Edit by Thanh tỷ

Chương 28: Dự định

Dáng dấp Lâm Thanh cũng không tệ, đặc biệt là khí chất ôn nhuận như ngọc quanh thân anh ta khiến người khác chỉ cần liếc mắt một cái là đã có ấn tượng tốt.

Nhưng trong đôi mắt hồ ly thỉnh thoảng lại lóe lên tinh quang, người thông minh nhìn phát biết người này không đơn giản như những gì anh ta biểu hiện ra mặt ngoài.

Tần Nhất biết người này, anh ta là lão nhị trong tiểu đội Vân Hoán, là tham mưu trưởng của căn cứ. Vẻ ngoài thì hào hoa phong nhã, nhưng thực chất bên trong là người liều lĩnh bụng dạ đen tối, bẫy chết người không đền mạng.

Lúc này vẻ mặt Lâm Thanh cười đến ôn hòa: "Chào cậu, tôi là Lâm Thanh, cảm ơn cậu đã cứu chúng tôi."

Tần Nhất lạnh lùng nói: "Tần Nhất."

Choáng nha, khẩu khí này khá giống với lão đại nhà anh ta. Lão đại là đại băng sơn, thiếu niên này chính là tiểu băng sơn.

Lâm Thanh tiếp tục nói: "Chúng tôi có hai người bị lây nhiễm vi-rút Zombie, tôi nghĩ người anh em Tần Nhất đây chắc sẽ không ngại chuyện này đâu, đúng không? Tần Nhất cậu quả là một người tốt."

Khóe miệng Tần Nhất giật một cái, cô sớm đã nhìn ra trong năm người họ có hai người bị nhiễm vi-rút Zombie, quả thực cô cũng không để tâm, nhưng da mặt người này cũng quá dày rồi..

Không hổ là hồ ly nổi tiếng nhất tận thế.

Tần Nhất nhìn thấy giữa hai hàng lông mày của Lâm Thanh có chút lo lắng, cô dừng xe, mở miệng nói: "Không cần lo lắng, tuy hai người bọn họ bị Zombie cắn, nhưng mọi chuyện có lợi cũng có hại. Chỉ cần hai người họ có thể vượt qua được thì sẽ đạt được dị năng."

Lâm Thanh hơi kinh ngạc: "Ý cậu là sẽ có dị năng? Chính là mấy thứ mà dị năng giả sẽ có giống trong phim ấy hả, làm sao mà cậu biết được?"

Vân Hoán vẫn luôn nhắm mắt chợt mở ra, đôi mắt đào hoa hẹp dài không chứa phong tình, chỉ có một mảnh lạnh lẽo.

Đó là một đôi mắt như thế nào hả, giống như nhìn thấu hết thảy mọi thứ vậy.

Nhưng Tần Nhất không sợ, bình tĩnh như thường chống lại ánh mắt của Vân Hoán, trong suốt nhưng không thấy đáy.

Vân Hoán thoáng sửng sốt, ngay sau đó lại khôi phục nguyên trạng, không có ai phát hiện.

Tần Nhất thấy Lâm Thanh vẫn còn nghi ngờ, cô trực tiếp ngưng ra một quả cầu băng màu băng lam rồi ném nó ra ngoài cửa sổ, trong nháy mắt thứ bên ngoài liền bị đóng băng.

Tần Nhất biểu hiện ra dị năng của bản thân cũng đã trải qua suy nghĩ thận trọng, cô muốn gia nhập tiểu đội Vân Hoán đương nhiên phải để cho bọn họ biết được thực lực và giá trị của mình.

Đời trước, tình nghĩa giữa những thành viên trong tiểu đội Vân Hoán làm cho Tần Nhất chấn động. Đời này, rất khó để cô hoàn toàn tin tưởng một người.

Nhưng cô lại không thể một mực đơn độc một người ở tận thế, đối với cô mà nói, tiểu đội Vân Hoán là lựa chọn tốt nhất.

Có lẽ, bọn họ có thể khiến cô lại có lòng tin một lần nữa.

Trong mắt Lâm Thanh cũng không có bao nhiêu sợ hãi, thay vào đó là sự cuồng nhiệt. Đây thật sự là dị năng, vẫn là hệ băng.

Đây đúng là thứ tốt, có dị năng sẽ không sợ bị Zombie áp đảo nữa.

Đáy mắt Vân Hoán không gợn sóng nhưng trong lòng lại có chút rung động.

Đột nhiên, một hồi tiếng ọc ọc vang lên trong không gian xe.

Tần Nhất sửng sốt, ánh mắt sao đó không tự chủ được nhìn về phía Vân Hoán.

Lâm Thanh cũng sửng sốt, ánh mắt cũng chuyển tới trên người Vân Hoán.

Vân Hoán bình tĩnh quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Bạch đang ngủ say, nói với Lâm Thanh: "Chút nữa cậu tìm cho Đại Bạch chút thức ăn."

Sau đó lại bình tĩnh nhắm mắt lại, không có ai nhìn thấy lỗ tai của anh đang ửng đỏ.

Khóe miệng Lâm Thanh giật một cái, trong mắt hồ ly mê người là ý cười hiểu rõ. Anh ta nén cười, cố gắng để cho mình nhìn qua có vẻ nghiêm túc một chút: "Đã biết, lão đại."

Trong đôi mắt phượng xinh đẹp của Tần Nhất cũng dính ý cười, cô dựa theo bản đồ đã mua trước đó lái xe đến một thôn trang gần đây.

Thôn trang này đời trước Tần Nhất đã từng tới, bên trong đều là người già và trẻ nhỏ cho nên Zombie không nhiều lắm, nhưng Tần Nhất cũng không thiếu cảnh giác.

Cô nói với Lâm Thanh vẫn luôn giữ vững thanh tỉnh: "Anh ở đây trông chừng, tôi đi xuống xem một chút."

Lâm Thanh há miệng, muốn nói gì đó.

Tần Nhất nhanh hơn cắt ngang lời anh ta định nói: "Tôi biết anh muốn nói gì, nhưng bây giờ các anh cần nghỉ ngơi. Hơn nữa, anh đi theo tôi không chỉ không thể giúp đỡ, ngược lại sẽ liên lụy đến tôi."

Chương 29: Zombie cấp một

Lâm Thanh suy nghĩ một chút cũng thấy đúng, lần này anh ta lộ ra nụ cười chân thành với Tần Nhất: "Người anh em Tần Nhất, thực sự cảm ơn cậu."

Tần Nhất khoát khoát tay: "Gọi Tần Nhất là được."

Nói xong, Tần Nhất xoay người đi tới thôn trang.

Như Tần Nhất dự đoán, Zombie lang thang du đãng ở xung quanh rất ít, hơn nữa đều là người già và trẻ nhỏ.

Tần Nhất cầm đại đao trong tay trực tiếp chém tới đám Zombie, Zombie ngửi được mùi máu tươi mới lại ngon miệng của Tần Nhất thì nhao nhao chạy tới.

Tần Nhất vung đại đao, chỉ chốc lát đã giải quyết toàn bộ Zombie ở đây.

Lúc này, Tiểu Lam ở trong không gian đột nhiên lên tiếng: "Nhất Nhất, ở đây có một con Zombie cấp một."

Tần Nhất thu hồi đao, lông mày nhíu lại hỏi: "Chắc chắn không?"

Nửa năm sau tận thế Zombie cấp một mới xuất hiện, bây giờ mới chỉ qua mấy ngày, làm sao có thể xuất hiện Zombie cấp một?

Thấy Tần Nhất không quá tin lời mình, Tiểu Lam xù lông: "Nữ nhân ngu xuẩn, ngươi lại dám nghi ngờ lời nói của Băng Phượng điện hạ vĩ đại ta? Tinh thần lực của ta so với nhân loại các ngươi đều cao hơn nhiều. Không tin ngươi có thể đi nhìn, nó cách đây cũng không xa lắm, hừ."

Tần Nhất khẽ cười vuốt lại lông cho Tiểu Lam: "Ừ, tao tin tưởng mày mà."

Suy cho cùng thì nó cũng là thượng cổ thần thú, Tần Nhất tin Tiểu Lam vẫn có năng lực độc hữu của chính mình.

Dị năng hệ băng của cô bây giờ cũng sắp đột phá cấp hai, vừa vặn con Zombie cấp một này có thể để cho cô luyện tay một chút, nói không chừng dị năng của cô có thể đột phá.

Tốc độ và sức mạnh của Zombie cấp một so với Zombie ban đầu thì mạnh hơn rất nhiều. Lúc nhân loại tiến bộ, Zombie cũng đang không ngừng tiến bộ theo.

Sau này Zombie sẽ có dị năng, thậm chí còn có suy nghĩ riêng.

Tần Nhất đi về phía trước mấy bước, dựa theo chỉ thị của Tiểu Lam cuối cùng dừng lại trước một căn nhà lớn.

Căn nhà này là căn tốt nhất ở thôn trang này, khóe miệng Tần Nhất hơi giật, chợt lui nhanh về sau một bước.

Bình tĩnh nhìn lại, hóa ra là con Zombie cấp một. Con Zombie này là một đứa trẻ tầm sáu bảy tuổi, lúc này toàn thân phát xanh, đang nhe răng nanh dài, hung tợn nhìn Tần Nhất.

Tần Nhất nhíu mày, giơ tay lên ngưng tụ nguyên tố băng, trong nháy mắt trên mặt đất xuất hiện từng cây gai băng. Gai băng đâm vào trong chân tiểu Zombie, ngăn chặn hành động của nó.

Nhưng chẳng qua cũng chỉ là ngăn chặn hành động, khiến cho cử động của tiểu Zombie chậm lại.

Tần Nhất không dám phân tâm, tay kia lại ngưng tụ ra một phiến băng châm trực tiếp đâm thẳng vào trong cơ thể tiểu Zombie.

Đừng nhìn băng châm nhỏ mà khinh, chỉ cần nó tiến vào trong cơ thể Zombie thì sẽ bắt đầu phá hư thân thể Zombie từ bên trong.

Hành động của tiểu Zombie hoàn toàn chậm lại, Tần Nhất tìm đúng thời cơ, rất nhanh lại ngưng ra một cậy băng tiễn sắc nhọn, ngắm thẳng đầu tiểu Zombie mà phóng đi.

Lần này, tiểu Zombie bị băng tiễn xuyên thủng đầu mà chết.

"Nữ nhân ngu xuẩn, trong đầu Zombie này có tinh hạch." Tiểu Lam lên tiếng nhắc nhở Tần Nhất.

Nhìn ở phân nhượng nữ nhân ngu xuẩn này tin tưởng nó, nó miễn cưỡng đồng ý tha lỗi cho nữ nhân ngu xuẩn này vậy.

Tần Nhất nghe vậy trong lòng vui vẻ, cô chịu đựng mùi hôi thối, bình tĩnh từ trong đầu tiểu Zombie đào ra một viên tinh hạch nho nhỏ trong suốt.

Zombie ban đầu sẽ không có tinh hạch, về sau có rất ít Zombie cấp một có tinh hạch. Tinh hạch phổ biến vẫn là Zombie từ cấp hai trở lên.

Tinh hạch bình thường là trong suốt, chỉ có tinh hạch của Zombie dị năng mới có màu sắc.

Ở tận thế tinh hạch rất quan trọng. Nó không chỉ có thể khiến cho dị năng giả nhanh chóng thăng cấp, còn có thể khiến cho người bình thường không có dị năng kích phát tiềm năng, trở thành dị năng giả.

Hơn nữa ngày sau, phòng ở gì gì đó vẫn là phải dùng tinh hạch. Dù sao đồ ăn ở tận thế quá trân quý, không có khả năng cái gì cũng đều dùng được để trao đổi đồ ăn.

Tần Nhất ngưng tụ nước rửa sạch tinh hạch.

Viên tinh hạch này chỉ có kích cỡ tương đương ngón tay út, óng ánh trong suốt, rất là xinh đẹp.

Tần Nhất ném tinh hạch vào trong không gian, sau đó đi dạo xung quanh thôn trang.