Chap 16 : ‘’Chiến đấu’’ vs tử thần
Lấy lại sức , hắn móc điện thoại ra & gọi 1 chiếc xe cấp cứu tới . Mọi người được đưa vào viện , riêng Nhật Lâm đang được cấp cứu .. Cùng lúc đó , tại biệt thự họ Nhất : Ông nội hắn ngồi chễm chệ trên chiếc xích đu ngoài vườn , lòng suy nghĩ miên man … _’’ Ông ơi , mai cháu về nước rồi , cháu đến để tạm biệt ông ! ‘’ Jani từ xa đi lại , ngồi xuống cạnh ông ấy . _’’ Ừm …! ‘’ _’’ Cháu nghĩ lời anh ta nói rất đúng ông ạ ! Anh Hải Long hình như đã thích chị Hoàng Linh rồi , ông đừng cố chấp nữa , làm vậy , ông có vui ko ? ‘’ _’’ Ta biết , ta hối hận lắm , tất cả tại ta , ko biết thằng nhóc ấy bị thương có nặng ko ? Ta phải vào đó ! ‘’ Ông đứng dậy bước đi dứt khoát , Jani thầm nở 1 nụ cười ….. Tại bệnh viện : Các ông bác sĩ cứ chạy tới chạy lui phòng cấp cứu của Nhật Lâm , còn hắn , Kỳ Sơn & nó đang nằm ở phòng hồi sức . Vừa tới bệnh viện , ông nội hắn tìm ngay nơi bọn nó nằm , vào phòng hắn , ông nhẹ nhàng cất giọng : _’’ Cháu ko sao chứ ? ‘’ Hắn nhìn ông nội ko chút biểu cảm : _’’ Ko ! ‘’ _’’ Ta xin lỗi , ta biết , mình sai rồi , cháu…..tha thứ cho ta được ko ? ‘’ _’’ Tha thứ ư ? Ông nghĩ sao nếu là tôi ? ‘’ _’’ Ta….’’ Ko thèm nghe gì nữa , hắn bước xuống giường & đi tới phòng cấp cứu – nơi Nhật Lâm đang được cứu . Sau 1 tiếng đồng hồ chạy ra , chạy vào căn phòng trắng , cuối cùng , đèn trog phòng vụt tắt , các y tá bước ra dần , đi phía sau là ông bác sĩ trạc tuổi ông hắn . Ông ta đi tới chỗ hắn & cất giọng hỏi : _’’ Ai là người nhà của bệnh nhân ! ‘’ _’’ Tôi , tôi là bạn của nó , nó sao rồi bác sĩ ? ‘’. Hắn lay lay ông bác sĩ Ông ta khẽ thở dài , lắc đầu & nói : _’’ Xin lỗi , vết thương quá nặng , tôi ko chắc cậu ta có thể tỉnh lại … ! Hắn lê bước đi tới phòng nó , mùi thuốc sát trùng làm nó phải bừng tỉnh ,, nhận ra đây là bệnh viện , nó càng hốt hoảng hơn , thấy hắn bước vào , vẻ mặt buồn bã , ko hiểu sao trong lòng nó dấy lên 1 nổi bất an tột cùng . Đưa mắt nhìn hắn , nó dò hỏi : _’’ Có chuyện gì vậy ? ‘’ Hắn nhìn nó , hắn ko muốn thấy nó đau khổ , nhưng chuyện này …phải nói cho nó biết thôi : _’’ Nhật Lâm ….. ‘’ _’’ Anh ấy sao ….tôi được đưa tới đây anh ấy biết chứ ? ‘’ _’’ Nó ….nằm phòng bên cạnh … ‘’ _’’ Sao ? Anh ấy …. Sao anh ấy lại nằm phòng bên cạnh ? ‘’. Nó lắp bắp _’’ 1 vụ nổ …. Xin lỗi đã ko bảo vệ được nó như đã hứa vs cô ! ‘’ _’’ Nổ ? Vụ nổ sao ? ‘’ _’’ Tôi xin lỗi ! ‘’ Nó mang máng hiểu dần sự việc , nó ko trách hắn , cũng ko trách ông hắn . _’’ Ta vào được chứ ! ‘’ Giọng nói của ông hắn vọng vào từ cửa , ông chậm rãi bước vào , ngồi xuống giường đối diện nó : _’’ Ta xin lỗi , tất cả tại ta , ta đã hại con mất đi cha mẹ , bây giờ lại hại anh trai con bị thương nặng …..ta hối hận rồi . ta biết mình đã phạm 1 sai lầm lớn , con…..sẽ tha thứ cho lão già này chứ ? ‘’ _’’ Con ko trách ông đâu , cả cha mẹ con cũng thế , ko ai ghét ông cả ! ‘’ . _’’ Cám ơn con , ngày mai ta sẽ về bên ấy cùng Jani , thôi , ta về , con nghĩ ngơi đi ! ‘’ Rồi ông ug dug bước đi , thư thả vô cùng , ông cảm thấy rất nhẹ nhõm , trút bỏ mọi thù hận ko đáng là 1 điều rất tốt ….. Hắn đưa nó sag thăm Nhật Lâm , ông bác sĩ nhìn nó trìu mến , nó ngồi nhìn gương mặt xanh xao của Nhật Lâm mà lòng đau như cắt , nó ko muốn mất thêm 1 người thân nào nữa , nó sẽ ko chịu được nỗi đau ấy lần nữa đâu … Nó đứng dậy nắm chặt 2 tay bác sĩ : _’’ Bác sĩ ơi , hãy cứu anh cháu đi mà ! Anh ấy ko thể chết được , cháu cầu xin ông , cứu anh ấy đi , ông làm được mà …. ‘’ Ông bác sĩ nhìn nó mà tim cũng nhói lên , đưa tay vuốt nhẹ tóc nó , ông nhìn nó đầy trìu mến : _’’ Ta sẽ cứu mà , đó là trách nhiệm của ta , còn việc anh cháu có tỉnh hay ko là nhờ vào ý chí , nếu cậu ta mog muốn sống thì sẽ tỉnh lại trog thời gian ko lâu , còn nếu ….cậu ta muốn buông xui thì ….ta cũng đành chịu …cháu hãy khích lệ anh cháu đi , có thể sẽ tạo động lực giúp anh cháu tỉnh lại đấy ! ‘’