Editor: Đào Tử

_____________________

Chu Thuần An có bao giờ thấy loại sưu hồn thuật kì lạ thế này đâu?

"Ý của tiền bối...Là cái bây giờ chúng ta nhìn thấy... Là ký ức của lệ quỷ?"

Bùi Diệp gật đầu, "Đúng vậy, thế nhưng ký ức rất dài, đa phần đều chứa những chuyện rác rưởi nên tôi cần phải sàng lọc xử lí một chút."

Dựa vào tinh thần lực to lớn của mình, chỉ vài phút đã có thể thấy được tất cả kí ức của lệ quỷ. "Chuyện phải kể từ lúc con hàng này lên mười bốn..."

Sau khi xem hết kí ức của lệ quỷ, Bùi Diệp đương nhiên là người biết rõ đầu đuôi câu chuyện.

Cô lấy một số kí ức quan trọng ra cho mọi người thấy.

Chu Thuần An: "..."

Đột nhiên có cảm giác như đang ngồi nghe giảng viên đại học giảng bài_(:з" ∠)_

"Lúc mười bốn tuổi Chu Đại Chuy bị ép kết hôn với thiếu nữ cùng thôn tên là bà Hoa...Vì thói quen nghề nghiệp nên tôi tạm che giấu tên người phụ nữ này, các vị đừng bận tâm."

Bùi Diệp lắc lắc đầu óc của lệ quỷ, giống như đầu óc hắn là một cái máy chiếu của cô, "Năm thứ hai, người phụ nữ bị hại là bà Hoa sinh ra một cô con gái, khiến cha mẹ chồng lẫn chồng cảm thấy bất mãn."

Bùi Diệp đưa ra một đoạn hình ảnh.

Trong màn hình, Chu Đại Chuy rời giường đi tiểu lúc nửa đêm, trên đường trở về bỗng bắt gặp mẹ ruột ẵm con hắn từ trong phòng ra, cùng lúc đó là hình ảnh bà ta ném đứa bé vào thùng phân.

Chu Đại Chuy tiến đến ngăn cản.

"Mẹ, mẹ làm gì thế?"

Mẹ Chu Đại Chuy vốn cảm thấy chột dạ, nên khi nghe con trai gọi liền giật nảy cả mình.

"Mẹ, mẹ đem con..."

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng Chu Đại Chuy không có ý định cứu đứa bé.

"Ngốc quá đi, nhà chúng ta nghèo như vậy sao nuôi nổi một món tiền bồi thường? Nuôi nó uổng tiêu uổng nghệ, có tác dụng gì?"

Trong lòng Chu Đại Chuy cảm thấy không thoải mái nhưng cũng đồng tình với lí do thoái thác này.

Nhà hắn cần con trai để kế thừa hương hỏa, nuôi con gái có khác gì nuôi con nhà người ta, không có lời.

Hắn còn trẻ, sau này sẽ có đứa bé khác, không thiếu một đứa con gái như nó.

Chức năng của loại hình chiếu này thật to lớn, bọn họ không chỉ nghe được cuộc trò chuyện giữa bọn họ, có thể thấy được mà còn có thể nghe được tiếng lòng của Chu Đại Chuy.

Thế là bé gái vừa mới chào đời có nửa tháng kia phát ra tiếng khóc yếu ớt sau đó chết trong thùng phân.

Khuôn mặt những người phụ nữ có mặt tại đây tối sầm lại!

Dù nghe qua việc thế hệ trước trọng nam khinh nữ, giết chết bé gái, nhưng chỉ là nghe nói chưa từng tận mắt thấy qua.

Hỉnh ảnh lại chuyển, Bùi Diệp giải thích, "Đây là năm thứ ba, vợ Chu Đại Chuy sinh con gái thứ hai."

Đứa bé này cũng không sống được, bị bà nội của bé chém sống, chặt thành thịt muối cho heo sau nhà ăn.

Chu Đại Chuy cũng chính mắt thấy, tính tình lại càng bạo ngược thêm.

Hắn càng lúc càng chán ghét vợ không sinh được con trai, thường xuyên đánh đập. Năm thứ tư, vợ hắn lại sinh một đứa con gái.

Những người đồng lứa luôn miệng chế giễu mệnh của hắn cả đời không có con trai, hắn mượn rượu giải sầu uống không kể ngày đêm, về đến nhà lại mượn rượu làm càn, tự tay ném chết đứa con gái thứ ba.

Lữ tiểu thư thấy vậy tức muốn nổ tung.

Ba đứa bé chưa được đầy tháng đã bị bóp chết, sao Chu Đại Chuy không đi chết luôn đi! Người vợ kia tuy bị cưỡng ép phải lấy Chu Đại Chuy, nhưng sao cô ta không vì đứa bé mà chém chết tên cặn bã này cho rồi?

Vợ hắn chống cự nhiều lần thế nhưng kết quả đổi lấy lại là số lần đánh đập không ngừng tăng lên.

"Bụng của mày không sinh được, còn trách tao?"

"Vì tao mày mới sinh con gái? Ai nói với mày? Mày đi tin mấy người đi học kia không coi tao ra gì phải không?"

"Lần sau còn nói nữa, tao lấy dao chém chết mày!"

Hai năm trôi qua, đứa bé gái thứ tư được sinh ra, vợ Chu Đại Chuy đã tuyệt vọng, ôm đứa bé nhảy sông tự vẫn.

Chu Đại Chuy không có vợ, người sốt ruột nhất là cha mẹ hắn.

Chuyện của nhà bọn họ gây ồn ào rất lớn, có cô gái nào trong thôn chịu gả?

Bất đắc dĩ họ chỉ có thể hạ thấp tiêu chuẩn, đến vùng lân cận tìm một quả phụ đã từng sinh con trai.

Chắc lần này sẽ sinh con trai mà phải không?

Kết quả --

Chu Đại Chuy với quả phụ sinh liên tiếp ba người con gái.

Tính tình quả phụ mạnh mẽ, khi cô con gái đầu bị bà mẹ chồng ác độc dùng chiêu cũ sát hại.

Quả phụ gần như phát điên, cầm dao phay chém nát đồ vật trong nhà, làm cho cả nhà bọn họ sợ hãi không dám làm gì cô ta nữa.

Hai mươi năm sau này khá yên bình, về sau quả phụ sinh hai người con gái nữa lớn lên rồi lấy chồng sống yên ổn.

Hưởng phúc chưa được mấy năm, Chu Đại Chuy chết vì bệnh ung thư gan.

Khoảng hai năm nữa, quả phụ cũng chết do bệnh nhồi máu não không được chữa trị kịp thời.

Chu Đại Chuy làm quỷ hai năm mới nghe lão quỷ nói rằng đầu thai không có dễ.

"Chú mày hại chết năm đứa con gái, bọn họ chắc chắn sẽ đi cáo trạng với âm sai đại nhân, chú chắc phải ngồi tù một trăm năm mới có thể đi đầu thai."

Chu Đại Chuy sững sờ. "Tôi chỉ hại chết một đứa, còn lại đều là mẹ tôi giết mà."

Dựa vào đâu bắt hắn phải ngồi tù?

Khoảng thời gian trước Phong Đô từng bị rối loạn bởi những vụ án các bé gái gia tăng, lượng công việc bỗng tăng mạnh, thế là Chu Đại Chuy may mắn thoát khỏi câu hồn, ngồi xổm ở nhân gian.

Trong lúc chờ đợi, hắn cảm thấy cô đơn.

Dù thành quỷ thì hắn cũng là nam quỷ, cũng có nhu cầu sinh lý cũng cần vợ ủ ấm giường.

Chờ đi chờ lại, cuối cùng đợi được tới lúc người vợ quả phụ chết đi.

Ai ngờ bà ta không chịu sống cùng hắn, chả thèm ngoảnh đầu lại đi theo âm sai câu hồn xuống Phong Đô.

Bà ta nói rằng cho dù phòng dưới Phong Đô đắt như vàng cũng không muốn sống ở đây với khuôn mặt quỷ buồn nôn của hắn.

Chu Đại Chuy lập tức nổi giận. "Một bà quả phụ già không ai cần còn dám phách lối như vậy, mày tưởng tao không tìm được người vợ trẻ trung xinh đẹp sao?"

_(:з" ∠)_

Đúng là hắn không tìm thấy.

Nữ quỷ...

Thật sự quá ít quá ít quá ít...

Bọn họ còn được quyền ưu tiên xếp hàng trước, đầu thai còn nhanh hơn nam quỷ, tình huống đặc biệt còn mở thông đạo màu xanh lá.

"Đây là phân biệt giới tính rồi còn gì! Mắc mớ gì cho họ đầu thai nhanh hơn?"

Chu Đại Chuy khóc lóc kể lể với người bạn quỷ của hắn.

Sắc mặt người bạn quỷ cứ như đã nhìn thấu hồng trần, thấy rõ mặt trái của cuộc đời.

"Chính phủ ở nhân gian luôn phàn nàn về tỉ lệ nam nữ mất cân bằng đó thôi, con trai nhiều hơn con gái mấy chục triệu, đương nhiên phải để họ đầu thai trước thôi."

Chu Đại Chuy nói, "Nơi này của bọn tôi cũng thiếu nữ quỷ!"

Vất vả lắm mới có nữ quỷ không muốn đầu thai, thế mà bên người lại được bao bọc ba lớp trong ba lớp ngoài!

Loại nam quỷ không được thờ cúng không có giá trị nhan sắc không có giá trị con người như Chu Đại Chuy, đương nhiên không chiếm ưu thế.

Mãi suy nghĩ, hắn đột nhiên nhớ tới mình có một người vợ định hôn từ bé.

Khi đó, hắn đã là quỷ lâu năm rồi, tất nhiên có thể trấn áp được quỷ mới.

Nói không chừng lúc bà vợ kia vừa chết, hắn chỉ cần hù dọa một chút là thành rồi.

Kết quả --

Là một cô hồn dã quỷ quanh năm không có con cháu cúng bái như hắn làm sao đánh lại người được cung phụng hương hỏa nhiều năm như ông nội Lữ?

Lữ Tiến Trung nổi giận.

Mẹ ông tuy nhìn vẫn tươi trẻ nhưng đã ở tuổi thất tuần, lúc Chu Đại Chuy chết mới có bốn mươi tuổi.

Lão quỷ bốn mươi tuổi đột nhiên nổi lên tâm tư với mẹ mình, nghĩ tới là ông lại cảm thấy lồng ngực mình muốn nổ tung.

Khi Bùi Diệp thu tinh thần lĩnh vực lại, lệ quỷ cũng biết rõ bí mật của mình đã bị vạch trần.

"Đầu năm nay làm quỷ thật khó tìm vợ, nếu không phải như vậy tao cần bà lão bảy mươi tuổi đó làm gì?"

Ngược lại hắn thèm muốn Lữ tiểu thư tuổi trẻ xinh đẹp kia hơn, nhưng tuổi thọ của cô ta còn rất dài, ngày thường lại thường xuyên làm từ thiện, Lữ Tiến Trung cũng là một nhà từ thiện, cả nhà đều có công đức hộ thân.

Nếu không phải thực lực của Chu Đại Chuy đột nhiên tăng vọt thì hắn không thể để bà lão nhìn thấy mình cũng như là đem ông lão đánh xoay mòng mòng, tiếp đó còn hù bà lão khiến bà tử vong.