Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 4 - Chương 21: Phuơng Tư Ảnh và Lâm Lam Huyên

Phương Tư Ảnh, nhân vật do Mạc Thu Thực sắm vai là nữ nhân vật chính của bộ phim “Khách sạn ma ám”.

Xét về khả năng diễn xuất thì Mạc Thu Thực khẳng định còn thua xa Lý Duy Tư và Bạch Vũ Sóc. Phương Tư Ảnh còn là 1 cô gái có tính cách hướng ngoại,hoàn toàn trái ngược với tính cách cứng nhắc rập khuôn của Mạc Thu Thực nên đương nhiên Mạc Thu Thực phải tập trung hết sức lực mới miễn cưỡng đóng tròn vai.

19 giờ tối. Ngoài trời mưa như thác đổ.

Trong nhà hàng,đám người Diệp Tưởng và Lý Duy Tư bắt đầu tiến hành phân tích thông tin thu thập được từ bên cảnh sát.

-Các cậu cho rằng cô gái Lâm Lam Huyên này mất tích thế nào?

Tuy rằng lời thoại tự nghĩ sẽ phải trả vé chuộc cái chết nhưng lúc này mọi người không thể không bàn bạc về vấn đề này.

Lý Duy Tư nhìn mọi người sau đó nói:

-Các cậu cứ tự do phát biểu quan điểm của mình. Chuyện này rõ ràng không hề bình thường. Mình cho rằng chúng mình không thể ngồi yên để mặc mọi chuyện diễn ra. Hiện tại chúng ta đã bị giam cầm chẳng thể rời khỏi khách sạn Adele này. Vốn chúng ta cũng có thể đổi phòng như mình nghĩ rằng cho dù đổi phòng cũng chưa chắc có thể giải quyết triệt để vấn đề này.

Tiếp đó, hắn nói:

-Hơn nữa, Thiên Thu! Có phải cậu từng nói cậu có thể chất quái dị có thể cảm ứng được những thứ “không sạch sẽ” đúng không?

Vũ Sóc gật đầu, nói:

-Đúng vậy.

-Vậy mình sẽ tạm tin cậu lần này. Bởi vì......chính mình cũng cảm thấy tình thế có chút không tự nhiên.

Vũ Sóc khi nghe hắn nói vậy thì buông dao nĩa xuống bàn.

-Nếu đã vậy thì mình sẽ nói cho cậu suy nghĩ của mình.Tuấn Hùng! Đầu tiên mình phải cảm ơn cậu đã tin mình. Đêm qua, ở bãi đỗ xe ngầm, mình thật sự đã cảm ứng được thứ gọi là ‘không sạch sẽ’ đó.

-Được rồi , mình cũng biết thứ ‘không sạch sẽ’ nghĩa là gì mà!

-Tất nhiên chúng ta sẽ tạm chưa thảo luận chuyện này vội. Một năm trước, mấy người có bối cảnh rất lớn tập trung tại tầng 15 này, còn Lâm Lam Huyên đúng lúc làm quen với họ.Hiện tại chúng ta đã có thể xác định, Ngô Ẩn Xuân là một lesbian, và cô ta cũng rất coi trọng Lâm Lam Huyên. Lâm Lam Huyên có thể xu hướng tính dục không bình thường hoặc là nàng biết bối cảnh của Ngô Ẩn Xuân rất lợi hại nên không dám đắc tội. Nhưng tóm lại là 2 cô gái này ở chung với nhau.

Nói tới đây. Nàng bưng ly nước chanh trên bàn lên nhấp 1 ngụm sau đó tiếp tục nói:

-Chúng ta phân tích xem lý do vì sao mà cô ta cảm thấy lo sợ. Thứ nhất mình vừa có nói qua, nàng sở dĩ ở chung với Ngô Ẩn Xuân không phải là do xu hướng tính dục của mình không bình thường mà bởi vì nàng không dám chống lại đối phương. Nhưng theo thời gian thì càng ngày nàng càng không thể chịu đựng nổi nữa.Vì thế rốt cục có một ngày,2 người cãi nhau. Ngô Ẩn Xuân vì yêu mà sinh hận nên ra tay giết nàng.

-Còn khả năng thứ 2 có thể là cô ta đã phát hiện hành vi phạm tội nào đó của Ngô Ẩn Xuân. Mình cho rằng khả năng này vô cùng cao.Dù sao Ngô Ẩn Xuân cũng tốt mà Dương Thiết Nham cũng được, bối cảnh của đám người cũng chẳng lấy làm sạch sẽ cho lắm. Những người này tập trung 1 chỗ chắc chắc là để tiến hành 1 hành động bất hợp pháp. Mà Lâm Lam Huyên thì vô tình phát hiện ra chuyện này. Do đó cô ta cảm thấy vô cùng sợ hãi khiến cho chính cô ta cũng chẳng biết có nên báo cảnh sát hay không. Cô ta muốn tố giác đám người Ngô Ẩn Xuân nên vì thế Ngô Ẩn Xuân cùng những người người khác liên hợp để uy hiếp cô ta. Bởi vì bản thân đang bị uy hiếp nên cô ta không dám nói ra tình hình thực tế cho cha mẹ mình biết.Nếu không, cha mẹ cô ta nhất định cũng sẽ bị liên lụy. Cô ta sở dĩ sợ hãi như vậy là vì cô ta biết được bối cảnh của đám người này rất lớn. Nhất là cha của Triệu Văn Long lại là 1 bí thư huyện uỷ, có thể lật tay làm mây,vẫy tay làm mưa trong thành phố Thiên Hải này.

-Cho nên, không riêng gì Ngô Ẩn Xuân,mà đám người Dương Thiết Nham, Hàn Thúy Chi nhất định cũng dính líu tới vụ mất tích của Lâm Lam Huyên. Nhưng làm sao họ có thể qua mặt được máy quay an ninh mang Lâm Lam Huyên ra khỏi khách sạn chứ? Dựa vào quan hệ để cầm đi máy quay an ninh? Hay lợi dụng 1 thủ pháp xảo diệu nào khác?

Chỉ tiếc là Bạch Vũ Sóc không nhìn thấy cảnh Ngô Ẩn Xuân hút thuốc phiện chứ nếu không suy luận của nàng đã có thể được chứng thực.

-Nhưng mà.....

Nàng chuyển chủ đề:

-Các cậu có thể cảm thấy kết luận sau đây của mình hơi hoang đường nhưng chuyện này ban đầu vốn đã hoang đường rồi.

Sau khi nói ra câu này thì Bạch Vũ Sóc ngưng lại 1 chút, bởi vì nàng đã bị trừ đi 30 tấm vé chuộc cái chết khi nói ra câu này. Nhưng 30 tấm vé chuộc cái chết đối với Bạch Vũ Sóc mà nói cũng chẳng đáng kể gì.

-Lâm Lam Huyên có lẽ đã biến thành quỷ hồn quanh quẩn trên tầng 15 này.

Những người khác đều biến sắc.

Chẳng qua, bọn họ đều biết...... Có lẽ, chân tướng quả thực là vậy.

Ngay cả Diệp Tưởng hắn cũng có suy nghĩ như vậy.

-Mình muốn bổ sung 1 câu.

Lúc này, Diệp Tưởng cũng nhân cơ hội này bổ sung:

-Tuấn Hùng! Cậu có cảm thấy vì sao năm người kia trong 1 năm nay vẫn sống ở đây không? Hơn nữa bọn họ vẫn ở lại trên tầng 15? Bọn họ có phải là không thể rời đi hay không? Hay là...... Bọn họ đang chờ cái gì? Chẳng hạn như thứ gì đó sẽ diễn ra vào đúng ngày cách đây 1 năm trước?

Lý Duy Tư trầm ngâm. Lời của Diệp Tưởng và Vũ Sóc cũng có phần hợp lý.

Chỉ tiếc là năm người kia đều do diễn viên đóng vai. Nếu bọn họ là npc, Lý Duy Tư chỉ cần lộ ra thân phận của cha hắn là chánh văn phòng cảnh sát tỉnh đã đủ doạ bọn họ sợ vãi ra quần,phải cung khai hết mọi chuyện rồi!

Trước mắt, thông tin có thể thu thập được đã đạt tới cực hạn. Về chuyện trong này có còn nội tình đen tối nào đó được che dấu nữa hay không thì bọn họ có lẽ chẳng thể điều tra thêm được nữa. Nghiêm Tuấn Hùng thậm chí đã gọi vào số máy di động của cha hắn nhưng đầu bên kia có lẽ đang tắt máy. Nếu không hắn có thể nhờ “cha minh” điều tra xem chuyện gì đã xảy ra. Diệp Tưởng cũng phát hiện,chủ đề do hắn post trên weibo cũng không được chú ý mấy.

Tóm lại, các diễn viên đã làm...... hết sức có thể.

Phải nhắc thêm rằng từ lúc đầu phim tới giờ thì bộ phim còn chưa chiếu được 1 tiếng đồng hồ.Giai đoạn cao trào của bộ phim vẫn còn chưa tới.

Nhưng khi màn thứ 2 kết thúc thì có lẽ mọi chuyện......sẽ thay đổi.

Rốt cuộc......

Lâm Lam Huyên đang trốn ở chỗ nào trong tầng 15? Vì sao Vũ Sóc lại không thể cảm ứng được vị trí của cô ta, mà ngay cả máy ảnh ma quái của Nhạc Khang Hùng cũng không chụp được bản thể của Lâm Lam Huyên?

Khi trời vẫn còn đang mưa xối xả thì tình tiết khủng bố của màn thứ 2 cũng bắt đầu triển khai.

Phần lớn khách trọ đã đi ngủ .

Nhưng Vũ Sóc lại không thể ngủ được.

Khi nàng mở mắt ra nhìn thì chẳng còn thấy bóng dáng của Mạc Thu Thực đâu nữa.Vừa rồi, Mạc Thu Thực quả thật cũng không muốn ngủ, nhưng nàng cũng không chống đỡ được cơn buồn ngủ. Nhưng thể chất linh môi của Bạch Vũ Sóc đã có chút khôi phục nên nàng cũng cảm ứng được Mạc Thu Thực cũng đang ở gần đó.

Trước đó,khi Mạc Thu Thực đi bơi lội, Vũ Sóc sở dĩ không đi theo cũng vì khi đó nàng cũng không thể nào tỉnh lại.Nhưng dù đang trong mộng thì nàng cũng có thể tiến hành linh giác cảm ứng.

Hiện tại nàng bước xuống giường.

Giờ nàng đã có thể tham gia vào tình tiết của phim .

Mạc Thu Thực...... Không, nữ nhân vật chính Phương Tư Ảnh không biết đã xảy ra chuyện gì.

Vũ Sóc mặc vội quần áo sau đó mở cửa sau đó rón rén đi tới vị trí hiện tại của Mạc Thu Thực mà nàng cảm ứng được.

Hiện tại Lý Duy Tư đang ngủ mê mệt. Hắn......đang ở trong trạng thái “không thể tỉnh lại”. Hay nói cách khác tình tiết của phim kinh dị không cho phép hắn tham gia.

Nhưng khi Vũ Sóc đi tới trước cửa phòng 1505 thì cũng đúng lúc Diệp Tưởng đẩy cửa đi ra.

Vì hắn có giày cao gót nên hắn có thể đóng góp 1 phần sức lực. Không giống với nhân vật chính, hắn là 1 nhân vật phụ nên nếu hắn không muốn ngủ thì không có chuyện hắn sẽ ngủ mê mệt không thể dậy nổi.

-La Phong?

Vũ Sóc nhìn Diệp Tưởng nhưng cũng không cảm thấy bất ngờ. Nàng cũng biết Lý Duy Tư không thể tham gia.

-Thiên Thu?

Diệp Tưởng tỏ ra ngạc nhiên rồi cố hỏi[mặc dù hắn đã biết rõ]:

-Anh ngủ không được nên muốn đi dạo 1 chút. Còn em thì sao?

-Tư Ảnh không thấy ở trên giường.

Vũ Sóc giữ chặt tay của Diệp Tưởng. Nàng tận dụng thời gian vừa đi vừa nói chuyện:

-Em nghĩ đã có chuyện gì đó xảy ra giống như hôm qua!

Hiện tại, cũng chỉ có hai người có thể đi theo Mạc Thu Thực. Dù sao, Thạch Thanh Tú cũng chẳng có vật bị nguyền rủa.

-Cộng thêm cả tôi nữa!

Từ phía sau truyền tới một âm thanh.

Hai người quay đầu lại nhìn thấy người đang đứng đó là Nhạc Khang Hùng!

-Trùng hợp là tôi cũng chẳng ngủ được!

Đêm qua, Nhạc Khang Hùng cũng rơi vào tình trạng “không thể tỉnh dậy”. Vốn là trong kịch bản, hắn sẽ ngủ vào lúc 22 giờ tối.Vốn là Nhạc Khang Hùng đang tính chi Dư Tân mượn chiếc máy ảnh ma quái của mình để hắn có thể chụp ảnh quỷ hồn khi hắn sẽ phải đối mặt với quỷ hồn dưới bãi xe ngầm. Nhưng đúng lúc ấy hắn cảm thấy buồn ngủ ghê gớm, sau đó hắn lăn ra ngủ. Đến khi hắn tỉnh lại thì chuyện gì nên xảy ra đã xảy ra.

Nhưng hiện tại......hắn đã được cho phép tham gia thay đổi tình tiết.

Nếu hắn ứng dụng phép suy luận ngược thì chắc chắn Nhạc Khang Hùng sẽ nhận ra máy ảnh của hắn sẽ có ảnh hưởng nào đó tới tình tiết đã xảy ra dưới bãi đỗ xe ngầm.

Vũ Sóc gật đầu, sau đó ba người bắt đầu di chuyển.

Sau khi băng qua hành lang rộng rãi trước mặt, họ nhìn thấy Mạc Thu Thực đang đứng trước mắt dãy cửa sổ sát đất.

Từ phía xa,bọn họ nhìn thấy nàng ta đang nhìn chăm chú ra ngoài. Mắt nàng lúc này vẫn đang nhắm chặt.

Nhạc Khang Hùng nắm chặt vòng tay. Hiện tại có nên chụp hay không? Hắn nhìn Bạch Vũ Sóc, chờ đợi ý kiến của nàng.

Dù ở khoảng cách gần như vậy,Vũ Sóc lại cảm ứng không được Mạc Thu Thực có dấu hiệu bị vong nhập.

Bỗng nhiên, Mạc Thu Thực quay đầu nhìn về phía họ! Mắt nàng vẫn nhắm lại. Rồi đột nhiên thân thể của Thu Thực run lên!

Sau đó, thân thể của nàng bắt đầu chậm rãi lui về phía sau. Nàng giống như đã nhìn thấy 1 thứ gì đó rất đáng sợ nên theo bản năng nàng bắt đầu lui về phía sau.

Trước mắt nàng......

Có thứ gì chứ?

Nhạc Khang Hùng nhìn Bạch Vũ Sóc.Không biết có nên chụp hay không? Nếu trước mắt của Mạc Thu Thực thực sự có thứ gì đó mà bọn họ không thấy thì đây là thời cơ tốt nhất để hắn chụp ảnh ! Nhưng Bạch Vũ Sóc có thể cảm ứng được thứ gì không? Dù sao nàng cũng đứng gần như vậy, chẳng lẽ nàng lại không cảm ứng được gì?

Đúng lúc này, bỗng nhiên Vũ Sóc trợn trừng hai mắt.Nàng...... có cảm ứng !

Hiện tại Mạc Thu Thực dừng bước.

Đúng lúc này, một tia chớp giật ngang bầu trời. Ánh sáng chói mắt loé lên trùng hợp để bọn họ nhìn thấy 1 cảnh tưởng.

Ba người Diệp Tưởng, Vũ Sóc, Nhạc Khang Hùng đều mở to mắt!

Mạc Thu Thực dừng ngay trước 1 tấm gương. Vẻ mặt của nàng lúc này không hề thay đổi. Nhưng trong gương là 1 người phụ nữ có gương mặt dữ tợn, toàn thân đầm đìa máu tươi!