Con đường từ khu nhà cao cấp vịnh nước cạn của Phạm tiên sinh đến khu nhà cao cấp của Lệnh Hòa Phồn rất ngắn. Hai ngôi nhà này đều là mua từ năm ngoái theo lời đề nghị của Từ Giai Dao.
Từ Giai Dao và Triệu Ca quan hệ rất tốt, có thể nói là bạn thân. Đối với quan hệ giữa Phạm Hồng Vũ và Triệu Ca cũng biết ít nhiều.
Chiếc xe Mercedes- Benz rất nhanh ngừng lại phía trước một khu nhà cao cấp được giăng đèn kết hoa. Lệnh Hòa Phồn mang giày tây, mặc trang phục dạ hội màu trắng, đang cùng với Từ Giai Dao đứng đón khách trước khu nhà cao cấp.
Thấy Phạm Hồng Vũ, Triệu Ca, Hạ Ngôn và Đóa Đóa xuống xe thì liền vội ra đón chào, bắt tay Phạm Hồng Vũ nói:
- Hồng Vũ, cảm ơn cậu đã không quản đường xa đến đây.
Nói thật, Lệnh Hòa Phồn cũng không nghĩ tới Phạm Hồng Vũ sẽ ngàn dặm xa xôi đến Hongkong để chúc phúc cho y. Dù sao hôm nay y và Từ Giai Dao là đính hôn chứ không phải kết hôn. Cán bộ nội địa đến Hongkong cũng không phải dễ dàng gì.
Phân nhân tình này, Lệnh Hòa Phồn rất cảm động.
- Hòa Phồn, vậy là anh không hiểu tôi rồi? Bạn bè đính hôn, tôi sao không tới được chứ?
Đừng nhìn Phạm tiên sinh giày tây, khí độ nghiễm nhiên, nhưng khi há miệng liền lộ ra “chân tướng”.
- Đúng vậy, đúng vậy, lời của Lệnh tổng thật không có suy nghĩ.
Hạ Ngôn ở bên cạnh đệm lời.
Lệnh Hòa Phồn cười ha hả:
- Đúng, đúng, tôi nói sai rồi, nên phạt, nên phạt. Tôi sẽ tự phạt mình ba ly.
Lệnh Hòa Phồn mặc dù là con nhà giàu có ở Hongkong, mấy năm nay cũng hơn một nửa thời gian là ở nội địa, nên văn hóa ở đó ít nhiều cũng bị ảnh hưởng. Bật người đã xóa sạch phong độ nhân sĩ giả vờ giả vịt, lộ ra chân tướng.
- Nghe còn được đó.
Hạ Ngôn hài lòng nói.
Triệu Ca và Đóa Đóa qua loa nói vài câu chúc mừng Lệnh Hòa Phồn, rồi bỏ y qua một bên, thẳng đến chỗ Từ Giai Dao.
- Ca Nhi, cô thật là xinh đẹp, tôi ganh tỵ đấy.
Từ Giai Dao nắm tay Triệu Ca thật chặt, tán thưởng nói.
Triệu Ca quả thật rất xinh đẹp. Trước kia mở quán cơm ở huyện Vũ Dương, quần vải áo thô, không chút phấn son cũng đã hút hồn vô số đàn ông rồi. Hiện tại thành bà chủ lớn, gặp lớn quen mặt, khí chất phong độ, hoàn toàn khác với trước kia. Hơn nữa, phục sức và trang sức rất khéo, quả nhiên là cao quý thanh lịch.
Triệu Ca cười nói:
- Giao Dao, ngàn vạn lần đừng nói như vậy. Cô mới là xinh đẹp nhất đấy.
Ít nhất tối nay, Từ Giai Dao là nhân vật chính.
Từ Giai Dao cười hì hì, không tiếp tục thảo luận đề tài này.
- Từ tiểu thư, chúc mừng chị.
Đóa Đóa cười nói.
Đóa Đóa và Từ Giai Dao cũng không phải quen thân lắm, tổng cộng gặp nhau cũng chỉ hai lần, đều là cùng Hạ Ngôn tới Hongkong du lịch.
Nhưng Từ Giai Dao cũng không bày ra cái giá của thiên kim tiểu thư, vội vàng nắm tay Đóa Đóa, cảm ơn:
- Đóa Đóa, không nghĩ em và Hạ tiên sinh từ xa đến đây. Chị thật sự rất vui.
- Hạ Ngôn lúc nào cũng nói, Lệnh tổng luôn đối xử tốt với anh ấy. Bạn bè đính hôn, nhất định là phải tới chúc mừng.
- Cảm ơn, vậy tối nay nhất định phải vui vẻ đấy.
Trong lúc náo nhiệt, một chiếc xe Ferrari màu đỏ chạy tới. Từ trên xe bước xuống một đôi nam nữ trẻ tuổi. Nam khoảng chừng hai bảy hai tám tuổi, mặc tây trang màu trắng, giày da trắng. Nét mặt mang đầy sự cao ngạo. Cô gái bên cạnh có vẻ trẻ tuổi hơn, ước chừng hai lăm, hai sáu tuổi, mặc trang phục dạ hội, rất xinh đẹp, và cũng cao cạo tại thượng như chàng trai kia.
Hai người này tất nhiên là cũng đến chúc mừng, nhưng lại chẳng chào hỏi Lệnh Hòa Phồn trước mà đi thẳng đến Từ Giai Dao.
- Giai Dao, chúc mừng, chúc mừng.
Chàng trai hai tay ôm quyền, cười nói, ánh mắt đảo qua Từ Giai Dao một chút rồi dính chặt trên người Triệu Ca, cuối cùng lại luyến tiếc dời đi, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.
Rất xinh đẹp!
Bạn gái đi bên cạnh nhìn thấy, lập tức khẽ hừ, rồi bước nhanh tới phía trước, đứng giữa hai người, không chút khách khí che tầm mắt của chàng trai, rồi lúc này mới hướng Từ Giai Dao chúc mừng:
- Giai Dao, chúc mừng.
Từ Giai Dao khẽ mỉm cười nói:
- Cảm ơn, Đinh công tử, cảm ơn chị Mỹ Linh.
Đinh công tử chẳng thèm quan tâm đến sự tức giận của bạn gái, lập tức chuyển hướng sang Triệu Ca, vẻ mặt tươi cười hỏi:
- Xin hỏi vị tiểu thư này tên gì? Chúng ta hình như đã gặp nhau ở đâu đó? Tôi tên là Đinh Khải, Chủ tịch Hội đồng quản trị công ty Định thị.
Nói xong liền hướng Triệu Ca vươn tay.
Từ Giai Dao vội vàng giới thiệu:
- Triệu tổng, Đinh công tử là con trai thứ ba của Chủ tịch Đinh Thạch Như tiên sinh của tập đoàn Đinh thị. Tất cả nghiệp vụ tài chính, đầu tư của tập đoàn Đinh thị đều do Đinh công tử phụ trách.
Triệu Ca thần sắc khẽ động.
Khó trách Từ Giai Dao lại trịnh trọng như vậy.
Vị Đinh công tử này quả thật có lai lịch to như vậy. Tập đoàn Đinh thị ở Hongkong cũng là nhà quyền quý nhất đẳng, nghe nói so với tập đoàn Từ thị cũng không kém bao nhiêu. Tuy hai tập đoàn kinh doanh hai ngành nghề khác nhau nhưng cũng không có bao nhiêu cạnh tranh, quan hệ vẫn không tệ lắm.
Đinh công tử hoành tráng hò hét, trực tiếp chúc mừng Từ Giai Dao, mà chẳng thèm để ý đến Lệnh Hòa Phồn, đã chuyển hướng sang Triệu Ca. Có thể thấy được trong suy nghĩ của Đinh công tử, chỉ có Từ Giai Dao mới xứng đánh đánh đồng với y. Còn về phần Lệnh Hòa Phồn và tập đoàn Lệnh thị, căn bản chẳng đáng để Đinh công tử để vào mắt.
Đây cũng là tính chất kém cỏi của nước ta.
Trong quan trường, đẳng cấp rất nghiêm, quan to một bậc đè chết người. Trên thương trường cũng như vậy. Ai nhiều tiền người đó lớn.
- Xin chào, Chủ tịch Đinh. Tôi họ Triệu, Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Thiên Ca.
Triệu Ca lập tức bắt tay Đinh Khải, nho nhã đáp, xưng hô với Đinh Khải cũng vô cùng chính thức, chứ không gọi Đinh công tử như Từ Giai Dao.
- Triệu tiểu thư, xin chào. Hóa ra là Chủ tịch tập đoàn Thiên Ca. Ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Hai năm qua, tập đoàn Thiên Ca phát triển rất mạnh. Triệu tiểu thư, nhất định là chúng ta đã gặp ở đâu rồi.
Lệnh Hòa Phồn, Phạm Hồng Vũ, Hạ Ngôn đều nhìn về phía bên này.
Nghe xong Đinh Khải nói như vậy, Phạm Hồng Vũ không khỏi bật cười. Còn tưởng rằng đại thiếu gia Hongkong tán gái có chiêu gì cao minh, hóa ra cũng thường thôi. Loại thủ pháp này ở trong nước, học sinh cấp ba dùng còn chán.
Đương nhiên, cao to, đẹp trai, nhà giàu tán gái bình thường dựa vào thực lực là chính.
Không phục?
Không phục thì lấy tiền đập ngươi!
Chỉ có điều, đối với cái gã như cái còi xe hét lên chói tai này, Chủ tịch huyện Phạm vẫn có chút không thể hiểu được.
Vị Đinh công tử này ngay trước mặt bạn gái mà lại hướng Triệu Ca xum xoe, không khỏi quá mức khó coi. Phỏng chừng vị bạn gái này cũng không phải là bản chính. Cho dù không phải là hàng nhái, nhưng tối đa cũng là đang thử nghiệm. Bằng không, Đinh công tử sẽ phải khiêm tốn hơn một chút.
Dù là như thế, sắc mặt của cô bạn gái kia cũng trở nên cực xấu.
Triệu Ca khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:
- Chủ tịch Đinh chắc là nhớ nhầm rồi, chúng ta chưa từng gặp qua.
Vị bạn gái kia lập tức ngắt lời:
- A Khải, anh khẳng định là nhớ lộn rồi, anh làm sao có thể quen biết với người kém cỏi như vậy. Triệu tiểu thư, cô…A, đúng rồi, công ty Thiên Ca là công ty nào vậy? Làm nghiệp vụ gì thế?
Triệu Ca cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của cô ta, vẫn mỉm cười:
- Vị tiểu thư này, xưng hô như thế nào đây?
Bạn gái Đinh Khải trên mặt lập tức lộ ra thần sắc ngạo nghễ, ưỡn ngực, lộ ra giọng điệu thái quá:
- Tôi họ Quách, Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Quách thị Quách Bình Minh là cha của tôi.
Nghe xong, còn tưởng rằng toàn bộ Hongkong đều là họ Quách.
Từ Giai Dao lại giới thiệu nói:
- Triệu tổng, đây là Quách Mỹ Linh Quách tiểu thư.
Tập đoàn Quách thị cũng là tập đoàn nổi danh. Mặc dù không bằng tập đoàn Từ thị hay Đinh thị, nhưng cũng được coi là một trong những thành viên trung tâm trong thương giới Hongkong.
Quách Mỹ Linh tính tình như vậy tổng cũng là có lý do.
Đinh công tử và Quách tiểu thư cũng được coi là môn đăng hộ đối. Đương nhiên, tập đoàn Đinh thị tiền nhiều thế lớn, Quách Mỹ Linh mới để ý tới. Với bề ngoài mà nói, Quách Mỹ Linh và Triệu Ca hoàn toàn không thể so sánh với nhau dù trang điểm đậm và ăn mặc diêm dúa như thế nào.
Triệu Ca rất lễ phép, hướng Quách Mỹ Linh gật đầu ra hiệu, mỉm cười nói:
- Xin chào Quách tiểu thư.
Quách Mỹ Linh ngoài cười nhưng trong không cười, gật đầu rồi quay lại nói với Từ Giai Dao:
- Giai Dao, mấy người này đều là bạn của cô à?
Giọng nói kia, dường như hết sức kỳ quái.
Từ tứ tiểu thư, cô như thế nào lại có những người bạn không cùng cấp bậc thế? Công ty nhỏ xíu mà cũng ngồi cùng bàn với tập đoàn Từ thị?
Tập đoàn Thiên Ca hai năm qua tốc độ tăng trưởng rất nhanh. Nhưng dù sao, công ty thành lập thời gian không dài, của cải tích lũy vẫn không bằng tập đoàn Đinh thị hay Quách thị. Danh vọng xã hội càng thêm không bằng.
Lệnh Hòa Phồn nhướn mày, lập tức nói:
- Quách tiểu thư, mấy vị này đều là bạn của tôi, cũng là bạn của Giai Dao.
Y và Đinh Khải, Quách Mỹ Linh cũng không phải rất quen thuộc. Người ta cũng không phải là hướng về tập đoàn Lệnh thị hay Lệnh Hòa Phồn y mà đến, mà là hướng về tập đoàn Từ thị và Từ Giai Dao. Tuy nhiên, Lệnh Hòa Phồn là loại tâm cao khí ngạo như thế nào? Y dựa vào hai bàn tay trắng mà gầy dựng sự nghiệp, ở sâu trong nội tâm làm sao mà nhìn trúng Đinh Khải và Quách Mỹ Linh. Không có gia tộc làm chỗ dựa vững chắc thì các người tính là cái đếch gì?
Có bản lĩnh cùng chúng tôi đọ sức hay không? Xem Lệnh công tử tôi có thể đánh các người răng rơi đầy đất không?
Quách Mỹ Linh hơi bĩu môi, trên mặt mang theo vài phần ý cười, ngầm có ý châm chọc:
- Hóa ra là bạn của Lệnh tiên sinh. Cái này khó trách.
Cũng chỉ có Lệnh thị các người mới có cái thứ bạn “cây nhà lá vườn” như thế.
Đừng có dính trên người Từ Giai Dao.
Nếu không phải là Từ Giai Dao gả cho anh, đám bạn của anh dựa vào cái gì được coi là bạn của Từ Giai Dao.
Mọi người căn bản không cùng một cấp bậc.