Chuyện nửa đêm giật mình tỉnh giấc, Lục Cửu không còn lạ gì với chuyện này nữa.

Trong khoảng thời gian gần đây, giấc ngủ anh ta không được ngon giấc.

Quan Tú Lệ không làm lớn chuyện mà ngược lại còn có chút ngượng ngùng, đây đâu phải chuyện lần đầu Lục Cửu quen với nữ nhân bên ngoài, trong thời khắc mấu chốt như vậy lại gây náo loạn, nếu không phải Đàm Khải Hoa tín nhiệm Lục Cửu thì chỉ sợ những ngày kế tiếp gian khổ cũng chưa dứt. Lục Cửu nếu không giành được chức Phó chủ tịch thành phố, có lẽ sẽ ly hôn với cô ta.

Vì phá hủy sự nghiệp y.

Chiêu này chính là chiêu mà Quan Tú Lệ sợ nhất, đêm đó gây nhốn nháo, cũng chỉ muốn cảnh cáo Lục Cửu, để cho người ta thấy ai mới là người vợ của y. Không nghĩ đến chuyện chồng của Trần Hà chính Dương Hòa An cũng chạy đến, nên cục diện mới không có cách nào khống chế được.

Cũng do Lục Cửu không còn mặn nồng với Quan Tú Lệ lắm, vợ chồng mà nhạt nhẽo như nước, hơn nữa lại gây ra chuyện lớn như vậy Bí thư Lục làm sao ngủ yên cho được.

Vào lúc này Phạm Hồng Vũ điện thoại đến, làm cho tim Bí thư Lục đạp thình thịnh.

Nếu không có chuyện gì khẩn cấp thì Phạm Hồng Vũ tuyệt không làm như thế.

Chuyện của gã, có lẽ lại xảy ra chuyện.

Trái tim của Bí thư Lục thật sự không chịu nổi.

- Bí thư đã xảy ra chuyện rồi, tôi nghĩ nên báo trước với anh, tôi đang ở văn phòng, không tiện nói qua điện thoại, nếu tiện tôi đến phòng Bí thư.

Giọng Phạm Hồng Vũ không nhanh không chậm, không mang chút sợ hãi nào cả, người nghe như sự việc không có gì đặc biệt xảy ra.

Lục Cửu lập tức nói:

- Chủ tịch huyện, không cần đâu, để tôi đến văn phòng cậu.

Hiện tại quả thật Lục Cửu không dám lấy uy danh của cấp trên chỉ thị cho Phạm Hồng Vũ, cho dù anh ta trở thành Phó chủ tịch thành phố, còn Phạm Hồng Vũ trở thành Bí thư Huyện ủy cũng không làm thế. Thành phố Tề Hà thật sự chia thành hai phe, với chức vị Bí thư Huyện ủy của Phạm Hồng Vũ không biết sẽ đứng về phía nào, có thể hai người sẽ đứng trên hai chuyến tuyến khác nhau.

- Được, vậy tôi chờ anh.

Phạm Hồng Vũ cũng không nói nhiều nữa.

Rất nhanh Lục Cửu liền đến văn phòng Chủ tịch huyện.

Tòa nhà làm việc thật yên tĩnh, ngoại trừ văn phòng Chủ tịch huyện, thì hầu hết các văn phòng khác đều tắt đèn, Lục Cửu đã ở ký túc xá tòa nhà này khoảng ba năm rồi, nhưng giờ phút này không có cảm giác thân thiết chỉ cảm thấy khẩn trương.

- Bí thư.

Phạm Hồng Vũ đứng từ ghế sô pha đón chào, trên bàn trà đã chuẩn bị xong hai chén trà nóng.

- Chủ tịch huyện, lại có chuyện gì xảy ra sao?

Lục Cửu cũng không khách khí, hỏi thẳng vào vấn đề, thật lòng mà nói, Lục Cửu đối với tình hình này vô cùng chán ghét, hiện giờ anh ta vẫn là Bí thư Huyện ủy, dù huyện Vân Hồ có xảy ra chuyện gì, anh ta đều là người biết tin sau. Nhất là sau khi Trần Hà rời khỏi Ủy ban Nhân dân, tình hình chính phủ bên này có phát sinh chuyện gì Lục Cửu cũng không thể nắm giữ, làm cho Bí thư Lục cảm thấy cô độc bất lực. Dường như Chủ tịch huyện Phạm Hồng Vũ đã rời khỏi tầm kiểm soát của Bí thư Lục, làm cho anh ta hoàn toàn không thể nào đoán được chuyện gì.

- Đến đây, mời Bí thư ngồi.

Phạm Hồng Vũ không vội trả lời, mời Lục Cửu đến ghế sô pha ngồi, đưa cho Lục Cửu điếu thuốc, hai người cùng hút.

- Bí thư, tôi mới nhận được tin do Lý Văn Hàn gọi đến, nói Cục công an thành phố có bắt giữ vài người.

Nghe giọng nói của Phạm Hồng Vũ vẫn nhẹ nhàng như trước.

- Bắt những ai?

Nghe nói Cục công an thành phố phá án, Lục Cửu an tâm một chút, chỉ cần không ảnh hưởng đến trong giới quan lại là được.

- Lỗ Giang Nam, Hoắc Hoa Long, Vương Nghiêm Phong.

Nghe Phạm Hồng Vũ nói ra ba cái tên, Lục Cửu liền ngẩn cả người, thuốc lá vừa đưa đến bên miệng nhưng lại quên hút.

Nói vậy là có ý gì?

Không một chút tin tức bắt ba cán bộ cấp phòng sao!

- Sao lại như thế?

Ngoảnh mặt qua, Lục Cửu có chút không hiểu trường hợp như thế, thời khắc này Lục Cửu hắn vẫn là Bí thư Huyện ủy mà? Sao lại bắt người mà là ba người cán bộ dưới quyền y chứ? Có lẽ trước đó có bất hòa gì chăng?

Cũng chính là Phạm Hồng Vũ, là một Chủ tịch huyện, nếu không Lục Cửu đã đập bàn rồi.

Chuyện gì thế không biết.

Làm vậy còn quy tắc gì nữa?

Khóe miệng Phạm Hồng Vũ cười thản nhiên, nhưng không có ý châm chọc, lạnh nhạt nói:

- Bí thư, những tên này làm chuyện mờ ám chẳng lẽ Bí thư không nhận ra sao?

Lục Cửu biến sắc, có chút xấu hổ.

Dường như lời nói này của Phạm Hồng Vũ nói rất thành thật.

Lục Cửu hút thuốc, che dấu sự xấu hổ, bất an cũng chính y.

Phạm Hồng Vũ cũng không thúc giục y.

Diệp Hữu Đạo đến nhận chức hai tháng, cũng không phải không làm được việc, bọn người của Lỗ Giang Nam này trước đó làm những chuyện bí ẩn, quả thật Phạm Hồng Vũ không phát hiện ta, nhưng điều tra bức thư viết lên quân đội phản ánh tình huống rốt cục cũng lộ ra dấu vết. Theo điều tra, lúc đầu có khá nhiều bí ẩn trong đó, nhưng dần dần cũng được làm sáng tỏ, nhất là khi Trần Hà rời đi để lại cho hắn tập tài liệu, lại càng hiểu thêm được vấn đề.

Lục Cửu tuyệt đối có biết vài chuyện, bởi vì anh ta và Quan Tú Lệ cùng những người thân tín của mình không được minh bạch nên mở một mắt nhắm một mắt như thế.

Không nghĩ tới chuyện Phạm Hồng Vũ lại dùng thủ đoạn trực tiếp bắt hết bọn chúng như vậy.

Lục Cửu hoàn toàn không kịp trở tay.

- Bí thư, trên thực tế đây là một âm mưu hoàn hảo, mà người cầm đầu là Tề Chính Hồng, Lỗ Giang Nam, Hoắc Hoa Long, Vương Nghiêm Phong chỉ là trợ giúp, bọn họ đã lừa gạt.... giả chữ ký lãnh đạo, trước sau giả chữ ký hơn bốn năm người ở đơn vị. Vương Nghiêm Phong là người viết chữ khá tốt, bắt chước anh, Chủ tịch huyện Thôi, chữ ký của tôi giống như đúc, Chuyên gia Bộ trung tâm Công nghệ tỉnh cũng không thể nào phân biệt được.

Một lúc lâu, thấy Lục Cửu vẫn không nói gì, Phạm Hồng Vũ cũng không chờ y nữa, ít nhất cũng giữ lại chút thể diện cho Lục Cửu.

- Chuyên gia Bộ trung tâm Công nghệ tỉnh cũng không phân biệt được sao?

Lúc này Lục Cửu mới lắp bắt sợ hãi, hỏi ngược lại.

- Đúng, trình độ giả khá cao, trước đó không lâu đã có thư viết gửi lên quân đội, cũng chính Vương Nghiêm Phong đã viết, y giả chữ viết của Lã Đình, Lỗ Giang Nam còn có các bạn bè còn làm trong quân đội, là trung tá trong cơ quan quân đội.

Phạm Hồng Vũ còn nói thêm.

- Sao bọn họ làm vậy?

Lục Cửu chấn động mạnh, hai mắt bỗng rưng rưng mở lớn.

Bí ẩn này đều trong lòng Lục Cửu không được cởi bỏ, đó cũng chính là tâm bệnh của anh ta.

- Vâng, cho nên vì thế Vương Nghiêm Phong giả mạo chữ viết của Lã Đình có thể trực tiếp gửi đến cho Long Quân Trường, người bạn của Lỗ Giang Nam lúc này đã có tác dụng, chính Lã Đình cũng đâu có biết địa chỉ của quân đội.

Phạm Hồng Vũ giải thích đơn giản.

- Thì ra là thế.... Chính là vậy, nhưng vì cái gì mà làm như vậy? Cừu Hạo Minh làm gì có chút quan hệ với họ?

Phạm Hồng Vũ ảm đạm cười nói:

- Bọn chúng vốn không nhằm vào Cừu Hạo Minh, mà chính không muốn Bí thư Lục không rời khỏi huyện Vân Hồ. Bọn chúng chuẩn bọ thu tay lại, cũng cố tranh thủ chút thời gian...

Lục Cửu cười rộ lên một cách khổ sở.

Quan hệ với những người thông minh, đôi khi có chút vui vẻ những cũng khá làm cho người ta đau đầu, ngôn ngữ của Phạm Hồng Vũ lịch sự, nhưng cũng có chút hăm dọa.

Bắt đầu mấy năm trước, cấp trên chẳng những luôn nhấn mạnh nên xây dựng đội ngũ cán bộ trẻ tuổi kiến thức cao, đồng thời cũng nhấn mạnh về phân cấp, chẳng những bộ đội phải giải trừ quân bị mà ngay cả địa phương cũng sắp xếp tổ chức nhân sự.

Các đơn vị nhà nước đột nhiện quản chế khá nghiêm ngặt, người muốn xin vào càng khó khăn hơn, số người muốn vào cơ bản nằm trong tay của Bí thư Huyện ủy cùng Chủ tịch huyện. Mặt khác nếu lãnh đạo huyện muốn chiếu cố cho bà con thân thích thì cần tìm Bí thư cùng Chủ tịch huyện xin chỉ tiêu.

Nhưng tất cả mọi thứ đều có hai mặt, biên chế người nào thì đơn vị nhà nước liền trở nên tiêu thụ hết cả, "giá cả" có thể khá cao. Đám người của Tề Chính Hồng, Lỗ Giang Nam đã đưa ra chủ ý này, thực hiện việc "bán quan bán tước" như thế. Bọn họ cứ việc bán chỉ tiêu này cho tổ chức đơn vị, lợi ích kinh tế vô cùng khả quan.

Căn cứ vào những tài liệu mà Phạm Hồng Vũ nắm giữ, thì đã hình thành một sản nghiệp khá lớn, đó Tề Chính Hồng, Lỗ Giang Nam, Vương Nghiêm Phong, Hoắc Hoa Long là chính những ảnh hưởng đến khá nhiều người khác, trong đó thậm chí còn có cả Quan Tú Lệ vợ Lục Cửu và đám người Bí thư Chu Tử Kỳ. Đương nhiên, Quan Tú Lệ, Chu Tử Kỳ và đám người của Tề Chính Hồng là hai tuyến khác nhau. Bọn người của Tề Chính Hồng còn giả mạo chữ ký lãnh đạo, trắng trợn làm giả, Quan Tú Lệ thì dựa vào Lục Cửu có thể nói đã nhận chỉ tiêu khoản bảy tám người.

Chỉ tiêu đó đoán là nằm trong túi tiền của Lục Cửu.

Tính chất hoàn toàn bất đồng.

Tề Chính Hồng đã là người có hành vi phạm tội hình sự, đi cửa sau Quan Tú Lệ cùng Chu Tử Kỳ tất nhiên đó cũng không phải không ảnh hưởng. Đương nhiên, nếu muốn tốt thì cũng phải đứng lên làm rõ, nhưng truy cứu trách nhiệm hậu quả hoàn toàn khác nhau.

Lục Cửu đối với tình huống này không thể nói rõ mười phần, lại cũng không thể nói là không biết gì, chỉ là mở một con nhắm một con. Án này nếu thật sự điều tra thì đó là án lớn, có thể ảnh hưởng khá nhiều người, Lục Cửu không nghĩ dám phiêu lưu lớn như vậy.

Tiến đến vụ án lớn như vậy, cũng không biết có lợi ích gì, chỉ biết tạo thành ảnh hưởng vô cùng xấu.

Không có Bí thư Huyện ủy nào nguyện ý chịu trách nhiệm với đại án như vậy.

Nhưng Phạm Hồng Vũ khác y.

Không nói đến tính cách khác nhau của Phạm Hồng Vũ và Lục Cửu, mà nói đến "động cơ" của Phạm Hồng Vũ. Lục Cửu đi thì Phạm Hồng Vũ sẽ nhận chức Bí thư Huyện ủy, phải tạo quyền uy tuyệt đối cho chính mình, rửa sạch đội ngũ cán bộ. Lục Cửu lên lãnh đạo thành phố rồi, Phạm Hồng Vũ cũng để cho hắn vài phần nể mặt, không đến mức gây chiến để Lục Cửu ở lại huyện Vân Hồ. Phía sau Lục Cửu còn có Bí thư Thành ủy Đàm Khải Hoa, nên khai đao trên người bọn Tề Chính Hồng là thích hợp nhất.

Huống chi bọn người Tề Chính Hồng còn giả mạo chữ ký của Phạm Hồng Vũ, vì thế Phạm Hồng Vũ sẽ cho bọn hắn một vết đen lớn.

Phạm Hồng Vũ làm sao có thể dễ dàng tha thứ chứ?

Nhưng điều mấu chốt chính là Phạm Hồng Vũ không có chút liên lụy gì với họ, chưa bao giờ đi cửa sau, chỉ đích thân làm tốt công tác của mình, Phạm Hồng Vũ ở huyện Vân Hồ cũng không có ai thân thích.

Quan vừa mới lên chức, lại không có liên quan gì, Phạm Hồng Vũ không đưa họ ra tế cờ mới lạ.

Nên cách duy nhất để tránh hậu quả có thể xảy ra, chính là ngăn cản Phạm Hồng Vũ ngồi trên ghế Bí thư Huyện ủy.

Tuy có mạo hiểm, nhưng còn hơn mất cả chì lẫn chài, ai không làm chứ.