Ngồi trên xe buýt quay về trường, nhìn thấy xe buýt đi ngang qua cao ốc Minh Khiêm, Dịch Dao lạnh cả người, hình ảnh một ác ma với cái đầu dài có sừng, cánh dơi lập tức hiện lên trong đầu cô.

Tưởng tượng đến việc mình từng ngu xuẩn muốn tiếp cận người đàn ông giống như ác ma kia, cô hận không thể chặt đầu rửa sạch rồi gắn trở lại!

Cô nên cảm thấy may mắn, đối tượng lúc trước cô bán mình là Cầu Dịch Hành, mà không phải tên An Kinh Vĩ ma quỷ kia!

Xe buýt vừa mới lướt qua, một chiếc Lamborghini màu đen liền ngừng ở trước cửa cao ốc Minh Khiêm. An Kinh Vĩ mặc áo da màu đen cùng với quần cùng màu lạnh lùng xuống xe, đem chìa khóa vứt cho tài xế chờ ở bên ngoài.

Trương Dạng đi lên đón, đem túi hồ sơ trong tay đưa cho An Kinh Vĩ.

"Là cái gì vậy?" An Kinh Vĩ không hiểu.

"Lần trước ngài đã nói. Đạo diễn Triệu và Lý Duật tiên sinh đang ở phòng 1808 tòa nhà A, bây giờ ngài có thể đến gặp bọn họ, tôi đi mở họp trước."

An Kinh Vĩ nhìn túi hồ sơ, vừa đi về phía thang máy tòa nhà A vừa gỡ nút thắt trên hồ sơ.

Gần đây quá nhiều việc, hắn không nhớ lần trước hắn đã kêu Trương Dạng làm cái gì nữa?

Vào thang máy, An Kinh Vĩ rút mấy tờ giấy trong túi hồ sơ ra, nhíu mày lại.

Dịch Dao, nữ, 22 tuổi, sinh viên năm 4 đại học Đông X, chuyên ngành thiết kế manga anime chuyên nghiệp, trải qua:......

Nhìn mấy chữ trên giấy đập vào mắt, nhớ lại dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi, cố kìm nén động tình, kiêu ngạo, lạnh nhạt, sôi nổi của cô gái kia, tưởng tượng dáng vẻ khi cô khiêu khích hắn, thân thể hắn lại ngo ngoe rục rịch.

Lấy ảnh chụp trong túi hồ sơ ra, đều là hình ảnh cuộc sống thường ngày của cô và bạn bè, thậm chí còn có ảnh chụp tham gia thi đấu đoạt giải gì đó, chỉ nhìn những thứ này, sẽ không ai ngờ bên ngoài trường cô là một cô gái mở hai chân ra cầu xin đàn ông làm đâu nhỉ!

Khóe miệng An Kinh Vĩ hiện lên nụ cười tà ác, nhét tư liệu vào túi hồ sơ. Hắn còn nhớ hắn đã từng nói với cô "Lần sau sẽ nhẹ nhàng với cô hơn".

Đại học Đông X đúng không? Tranh thủ lúc rảnh rỗi tìm việc vui chơi giải lao cũng không tồi.

Nửa tiếng sau.

Tòa nhà A phòng 1808, Triệu Dũng mặt chữ điền chính trực trầm ngâm nhìn chằm chằm ảnh chụp trong tay, một người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang màu xám đậm, khuôn mặt lịch sự tao nhã đi đến, đôi mắt người đàn ông lộ ra mị lực làm người ta không cách nào hình dung được, vừa đa tình lại vừa bạc tình, đường cong cánh mũi tinh xảo quý khí, đôi môi dày mỏng vừa phải, cười như không cười, cả người tản ra sự nho nhã gợi cảm, cao quý không kiềm chế được.

"Khinh Nam, cậu đến rồi à, tổng giám đốc An mới vừa đi, cậu nhìn cô gái này xem."

"Đạo diễn Triệu, phiền anh gọi tôi là Lý Duật." Người đàn ông cười nói, nhận lấy ảnh chụp.

"Được được được, Lý Duật Lý Duật, đạo diễn lớn tương lai Lý Duật, nhìn người tổng giám đốc An đưa tới chọn thử xem?"

"An Kinh Vĩ đưa tới?" Nhíu mày lại, "Cậu ấy nói gì?"

"Cậu ấy không nói gì cả, hắn đồng ý sẽ không can thiệp, chắc chắn sẽ không nói gì cả. Cậu ấy để lại tư liệu liền đi, cậu xem trước thử, cảm thấy thích hợp thì dùng, còn cảm thấy không thích hợp, không dùng thì không dùng. Nhưng cá nhân tôi cảm thấy...... cô gái này có chút đặc biệt."

"Đâu?" Lý Duật rũ mắt nhìn về phía ảnh chụp.

"Thế nào?"

"Trước kia cô ấy đã diễn gì chưa? Nhìn hơi quen mặt."

Triệu Dũng nhìn lại tư liệu một chút, "Không có, lúc trước cô ấy ở trường quay làm trợ lý thôi, không phải cậu muốn tìm một người mới xuất thân không chính quy sao? Có muốn gọi tới thử ống kính hay không?"

Đôi mắt đa tình lẳng lặng nhìn chăm chú cô gái tươi cười sáng lạn trong ảnh chụp, hồi lâu mới nói, "Đúng là có điểm đặc biệt."

Cùng lúc đó, An Kinh Vĩ rời khỏi cao ốc Minh Khiêm mới phát hiện mình đã quên túi hồ sơ trên bàn của Triệu Dũng, cũng không nghĩ nhiều —— nếu Triệu Dũng nhìn thấy chắc sẽ kêu người đưa đến văn phòng của hắn thôi.

Có đôi khi, bởi vì suy nghĩ nhiều mà hiểu lầm, lại có khi, cũng bởi vì không suy nghĩ nhiều mà dẫn đến hiểu lầm.

Tóm lại, hai ngày sau, Thái Tiểu Đông phát hiện trong danh sách thử vai Nguyên Thái gửi tới, mấy người mới công ty đưa đi không có ai cả, nhưng mà lại có một cái tên cô không hề gửi, thậm chí còn không phải là nghệ sĩ công ty ký hợp đồng lại có mặt trong danh sách!

"Anh gì ơi, ngại quá, xin hỏi, danh sách thử vai của các anh gửi có phải nhầm rồi không? Dịch Dao chỉ là một trợ lý của công ty chúng tôi, không phải nghệ sĩ, với lại chúng tôi cũng không có gửi tư liệu của cô ấy."

"Chuyện này tôi cũng không rõ lắm, danh sách là đạo diễn Triệu sắp xếp, chắc không sai đâu."

Đạo diễn Triệu! Thái Tiểu Đông nghĩ nghĩ, vừa tắt điện thoại đã lập tức gọi cho Dịch Dao.

"Dao Dao, có chuyện rồi!"

"...... Cái gì? Muốn tôi đi thử vai? Sao lại thế này?"

"Không biết như thế nào, chỉ nghe nói là do đạo diễn Triệu chỉ định, mặc kệ đi, cô có muốn đi thử không? Nói không chừng còn có thể dò hỏi được một ít tin tức?"

Chẳng lẽ là do Đường Ngũ nhớ kỹ tên cô, nói với đạo diễn Triệu? Dịch Dao đoán vậy.

"...... Được!"