Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 2 - Chương 29: Giả nhân giả nghĩa

Hiện tại Diệp Tưởng lại có vé chuộc cái chết để dùng dần. Chỉ cần sau đó có thể sống sót,hắn sẽ có thể tích góp được 1 lượng vé chuộc cái chết kha khá. Chỉ là, chiếc bình sứ kia khiến cho hắn không yên lòng.

Nói cho cùng, lệ quỷ sinh ra có can hệ rất lớn tới gia tộc Âu Dương. Người của gia tộc Âu Dương sử dụng loại nguyền rủa gì, như thế nào để chế tạo ra huyết từ vẫn là bí ẩn. Sau này trong quá trình sử dụng vật bị nguyền rủa bí hiểm này không biết có chuyện gì xảy ra không......

Tóm lại, thời gian thì vẫn trôi .

Ba người đang ngồi trên ghế sô pha. Diệp Tưởng ngồi ở giữa, Âu Dương Tổ Bình thì ngồi sát bên. Âu Dương Tổ Bình lúc này hận không thể dính chặt lấy Diệp Tưởng, vì hắn cũng biết chỉ có Diệp Tưởng, người đang cầm huyết từ lúc này mới có thể cứu mạng hắn ! Ba người ngồi sát vào nhau, dùng ánh nến chiếu rọi bốn phía. Trong tay Diệp Tưởng đang cầm con dao gọt trái cây. Nếu có chuyện gì xảy ra hắn sẵn sàng cắt ngón tay nhỏ máu lên bình sứ ngay tức khắc.

1 giờ sáng .

Cho tới khi hết phim còn......

Còn tới một giờ.

Một giờ !

Mà còn tới mười phút nữa Diệp Tưởng mới có thể lại sử dụng bình sứ. Đương nhiên, nếu trong thời gian này hắn có chuyện gì xảy ra , Diệp Tưởng có thể đơn phương chấm dứt hiệp nghị thuê vật bị nguyền rủa bất cứ lúc nào.

Bởi vì trong hiệp nghị cho thuê có đoạn “ Có thể chấm dứt bất cứ lúc nào trước khi bộ phim kinh dị kết thúc”. Cho nên, trước mắt tuy rằng chưa thể nói bọn họ đang đứng ở thế bất bại, nhưng mà, ít nhất tạm thời họ không cần quá lo lắng .

Chỉ là, quỷ hồn của Triệu Tiểu Nhã khi hóa thành lệ quỷ chịu sự ảnh hưởng của bình sứ, sẽ xuất hiện trước mặt bọn họ trong bao lâu nữa?

Lúc này, Âu Dương Tổ Bình run rẩy lấy ra một điếu thuốc lá sau đó dùng ánh nến để châm thuốc hút. Bởi vì ba người đang ngồi rất gần nhau khiến cho mùi khói thuốc lá trở nên nồng hơn nhưng Diệp Tưởng cũng không nói gì. Trong tình huống thế này nếu như không cho Âu Dương Tổ Bình hút thuốc chỉ sợ tinh thần hắn sẽ sớm suy sụp. Dù sao cũng đã có ánh lửa từ ngọn nến, muốn châm thuốc hút cũng không khó .

Sau khi Âu Dương Tổ Bình châm thuốc , hắn hít sâu một hơi. Trên người hắn bây giờ chỉ còn mỗi 1 bao thuốc lá bị vò đến nhăn nheo, bên trong cũng chỉ còn lại 1 điều duy nhất. Gia tộc Âu Dương giàu có 1 phương, bao thuốc lá này cũng là loại tốt, chỉ là, Âu Dương Tổ Bình đang không có tâm trạng để tận hưởng hương vị hảo hạng của điếu thuốc đó.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua ,loại áp lực này đối với mọi người mà nói thật quá khủng bố.

Thời gian lúc này đã là 1 :10 sáng. Diệp Tưởng cũng có thể tiếp tục sử dụng bình sứ . Mọi người đã có thể thở dài. Cho tới khi hết phim chỉ còn 50 phút......

Nhưng mà sau này thật sự rất yên bình.

1 :20 sáng......

1 :25 sáng......

Rốt cục, đồng hồ đã điểm 1 :30 sáng.Chỉ còn 30 phút nữa là hết phim .

Mà căn cứ kịch bản, sau này Âu Dương Tổ Bình và Trương Hoa đều chết. Chỉ còn lại mỗi 1 mình Liễu Hải Bình bị nhốt trong căn biệt thự u ám này.

Nửa giờ !

Nếu hiện tại Diệp Tưởng sử dụng bình sứ,lần sử dụng tiếp theo của chiếc bình sứ là lúc cuối phim!

Vừa nghĩ đến điểm ấy, hắn không khỏi cảm thấy khẩn trương. Chỉ hy vọng, hiện tại, không cần tiếp tục sử dụng chiếc bình sứ này.

Đúng lúc này, đột nhiên,những ngọn nến trước mặt từng ngọn từng ngọn tắt ngóm!

Diệp Tưởng không chút do dự, lập tức đem con dao gọt hoa quả cứa ngón tay,sau đó lấy ra chiếc bình sứ rồi nhỏ máu lên đó ! Sau khi nhỏ máu lên đó, những ngón nến lại cháy lên!

Mà lúc này, phía đối diện trên ghế sô pha xuất hiện 1 cái xác !

Đó là xác chết của Triệu Tiểu Nhã nằm dưới tầng hầm ! Vết thương trên cổ do bị mảnh sành sứ !

3...... 4...... 5......Tới giây thứ 5 !

Nhưng mà, khi Diệp Tưởng đang muốn cất đi chiếc bình sứ......

Từ miệng bình bắt đầu có máu tươi nhỏ xuống!

Không chỉ như thế, một đốt ngón tay trắng bệch thò ra khỏi miệng bình !Sau đó tới đốt ngón tay thứ 2 !

Tay của Diệp Tưởng run lên. Hắn vội vàng ném mạnh chiếc bình sứ về phía góc tường ! Đồng thời, hắn lập tức chấm dứt hiệp ước cho thuê vật bị nguyền rủa! Vu Thần cũng lập tức xoá bỏ quyền sở hữu chiếc bình sứ ! Xoá bỏ quyền sở hữu có thể tiến hành bất cứ lúc nào.Việc xoá bỏ quyền sở hữu cũng có ý nghĩa cho dù vật bị nguyền rủa xuất hiện trước màn ảnh, hắn cũng không cần chi trả vé chuộc cái chết.

Nguyền rủa phục hồi !

Nguyền rủa một khi phục hồi, trừ phi đem về « Rạp chiếu phim địa ngục », bằng không nguyền rủa sẽ không còn bị suy yếu và khống chế, cho dù đặt về trong túi vải cũng vậy!

Vừa rồi còn chưa tới 5 giây nhưng nguyền rủa đã phục hồi !

Sau khi chiếc bình sứ va vào tường rồi nát vụn, đột nhiên máu tươi trào ra làm cho bức tường bị nhuốm đỏ tươi. Máu tươi không ngừng trào ra khiến cho người ta sợ hãi ! Rất nhanh, ba người phát hiện,vết máu trên bức tường bắt đầu tụ lại rồi hình thành thân hình của 1 người!

Thân hình của 1 người phụ nữ !

-Chạy...... chạy mau !

Ba người nhanh chóng cầm nến bỏ chạy. Lúc nào bọn họ chạy vào hành lang theo tuyến đường đã được bọn họ suy nghĩ kỹ càng để trốn chạy. Chỉ còn nửa giờ, nhưng mà, nguyền rủa trên chiếc bình sứ phục hồi. Tình huống xấu nhất có thể xảy ra đã xảy ra!

Xong......

Vu Thần gần như tuyệt vọng.

Bọn họ chết chắc rồi ! Vật bị nguyền rủa phục hồi, trừ phi có loại năng lực bảo mệnh nghịch thiên như Tiêu Mộng Kì cái , bằng không, bọn họ không có khả năng sống sót .

Tiêu Mộng Kì...... Nếu có cô ấy ở đây......thì tốt rồi!

Vu Thần đã từng hợp tác với nàng ta 1 lần. Hắn vẫn không quên, sau lưng người đàn bà kia có 1 hình xăm hàng đầu* rất đáng sợ. Hình xăm kia là do nàng không ngại bỏ công thỉnh 1 hàng đầu sư* người Thái Lan xăm lên trên người nàng 1 hàng đầu chú vô cùng đáng sợ trong 1 bộ phim kinh dị. Đó là hình xăm 1 nam nhân có gương mặt rất khủng bố. Một khi nàng cởi quần áo để lộ ra hình xăm này ra, cho dù nguyền rủa phục hồi, quỷ hồn kia cũng sẽ bị phong ấn giống như chuyện « Rạp chiếu phim địa ngục » phong ấn những vật bị nguyền rủa, khiến cho nguyền rủa bị ức chế không thể khôi phục!

( *Cố sự :

Hàng đầu thuật, kỳ thực cái gọi là hàng đầu vô cùng giống với cổ thuật ( thuật nuôi trùng) của người Miêu Cương. Đặc biệt địa khu Hồng Kông và Đài Loan có lưu truyền rất nhiều video clip về hàng đầu thuật vùng Nam Dương ( Indonesia). Ở nơi này người người biết, nhà nhà hiểu,không phân giai cấp,tầng lớp, thuật này đã không còn là điều bất ngờ với dân cư nơi đây. Hàng đầu thuật của vùng Nam Dương được dân gian đồn là phát xuất từ Ấn Độ. Khi Tam Tạng pháp sư triều Đường tới nước Thiên Trúc (Ấn Độ ngày nay) để bái phật cầu kinh. Sau khi lấy được kinh, lúc đang trên đường về nước, đi ngang qua Thông Thiên Hà thuộc địa phận Việt Nam ta,hay là vùng thượng du của Trường Giang và Hoàng Hà trước khi chảy vào Xiêm La(Thái Lan), bị rùa tinh biến thành đò định kéo Đường Tăng xuống đáy sông để dìm chết y. Về sau Đường Tăng mặc dù không chết, nhưng những kinh thư cầu được đều chìm xuống đáy sông. Cũng may được đồ đệ nhảy xuống nước vớt lên, nhưng cũng chỉ thu được 1 bộ phận « Kinh » Đại Thừa, còn bộ phận « Sấm » Tiểu Thừa thì bị nước trôi tới Xiêm La, sau đó bị người dân Xiêm La dâng lên hoà ng thượng xứ Xiêm. Nghe nói bộ "Sấm" này chính là hàng đầu thuật hiện nay.

*Giải thích :

Những phần có liên quan đến quỷ hồn và vu thuật đại khái có thể chia thành hai bộ phận"hàng thuật" và "cổ độc" , nhưng cũng đều gọi là "hàng đầu" . Thực ra hai chữ 'hàng đầu'là cách phát âm trong tiếng Thái của từ « Gong-Tou ». 'Hàng' chỉ việc tiến hành làm các loại phép thuật hay cổ thuật; còn 'Đầu' chỉ chính người hoặc vật bị ếm. 'Hàng đầu' phiên dịch thành tiếng Trung có nghĩa là tiến hành ếm 1 loại phát thuật nào đó trên 1 người hoặc 1 vật được chỉ định làm mục tiêu. Quá trình tiến hành ếm pháp thuật cần có 1 sự liên hệ nào đó ( thí dụ như ngày sinh tháng đẻ của người bị ếm hoặc lông tóc móng tay của người bị ếm vân vân). Bản chất của hàng đầu thuật là vận dụng những loại đố trùng ( sâu bọ) hoặc cổ dược (thuốc độc) được đặc chế làm « thuốc dẫn », khiến cho người khi vô tình sử dụng ( ăn,nuốt,xăm trổ,vân vân), trong cơ thể sẽ bị trúng độc hoặc đơn thuần bị ảnh hưởng bởi sức thuốc, do đó đạt được mục đích hại người hoặc khống chế người; cũng có thể vận dụng các loại lực lượng của linh giới như quỷ hồn, sau đó xây dựng nên những tin tức tương quan của người bị ếm dựa trên tên tuổi bát tự hoặc 1 số vật dụng liên quan, kể từ đó có thể "mô phỏng ra đối tượng " cần truy tìm, cuối cùng có thể đạt được múc đích khống chế hoặc giết hại người bị ếm.)

Vu Thần phát hiện, bình thường hắn vô cùng căm ghét người đàn bà Tiêu Mộng Kì này, nhưng ở vào những thời khắc quan trọng,hắn lại cảm thấy chỉ cần nàng có thể cứu hắn cho dù sau này nàng có làm thậm chí giẫm đạp lên hắn hắn cũng cam lòng.Trong tình huống nguyền rủa phục hồi, trong toàn bộ các diễn viên của « Rạp chiếu phim địa ngục » thứ mười ba này, chỉ có một mình Tiêu Mộng Kì mới có thể có năng lực này ! Đương nhiên, nếu như nguyền rủa của hình xăm bị nguyền rủa này phục hồi, thì người chết đầu tiên chính là Tiêu Mộng Kì.

Có lẽ...... nàng không nói sai. Bọn họ đa phần chỉ lợi dụng nàng. Bởi vì nàng rất quan trọng đối với bọn họ, nên bọn họ mới cần đến nàng.

Hiện tại, không có nàng ở đây, không có hình xăm hàng đầu của nàng..... Vu Thần hiểu rất rõ, hắn, chết chắc rồi!

Nhưng mà lúc này, Diệp Tưởng lại nắm lấy tay hắn rồi nói:

-Liễu Hải Bình, chúng ta không thể ngồi chờ chết !

-Vậy...... Chúng ta phải làm gì?

Vu Thần bỗng nhiên nghĩ đến, hay là...... cố tình ng( cộng cả lần ng do vô tình thì nếu Vu Thần cố ý ng , trong phim sẽ có 2 ng mà tối đa chỉ được có 3 ng)?

Nhưng mà , sau khi ng, họ có kiếm được đủ vé chuộc cái chết để bù không? Thù lao danh nghĩa của hắn là 600 tấm vé chuộc cái chết, nếu cố tình ng, vé chuộc cái chết của hắn sẽ bị âm tới -6000 tấm ! Hắn làm sao có thể kiếm được nhiều vé chuộc cái chết như thế chỉ trong thời gian ngắn như vậy? Tuyệt đối không thể!

Nhưng mà câu tiếp theo của Diệp Tưởng khiến hắn sợ hãi vô cùng.

-Anh mau Ném ra ngón tay đứt kia đi! Có lẽ, chúng ta cứ thử liều 1 lần!

Vu Thần đột nhiên bị lời nói của Diệp Tưởng doạ hết hồn.

Diễn viên mới này quá điên đi !

Chủ động khiến cho nguyền rủa trên vật bị nguyền rủa phục hồi? Làm như vậy không phải là là tự sát sao? Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại, hiện tại chỉ còn nửa giờ, có lẽ bọn họ có thể sống sót. Nếu đến cuối cùng vẫn phải chết, như vậy chỉ còn cách ng.

Chỉ có biện pháp này!

Vì thế, Vu Thần cắn răng . Trong lòng hắn lập tức yêu cầu kịch bản xoá bỏ quyền sở hữu của hắn với đốt ngón tay đứt, sau đó,hắn lấy ra đốt ngón tay đứt kia giao cho Diệp Tưởng.

Diệp Tưởng chạy tới phòng khách , sau đó ném ngón tay bị đứt đó vào trong phòng khách ! Sau đó hắn cắm đầu bỏ chạy!

Nửa giờ. Chỉ còn lại nửa giờ cuối cùng!

Có thể sống sót sao?

Có thể sao?

Cuối cùng, ba người chạy lên lầu hai. Dù sao họ cũng không thoát ra được khỏi căn biệt thự này, cho nên lầu 1 hay lầu 2 cũng chẳng khác gì nhau.

Không gian dưới lầu vô cùng yên tĩnh.

Ba người lúc này đang lòng vòng trong hành lang. Bọn họ cố gắng rời xa những vị trí không có hành lang để rút lui.

Mười phút đã qua.

Còn lại hai mươi phút !

Hai mươi phút cuối cùng!

Nguyền rủa trên ngón tay đứt chắc chắn đã sống lại . Như vậy, dưới lầu hiện tại chính có đến 2 quỷ hồn. Ác quỷ sinh ra từ ngón tay đứt và lệ quỷ sinh ra do nguyền rủa của huyết từ !

Loại ý tưởng điên cuồng để hai quỷ đánh nhau (trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi) này phải bất đắc dĩ lắm trong khi tuyệt vọng không biết phải làm thế nào Diệp Tưởng mới dám áp dụng. Dù sao, hắn giày cao gót, liền tính dùng đến cũng vô dụng !

Lại năm phút đồng hồ trôi qua......Không có chút động tĩnh nào, mọi chuyện vẫn rất bình yên. Nhưng mà, loại bình yên này lại khiến cho người ta cảm thấy tuyệt vọng và sợ hãi.

Cứ tiếp tục đi...... Bọn họ đã đi tới căn phòng mà Hầu Thiên Bạch chết ở đó.

Trong căn phòng,xác của Hầu Thiên Bạch được bọc trong 1 lớp chăn rồi đặt trên giường. Mấy ngày nay, bởi vì trong gian phòng không thông gió,cho nên thi thể cũng đã bắt đầu bốc mùi.

Ngay sau đó, dưới lầu bỗng nhiên truyền đến một tiếng động khiến cho Vu Thần run sợ...... 1 tiếng khóc !

Hắn nhớ lại ban đầu khi đạt được ngón tay đứt trong bộ phim kinh dị đó ! Lúc ấy hắn cũng nghe được tiếng khóc như vậy!

Nguyền rủa phục hồi ......và con lệ quỷ kia rốt cuộc thế nào? Sau này bọn họ phải làm sao? Sẽ hết hay sẽ sống sót? Hay là.....

Nhưng mà, chuyện càng khủng bố hơn đã xảy ra. Bởi vì, tiếng khóc kia từ xa bắt đầu trở nên gần hơn!

-Trốn......

Vu Thần đã sợ vỡ mật! Hắn sẽ không quên sự khủng bố của bộ phim kinh dị trước đó. Phải biết rằng, không giống như bộ phim « Phòng giam » này , độ khó khăn của bộ phim kinh dị kia cao hơn rất nhiều!

Âu Dương Tổ Bình sợ tới mức suýt nữa thì ngã vật ra đất, mà Diệp Tưởng cũng cảm thấy mắt nổ đom đóm.

Còn tới mười lăm phút ! Chỉ cần qua 15 phút sau, bọn họ có thể trở về « Rạp chiếu phim địa ngục » rồi ! Nhưng mà, mười lăm phút cũng đã quá đủ cho quỷ giết bọn họ cả chục lần rồi! Không...... Phải nói là hai con quỷ !

Nếu là như vậy,chỉ còn cách chủ động ng . Thù lao danh nghĩa của Diệp Tưởng tương đối ít,nên nếu hắn chủ động ng, hắn sẽ chỉ bị trừ 1500 tấm vé chuộc cái chết, ít ra hắn cũng còn cơ hội bổ sung lượng vé chuộc cái chết còn thiếu...... Nhưng mà, khi hắn cẩn thận ngẫm lại hắn biết chuyện này là không thể. Từ khi đóng bộ phim này tứi giờ có lúc nào vé chuộc cái chết của hắn nhiều hơn 1000 tấm không? 1 lần cũng không có!

Trong lòng Vu Thần càng lúc càng xoắn xuýt. Lúc này, lời nói của Tiêu Mộng Kì lại văng vẳng bên tai hắn.

Các ngươi là đám giả nhân giả nghĩa ......

Giả nhân giả nghĩa ......

Tiếng khóc kia càng ngày càng gần.Có chạy nhanh hơn cũng chẳng giải quyết được gì !

Vu Thần rốt cục đã hiểu.

Đúng vậy, không sai. Tiêu Mộng Kì kỳ thật không hề nói sai chút nào.

Bọn họ, thật ra đều là đám giả nhân giả nghĩa . Nàng...... hoàn toàn không có nói sai.

Hắn căn bản không có tư cách đi chỉ trích nàng.

-Âu Dương tiên sinh, đợi đã.

Vu Thần lên tiếng gọi Âu Dương Tổ Bình.

-Hả, sao vậy?

Âu Dương Tổ Bình lúc này phải rất khó khăn mới có thể bước nổi. Toàn thân hắn lúc này đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.

-Mời anh vào trong phòng này.

-Gì vậy? Chẳng lẽ có huyền cơ gì?

-Phải!

Vu Thần đẩy cánh cửa một căn phòng rồi kéo Âu Dương Tổ Bình vào trong đó, sau đó hắn chỉ vào chiếc bàn trước mắt rồi nói:

-Anh xem.

Âu Dương Tổ Bình vội vàng quan sát. Đúng lúc này, Vu Thần cầm ngay chiếc ghế bên cạnh phang thẳng vào sau gáy Âu Dương Tổ Bình !

Đúng vậy, chúng ta là người giả nhân giả nghĩa. Tới lúc này rồi, cũng không phải « đóng giả làm người cao thượng » làm gì!

Âu Dương Tổ Bình bỗng cảm thấy trước mắt tối sầm, sau đó hắn ngất đi. Diệp Tưởng ngạc nhiên nhìn Vu Thần, hỏi:

-Vì...... Vì sao thế? Vì sao phải làm vậy?

-Mau tới giúp tôi nâng anh ta dậy !

Vu Thần kéo người cả Âu Dương Tổ Bình đã ngất xỉu, sau đó nhìn Diệp Tưởng với 1 ánh mắt hung ác:

-Cậu chưa nghe câu này sao? Khi cậu bị mãnh thú đuổi theo. Lúc sống chết như vậy, cậu không cần chạy nhanh hơn mãnh thú, chỉ cần chạy nhanh hơn những người khác là được!