“Đương nhiên!” Hàn Liệt nghĩa bất dung từ gật gật đầu, một tay ở trước mặt Ngả Diệp huy rồi huy, như là hiến vật quý, “Nhìn nè! Ta đã dần dần có thân thể, có thể hiện hình trước mặt nhân loại rồi. Chuyện đầu tiên ta muốn làm là đến tìm ngươi, cùng ngươi tản bộ và đi dạo giữa ban ngày.”

Hắn nói xong còn lôi ra một cái ô nhỏ bằng ngón tay từ ống tay áo, tiếp theo lại thổi vào cái ô một phát, thế là kích thước của nó lập tức biến lớn như những chiếc dù bình thướng khác. Bất quá đối phương cũng không phải muốn cầm dù để che nắng cho hắn à…

Quỷ ba đi dạo đường cái

“Cha!?” Ngả Diệp sửng sốt, vội đem cái dù giơ cao che chở cả người miễn để cho ánh mặt trời sẽ làm hắn bốc hơi mất, nhưng rốt cục chỉ có nữa thân hình của Hàn Liệt là được chiếc ô che chắn…

Nhìn bộ dáng thụ sủng nhược kinh của đối phương, Hàn Liệt có điểm đau lòng, bất quá hắn đã tức tốc hồi phục lại như thường, thô thanh thô khí nói: “Không phải ta đã nói với ngươi rất nhiều lần rồi sao? Ánh nắng mặt trời rất là hung ác, phơi nắng bị bệnh sẽ không tốt!”

“Chỉ mới nó có hai lần mà thôi…”

“Còn muốn tranh luận?” Hàn Liệt thầm nghĩ, cánh của con hắn đã cứng cáp rồi đây! Ngực vừa bực mình vừa buồn cười, rất nhanh hắn đã lấy tay vòng quanh người y, nhẹ nhàng hôn lên.

“Đừng ân…” Ngả Diệp gấp rút đẩy Hàn Liệt ra, xoa xoa cánh môi mềm mại vừa bị đối phương cường hôn: “Đây là ở trên đường cái a!”

“Sai!” Hàn Liệt lắc đầu, càng ôm chặt y vào lòng, ghé vào lỗ tai của y phun ra một dòng nhiệt khí, nhẹ giọng nói nhỏ: “Vốn là ngõ hẻm tối tăm à!”

“Cha…” Ngả Diệp đem cả người mình lui vào trong ngực người nọ, cái lỗ tai thì đang dán lên bờ ngực trái của người ta, lắng nghe từng tiếng tim đập truyền đến từ bên trong——-là tiếng nhịp tim rất trầm ổn.

Hàn Liệt trực tiếp dùng một tay che ô, một tay còn lại thì mò đến thắt lưng của Ngả Diệp, cứ như vậy ngang nhiên ra phố, còn kiên quyết đi đến chổ nhiều người.

“Cha! Như vậy không tốt lắm?” haehyuk8693

“Sao hả? Chúng ta vốn là phụ tử mà~ chuyện này rất bình thường.” Ngả Diệp càng giãy dụa, hắn càng ôm càng chặt.

Người đến người đi trên đường đều nhìn chằm chằm vào bọn họ, Hàn Liệt thính tai hiển nhiên cũng nghe thấy những ″bình luận″ của đám người qua đường nói về hai người: “Cảm tình phụ tử của hai cha con thật tốt à.”

“Đúng à~ đứa nhỏ kia nhìn qua rất nhu thuận đáng yêu, người phụ thân kia xem ra rất sủng hài tử của mình, còn thay y che dù nữa.”

“Da thịt trên người Đằng Nhi phơi nắng sẽ dễ bị thương, cho nên ta mới thay y che ô à…” Hàn Liệt lại không nhịn được cứ như vậy chen ngang vào, hai người kia cũng bị hắn dọa cho nhảy dựng, vội vã trả lời: “Hả?! Công tử gia… Thất lễ rồi!”

“Cha!” Thấy thế, Ngả Diệp không nhịn được kéo kéo ống tay áo của hắn. Tuy nói lý do của Hàn Liệt rất hoàn mỹ, bất quá y vẫn cho rằng chuyện này vẫn không thỏa đáng. Dù sao Hàn Liệt là đối tượng mà quỷ giới lùng bắt, đã vậy còn nghênh ngang đi dạo phố trên nhân gian, còn cùng người qua đường chủ động nói chuyện.

“Sao rồi Đằng Nhi? Ác… Ta biết rồi! Ngươi hài tử này lại thèm ăn đường hồ lô rồi phải không?”

“Ta…” Nghe thấy lời hắn nói, Ngả Diệp không biết đáp lại làm sao, đành phải cúi đầu ngập ngừng đi theo.

Hàn Liệt vỗ vỗ sống lưng Ngả Diệp, đối với người qua đường thân thiết cười nói: “Không có ý tứ ~ xin lỗi không đón tiếp được nữa rồi!”

Không có cách nào ngăn cản nụ cười tiêu sái của Hàn Liệt, người qua đường thoáng cái đã nhìn đến ngây dại, thẳng đến khi đầu của Hàn Liệt đã nghệch sang một bên, người qua đường mới phát giác bản thân thất thố, vội vàng cười nói: “Không! Ngài mang hài tử mới khổ cực đấy!”

“Vị đạo của đường hồ lô này ngon lắm!” haehyuk8693

Ngả Diệp cứ như vậy nhìn Hàn Liệt vừa nói vừa cười với người bán đường hồ lô, cuối cùng Hàn Liệt đã cầm ba xâu đường hồ lô đến trước mặt y. Bước chân của hắn vừa nhẹ vừa nhanh, trên mặt còn có ánh mắt sung sướng, giống như một tiểu đồng vừa mới nhận được kẹo ngon, Ngả Diệp nhìn mà khóe miệng không tự giác được cong lên.

“Này! Cho ngươi!” Hàn Liệt cho Ngả Diệp một xâu, chính mình ăn một xâu, còn lại một xâu thì dùng túi giấy hảo hảo bao lại.

Thấy thế, Ngả Diệp không nhịn được hỏi: “Kẹo để ở ngoài lâu…không ăn nhanh sẽ bị tan ra hết đấy!”

“Sẽ không! Ta có năng lực bảo quản nó.” haehyuk8693

“Ơ.”

Nhìn nụ cười tự tin của Hàn Liệt, Ngả Diệp không biết sau khi y hiểu được công dụng của xâu kẹo hồ lô thứ ba này, y sẽ có bao nhiêu xấu hổ à…

Đồng thời, bọn họ cũng bỏ qua câu nói của người bán hàng đang hô to với Hàn Liệt…

“Công tử! Tiền ngài cho ta là tiền âm phủ à!”