Tiểu đội trưởng đầu óc không quá linh hoạt, vòng vo nửa ngày mới nhớ đến thành chủ của bọn họ có họ là Tyler.

“Ngài nhận thức thành chủ đại nhân?” Bọn lính đối đãi với pháp sư vẫn rất cung kính, tự nhiên không dám vô lễ như hai pháp sư áo bào trắng kia.

“Ừ, hắn còn thiếu ta một số tiền lớn.” Chris suy nghĩ một chút, lại bổ sung: “Có đến hai nghìn kim tệ.”

Tiểu đội trưởng sợ ngây người, đây là một con số thiên văn đến thế nào chứ! Thành chủ Tyler nghe nói còn là một Tử tước tam đẳng đấy, cư nhiên đã nghèo đến mức phải vay tiền pháp sư rồi!

“Oh, oh, vậy ngài cứ theo chúng ta vào trong thôi!”

“Chờ một chút!” Pháp sư áo bào trắng lạnh lùng nói, “Ngươi làm sao có thể tùy tiện thả người đi vào, vạn nhất trong bọn họ có người dính phải cái chết đen thì sao?!”

Tiểu đội trưởng lâm vào thế khó xử, nhìn pháp sư áo bào trắng lại nhìn Chris, hai bên đều không dám đắc tội, quả là bị ép đến thành nhân bánh sandwich.

Chris không nói gì, Fezel cảm thấy khẩu tài của pháp sư hắc y phỏng chừng rất khó thuyết phục hai người kia, cứ đứng đây nói tới nói lui càng lãng phí thời gian. Vì vậy liền nảy ra ý định chọc giận để đối phương ra tay trước, rồi lại mặc cho Chris phát huy khiến bọn họ kinh sợ, liền cười gằn một tiếng, nói: “Nếu như trong chúng ta có người nhiễm cái chết đen, như vậy lúc này quý ngài đây sợ rằng cũng đã toàn thân hư thối, hô hấp đình chỉ, đồng thời còn hướng về phía chúng ta nhào tới rồi!”

Hai pháp sư áo trắng đầu tiên là sắc mặt trắng nhợt, sau đó lại biến thành màu xanh lét, bọn họ không ngờ đến một kiếm sỹ lại dám hướng về pháp sư nói lời khiêu khích.

“Tên cuồng đồ vô lễ này!”

Động tác của một người trong đó rất nhanh, lập tứ rút ra pháp trượng nhắm thẳng về phía Fezel, miệng thì lẩm nhẩm đọc một chuỗi chú ngữ khiến người nghe không rõ nghĩa. Sau đó, trước mặt Fezel đỏ lên, một cổ sóng nhiệt ập thẳng vào mặt.

Hắn nhanh chóng lui lại vài bước, thế nhưng còn không kịp rút ra bội kiếm thì cổ sóng nhiệt nọ lại hợp thành một sợi dây lửa nhỏ cháy rực, hướng về phía cổ của hắn cuốn qua.

Fezel tính toán rất tốt.

Thần quan chính là đang đứng sau lưng hắn, cái mồi lửa này thế nào cũng sẽ lan đến gần người nọ, dựa vào sự coi trọng của pháp sư hắc y với thần quan, chắc chắn sẽ không mặc kệ.

Sự thực chứng minh, suy đoán của hắn rất chính xác, ngay lúc y phục của Fezel sắp bị bắt lửa, hỏa quang đột nhiên trở nên càng thêm cường liệt, phụt một cái hỏa thế tăng mạnh, thiếu chút nữa khiến trái tim của Fezel sợ đến ngừng đập.

May mà Thượng đế vẫn đứng về phía hắn.

Cái dây lửa nọ đã phình to ra gần bằng một thân cây, gào thét xẹt qua khoảng cách giữa gương mặt của y và thần quan, nhiệt khí huân gương mặt cả hai đỏ ửng cả lên, sau đó lập tức cuộn về phía hai gã pháp sư áo trắng.

Giữa tiếng kêu gào thê thảm, áo bào của hai pháp sư lập tức biên thành tro tàn, chỉ chừa lại vài mảnh vải rách treo trên người. Trên mặt, trên cổ, trên tay… khắp nơi đều là vết tích bị bỏng, tuy rằng không phải rất nghiêm trọng nhưng cũng đủ khiến bọn họ chật vật!

Binh sỹ trong tiểu đội nhìn đến trợn mắt há mồm, hoàn toàn không ngờ hai vị pháp sư bình thường vẫn luôn kiêu căng trước mặt bọn họ hóa ra lại không chịu nổi một kích như vậy!

Fezel tuy rằng không biết cái thành ngữ gọi là ‘Cáo mượn oai hùm’, thế nhưng lúc hắn hoàn toàn không có chút trở ngại nào mà phát huy trọn vẹn tinh túy của nó: “Hai vị pháp sư các hạ, hiện tại các người đã biết chúng ta rốt cuộc không có lừa gạt rồi đi?”

Hai gã pháp sư mặt xám mày tro còn có thể nói gì? Trước mặt thực lực tuyệt đối, bất luận quy tắc nào cũng có thể bị đánh vỡ. Mà thực lực của gã pháp sư hắc y này rõ ràng không biết mạnh hơn bao nhiêu lần so với hai người bọn họ, phóng mắt khắp cả thành La Serena hiện tại, có lẽ chỉ có Mude Val đại nhân mới có thể địch lại.

Nghĩ tới đây, hai người không thể làm gì khác hơn là nén giận xin thứ lỗi: “Rất xin lỗi vì đã tạo thành phiền phức cho các vị. Hiện tại xin mời theo chúng tôi vào thành.”

Bởi vì hiện tại La Serena đang giới nghiêm, những người vào thành đều phải đến tòa thị chính tiến hành đăng ký. Vì vậy sau khi nhóm Yannick nhập thành, hai gã pháp sư lập tức nhanh chân trở về tu chỉnh dung nhan, còn tiểu đội trưởng sỹ binh thì nhận trách nhiệm đưa bọn họ đến tòa thị chính.

Không giống những tòa thành biên cảnh khác, nhân khẩu của La Serena đông đúc hơn rất nhiều, bởi vì nơi này không chỉ là biên cảnh đi thông với Công quốc Mecklen mà còn là nơi giáp giới với rừng rậm Hắc Ám, vì vậy ở nơi này có hai loại người đặc biệt rất nhiều. Loại thứ nhất là thương nhân, loại thứ hai là những dong binh đoàn chuyên nghiệp, nhưng thường đội lốt mạo hiểm đoàn để tránh sự dò xét của nhà cầm quyền.

Có không ít người mạo hiểm vượt qua gian khổ rời khỏi rừng rậm Hắc Ám, đều sẽ mang theo chiến lợi phẩm của mình đến La Serena giao dịch. Nơi này không chỉ có pháp sư, có kiếm sỹ mà còn có không ít những chủng tộc khác, như Người lùn, Vampire… đương nhiên, người sau bởi vì bề ngoài không chênh lệch bao nhiêu so với nhân loại, nếu như bọn họ cố tình giấu diếm thì thật sự rất khó phân biệt.

Mậu dịch phồn vinh sẽ thúc đẩy thành thị phồn vinh, La Serena sở dĩ nổi danh cũng là vì nó sở hữu ưu thế tốt so với những tòa thành biên cảnh khác.

Bất quá, gần đây bầu không khí tại La Serena có chút quái dị, pháp sư đột nhiên xuất hiện nhiều hơn trên đường phố, trái ngược với hiện tượng này, từ một tháng trước Giáo đình đã rút toàn bộ thần quan khỏi tòa thành. Mà theo tin đồn cái chết đen càng lúc càng phổ biến, ngoại trừ những người thân mang bản lĩnh hoặc tính tình thích mạo hiểm không quá để ở trong lòng, thương nhân thông thường cùng cư dân địa phương đều vô cùng lo lắng. Bọn họ lo lắng lần này Giáo đình rút toàn bộ thần quan đi cũng đồng thời mang đi tất cả hy vọng chữa trị cái chết đen —— tuy rằng Ma pháp công hội tự nhận đã tìm ra cách giải quyết cái chết đen, thế nhưng tín ngưỡng sâu đậm hơn nghìn năm đã khiến sâu trong nội tâm mọi người vẫn tình nguyện tin tưởng thần quan nhiều hơn một chút.

Dưới tình huống như vậy, Yannick đi trên con đường đông đúc pháp sư lại vẫn giữ thần sắc tự nhiên, biểu tình nhàn nhã, khiến cho không ít nữ pháp sư cho rằng y cũng là pháp sư, liên tiếp bắn mị nhãn về phía hắn.

Mà việc này không khỏi khiến cho các kiếm sỹ bị nghẹn trong lòng, thật là vừa hâm mộ vừa ghen tỵ.

“Thần quan đại nhân thân ái, nếu như ngài không muốn tiếp tục thần chức của mình nữa, ngài có thể suy nghĩ đến việc làm ngâm du thi nhân, nhất định sẽ không cần lo ăn lo mặc!” Fezel huýt sáo một tiếng, trêu đùa.

“Nhưng nếu ngài có thể ra vào khuê phòng của những phu nhân quý tộc kia, có thể tiết lộ cho chúng tôi nghe một chút xem đồ lót của bọn họ là màu gì!” Kiếm sỹ bên cạnh lại bỏ thêm một câu, mọi người lập tức cười rộ lên.

Mà Avra đang đi ở gần đó không khỏi đỏ mặt.

Yannick thật ra không có gì phản cảm, đàn ông mà mà, đem mấy chuyện nhạy cảm kia ra nói đùa một chút cũng rất bình thường, tuy rằng y muốn giả vờ bảo vệ hình tượng, thế nhưng cũng không thể cấm người khác nói, huống chi suốt hành trình bọn họ cũng đã nghe không ít, từ sớm đã cảm thấy bình thường.

Chris nhìn Fezel, “Ở giữa đường cái đông đúc, ngươi vừa gọi y là gì?”

Vừa nói vừa lén lút không tiếng động ném cho tiểu đội trưởng đang dẫn đường một thần chú choáng váng, người nọ hắt xì một tiếng thật to, còn cho rằng mình đã bị cảm lạnh.

“…” Ý thức được mình vừa nói sai, nhóm người Fezel lập tức thu lại nụ cười khép chặt miệng, đối với Chris, bọn họ có một loại cảm giác kính nể trời sinh khi đứng trước cường giả, hơn nữa bình thường Chris cũng không nói lời nào, tất cả giao tiếp đều thông qua thần quan bên cạnh, vì vậy mọi người theo bản năng đều thân cận thần quan hơn, lúc nói đùa cũng không có gì kiêng nể.

Trước cửa tòa thị chính có một hàng dài người chờ đợi, tiểu đội trưởng giải thích: “Trước đây không cần đăng ký, thế nhưng sau khi cái chết đen bạo phát liền có quy định như vậy. Nếu như các người quen biết với Thành chủ đại nhân, tôi có thể thay mặt đi báo một tiếng, khiến các người không cần chờ lâu như vậy.”

Nếu đã có thể đi cửa sau, mọi người đương nhiên sẽ không muốn đứng ở đây xếp hàng mấy giờ đồng hồ.

“Hiện tại La Serena đã xuất hiện cái chết đen rồi sao?” Lúc rời đi, Yannick thuận miệng hỏi.

“Còn chưa có,” Tiểu đội trưởng trả lời, nhịn không được trộm nhìn y thêm vài lần.

Dung nhan kiều diễm của thần quan, cho dù là đám người kiến thức rộng rãi như Fezel khi vừa nhìn thấy đều bị kinh diễm, huống chi là một gã binh lính đối với sắc đẹp không hề có chút sức đề kháng nào.

“Trước đó cũng có một tiểu đội mạo hiểm vừa thoát khỏi rừng rậm Hắc Ám, bên trong có người bị lây nhiễm cái chết đen, ngay một khắc trước khi vào thành liền phát tác chết đi. Vì vậy Thành chủ đại nhân mới ra lệnh, những người bước ra từ rừng rậm Hắc Ám đều phải trải qua kiểm tra nghiêm ngặt mới có thể tiến vào La Serena.”

“Những người chết do nhiễm bệnh, các người sẽ xử lý thế nào?”

“Đương nhiên là thiêu rụi, chỉ có hoàn toàn thiêu hủy mới có thể tránh cho thi thể biến thành xác sống tà ác.” Máy hát trên người tiểu đội trưởng vừa mở ra liền không thể dừng lại.”Nghe nói phía Đế quốc Garde vẫn là khá tốt, còn chỗ Công quốc Mecklen bên kia đã từng bị đại quân xác sống tập kích qua, rất nhiều người đều đã chết! Vẫn là Hoàng đế bệ hạ của chúng ta anh minh, trước đó đã ra tay phòng bị, mới tránh cho xuất hiện vong linh tà ác!”

Yannick khẽ nhíu mày, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. “Như vậy hiện tại đã tìm ra nguyên nhân phát bệnh chưa?”

“Nghe nói là do các pháp sư thao túng!” Tiểu đội trưởng gãi gãi đầu.

Avra nhịn không được phản bác: “Pháp sư sẽ không làm những việc tà ác như vậy!” Không cần nghĩ cũng biết loại lời đồn này là từ đâu truyền tới.

“Oh, đúng vậy, đúng vậy, tôi là đang chỉ pháp sư hắc ám!” Tiểu đội trưởng vội chữa lời, gã cũng không dám đứng trước mặt cả đám pháp sư nói bậy về pháp sư. “Nghe nói phía Giáo đình đã bắt được một vài pháp sư hắc ám, dự định sẽ công khai xử tử. Có rất nhiều Giáo Hoàng từ các quốc gia đều trở về xem náo nhiệt!”

Avra mấp máy môi, cuối cùng cũng không nói gì.

Yannick vẫn đang ở bên cạnh, công nhiên chỉ trích Giáo đình hiển nhiên không quá phù hợp, thiếu nữ ôn nhu này thầm nghĩ. ‘Pháp sư hắc ám thật sự rất tà ác, cũng khó bảo đảm trong đội ngũ pháp sư không xuất hiện kẻ bại hoại. Chỉ cần có một hai người liền đã đủ cho Giáo đình chỉ vào điểm yếu để công kích’.

Cả đoàn người đi vòng qua cửa lớn của tòa thị chính, đến cửa nhỏ bên hông.

Tiểu đội trưởng nói vài câu với vệ binh canh gác, lại hoa tay múa chân vui sướng hình dung tình cảnh Chris đánh bại hai tên pháp sư kia ở ngoài thành, đối phương nửa tin nửa ngờ liếc mắt xem xét bọn họ vài lần nhưng cũng nhanh chóng để bọn họ vào sảnh.

Thực tế chứng minh, mặc kệ cổ kim nội ngoài, phần lớn quan viên đều thích tự cao tự đại, ngay cả dị thế đại lục cũng không ngoại lệ. Mọi người đợi ở sảnh đường đến hơn nửa ngày mới có người bước ra mời bọn họ vào trong.

Tòa thị chính được trang trí vô cùng hoa lệ mà không mất trang nhã, ngay cả trên tay nắm cửa cũng phải điêu khắc tượng bán thân của Nữ thần chiến thắng đang giơ cao cúp vàng.

Mà người bước đến tiếp đãi bọn họ là một thanh niên trẻ tuổi, cậu ta có một bộ tóc vàng cực kỳ xinh đẹp, đương nhiên, dung mạo cũng rất tuấn tú, chỉ là biểu tình lại rất nghiêm túc, trên mặt cũng không mang theo nụ cười.

“Chào mọi người, tôi xin tự giới thiệu một chút, tôi tên Ryan, là phụ tá của thành chủ thành La Serena, Nam tước nhất đẳng. Ngài Tyler hiện tại bề bộn nhiều việc, vì vậy mọi người có cần gì cũng có thể nói với tôi.”

Người này sau khi nghe miêu tả của tiểu đội trưởng mới đến đây một chuyến, chỉ là nhóm người trước mặt cũng không phải cường giả như trong tưởng tượng của y. Nhìn xem, đây đều là những người nào? Kiếm sỹ thô lỗ, pháp sư gà mờ vẻ mặt ngây thơ… oh, được rồi, lại còn một ấu tử tinh linh?!

Thực sự là tổ hợp buồn cười!

Bất quá suy nghĩ là suy nghĩ, xét thấy tình cảnh chiến đấu tiểu đội trưởng nọ miêu tả vô cùng khoa trương, Ryan cũng không biểu lộ ra nội tâm của mình, trên môi của y luôn bảo trì một nụ cười dè dặt, vô cùng phù hợp với hình tượng quan viên kiêm quý tộc của một Đế quốc.

… Nhưng đối với những người đã sớm quen với thái độ của thần quan như nhóm Fezel, biểu hiện của người này rõ ràng vô cùng non nớt!

Thông thường những loại trường hợp ngoại giao như thế này đều là do thần quan đứng ra, lần này hiển nhiên cũng không ngoại lệ.

“Xin chào quý ngài Ryan, rất hân hạnh được biết anh. Phong phạm khiến người khác khuynh đảo của ngài quả thực đủ để đại biểu tất cả quý tộc của Đế quốc Garde, có thể nhìn thấy ngài chính là vinh hạnh của chúng tôi!”

Từ ngữ ưu nhã mà tinh chuẩn đúng chất quý tộc được Yannick lưu loát nói ra, mà những lời dạo đầu thoạt nhìn trống rỗng không có chút nội dung nào chính là đối đáp tiêu chuẩn trong vòng giao tế của quý tộc.

Thật vất vả mới đợi được Yannick kết thúc lời ca ngợi, mà Ryan cũng hoàn thành xong sự đáp lễ nhạt nhẽo, đám người Fezel chỉ cảm thấy cực kỳ buồn ngủ, lúc này mới chỉ bắt đầu tiến vào chính đề.

“Tôi tin rằng ngài cũng đã nhìn thấy bé cưng tinh linh ở trong lòng tôi, đứa bé này là do chúng tôi vô tình nhặt được lúc ở trên đường, khi đó ngoại trừ đứa bé thì không phát hiện dấu vết của bất cứ Tinh linh tộc nhân nào nữa. Sở dĩ, chúng tôi mạo muội xin ngài giúp chúng tôi tuyên bố một thông cáo đến Tinh linh tộc, báo cho bọn họ phái người đến đón đứa trẻ.”

Không ngờ tới Ryan lại hơi nhướn mày, không cần nghĩ ngợi liền cự tuyệt: “Oh, phi thường xin lỗi, đây cũng không phải là trách nhiệm của thành La Serena. Thứ cho ta không thể lợi dụng chức quyền giúp các người làm loại việc tư này!”