Quỷ ba bề bộn nhiều việc

“Cha?!”

Đột nhiên, Hàn Liệt buông y ra, cả thân thể nhảy vào trong nước, cũng làm cho thân thể của y nhất thời mất đi độ ấm… Bị mất đi hơi ấm cực nóng từ Hàn Liệt, y không thể làm gì khác hơn là tự ôm lấy thân hình của chính mình, để cho y không bị khí lạnh hung cho đông cứng.

Ánh mặt trời dần chiếu vào trên người, mang đến sự ấm áp cho y, mà trong một khắc đó, y mới biết được nguyên nhân khiến cho Hàn Liệt rời đi —– Quỷ hồn nhiều ít vẫn có chút cố kỵ với ánh mặt trời, cho nên bọn họ không thể ở mãi trên dương gian được.

Có lẽ Hàn Liệt sẽ trở lại…

Ngơ ngác đứng dưới tàng cây… rất nhanh mọi thứ chung quanh đều đã được dương quang chiếu rọi.

Được rồi! Làm sao trở về đây? haehyuk8693

Ngay lúc Ngả Diệp còn không biết phải làm sao, thì thuyền nhỏ mà y cùng Hàn Liệt ngồi mới vừa nãy lại từ xa xa chậm rãi thổi đến, dừng ở trước mặt y, bên trên còn có một mái chèo đang êm đẹp dao động. Chỉ cần như thế, y đã có thể chèo thuyền trở về nhà rồi.

Kỳ thật căn bản không cần đến mái chèo…

Chèo được một nữa, Ngả Diệp cảm thấy hơi mệt mỏi, nên dừng lại nghỉ ngơi một lúc, kỳ lạ là thuyền nhỏ kia vẫn không ngừng đi tới…Đây chắc hẳn không phải do sức nước, mà là do một nguồn lực nào đó ở dưới thuyền nhỏ…

“Cha? Là ngươi hả?”

“Đúng vậy…Không có biện pháp, cho dù đạo hạnh của ta cao tới đâu, nhưng đối với ánh mặt trời vẫn có chút sợ hãi.”

Nghe thấy thanh âm của Hàn Liệt, tâm tình Ngả Diệp liền không lý do tốt đẹp lên. Y còn nói thêm một câu làm cho Hàn Liệt trợn tròn mắt.

“Ta có thể nhảy xuống nước cùng với ngươi đẩy thuyền mà? Ngươi một mình đẩy rất khổ cực…”

“Nói bậy cái gì?” Hàn Liệt cong lên khóe miệng, mặc dù thân thể đang ở giữa làng nước lạnh giá, nhưng toàn bộ thân thể của hắn đều rất ấm áp, còn nửa đùa giỡn nói: “Sao, muốn làm quỷ nước à? Chúng ta đến trao đổi đi~ “

“Thủy quỷ…Ngươi vì sao lại chết? Còn có con của ngươi đâu?” Ngả Diệp đột nhiên rất muốn biết quá khứ của Hàn Liệt, càng muốn biết câu trả lời của Hàn Liệt.

“Đừng loạn hỏi, ta sẽ đánh cái mông của ngươi đó!” Một câu cuối cùng nói ra không nhẹ không nặng, Ngả Diệp tựa hồ cũng không nghe thấy.

“Hả?”

“Không có gì…Lời hay không nói lần thứ hai.” Cảm giác được chính mình đã lỡ lời, Hàn Liệt tăng nhanh tốc độ, đem Ngả Diệp đưa về nhà.

“Ác…” Nếu người ta không muốn nói thì thôi vậy, dù sao mỗi quỷ hồn đều có một quá khứ không muốn ai hay biết, y cũng không muốn truy vấn đối phương.

“Vậy cha ngươi đâu rồi?” Hàn Liệt đột nhiên cố ý hỏi đến vấn đề này, làm cho Ngả Diệp không biết trả lời làm sao.

Cha của y…Ngả lão gia chỉ nói cho y biết, cha mẹ của y đều đã qua đời từ rất lâu trước kia, còn những thứ khác ông đều chưa nói.

“Ta bây giờ đang được dưỡng phụ nuôi dưỡng…Cha mẹ ruột của ta thật lâu trước kia đã qua đời.”

Ngả Diệp cũng không đoán được trong lúc mình nói chuyện, hốc mắt đã phiếm hồng, từng viên từng viên lệ châu rơi xuống trên mặt…Tiếp theo, một dải tơ lụa màu trắng chầm chậm cọ xát trên mặt y, tiểu thuyền dừng lại, khuôn mặt phóng đại của Hàn Liệt lập tức hiện ra trước mắt Ngả Diệp.

Hắn mang theo vẻ mặt áy náy nói lời xin lỗi với Ngả Diệp: “Xin lỗi…”

“Không sao cả! Ách…Tới nhà của ta rồi!”

“Hảo! Ta đây cũng nên rời đi, hảo hảo chiếu cố chính mình, biết không?”

“Ân.”

Hàn Liệt lại lần nữa nhảy vào trong nước, tẩy trừ hết những nơi bị ánh mặt tổn thương trên cánh tay.

Lúc này, Hàn Liệt đã thật sự rời đi… haehyuk8693

Chẳng qua bao lâu, chính mình đã đối với một người quyến luyến đến như vậy? Khi không thấy hắn, trái tim của y lại thít chặt đến khó chịu.

Một lần nữa quay về phòng, Ngả Diệp rón ra rón rén đi ngang qua căn phòng của Ngả lão gia, phát hiện Ngả lão gia còn đang ngủ say…

Cha thật sự đã già rồi, thời gian ngủ cũng so với trước kia nhiều hơn… Như vậy cũng tốt, đợi chính mình chuẩn bị tốt đồ ăn sáng rồi tới gọi cha rời giường cũng được.

Bất quá Ngả Diệp đã phát hiện ra một vấn đề rất nghiêm trọng…

Bọn họ không còn nguyên liệu để nấu ăn, gạo trong vại đã trống không, đã vậy dòng nước lũ bên ngoài còn không có dấu hiệu biến mất, đây bọn họ phải làm sao à? Thân thể của mình còn coi như cường tráng, cố gắng không ăn vài ngày cũng chẳng sao, bất quá Ngả lão gia thì không thể như vậy.

Suy nghĩ hồi lâu, y đã quyết định ngồi thuyền nhỏ vừa nãy đi đến trấn trên, nhưng cũng không biết nơi đó có thức ăn để mua mua không. Bất quá tình huống lúc này đã rất khẩn cấp, y cũng không trông nom được nhiều như vậy.

Đang lúc quyết định động thân ra ngoài, y lại nghe thấy một thanh âm…

Phách, phách, phách!

Y quay đầu lại, ba con cá vừa lớn vừa mập không biết từ khi nào đã nằm trên thớt gỗ, còn đang ra sức giãy dụa.

Tiếp theo, lại có thêm một con cá lớn khắp mình trắng ngần nhạy vọt qua cửa sổ nhà y…

Lại là khí tức của Hàn Liệt, Ngả Diệp không nhịn được hướng cái đầu ra ngoài hỏi: “Cha…Ngươi không phải đã rời đi sao?”

Bên ngoài truyền đến tiếng hét lớn của Hàn Liệt, còn có thanh âm hồi âm.

“Không có cách nào khác… Ta không ly khai nơi này được… Thật phiền toái…”

Ngả Diệp nở nụ cười, “Vậy ngươi ở lại chỗ này, được không?” haehyuk8693

“Chuyện này không thể được… Ta còn phải từ từ tu hành nữa.” Một câu cuối cùng kia, Hàn Liệt nói ra rất chậm chạp.

“Tu hành…Ngươi có thể biến thành người sao?” —Y thế mà lại hy vọng như vậy, đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên y hy vọng một Quỷ hồn có thể biến thành người.

“Còn không được.”

Nghe vậy, cả người Ngả Diệp không tự chủ rung lên một chút…Ý tứ thật sự là, một ngày nào đó, Hàn Liệt có thể dựa vào thực lực của chính mình tu luyện thành người?

Trong lòng y độ nhiên có một loại vui sướng chẳng nói nên lời…

Chưa được bao lâu, mà quỷ hồn này đã trở nên trọng yếu với y như vậy rồi?

Đổi lại hắn sẽ không rời khỏi y…

Thật phiền toái…

“Ngươi rất thất vọng hả? Hy vọng ta biến thành người?” Hàn Liệt đột nhiên bay vào từ cửa sổ, toàn thân của hắn vốn khô ráo, nhưng trên đầu của hắn lại đính thêm một con bạch tuộc, thoạt nhìn rất có hỉ cảm giác, hại Ngả Diệp không nhịn được phụt cười ra tiếng.

Trông thấy Ngả Diệp mở miệng cười, hắn có chút ngây dại. Nếu như là hắn là trước kia, nếu bị người khác cười nói như vậy nhất định sẽ vung nắm đấm cho tên kia một cái…

“Xin lỗi a…” Tựa hồ phát hiện ra sự cổ quái của Hàn Liệt, Ngả Diệp tưởng rằng hắn đang tức giận, vội vàng nói xin lỗi.

“Hy vọng ta tha thứ ngươi sao?” haehyuk8693

“Hả!?” Ngả Diệp cả kinh, Hàn Liệt thật sự tức giận?! … Bất quá chuyện này cũng đương nhiên, thân là trưởng bối vậy mà lại bị vãn bối cười nhạo.

“Hy vọng ta tha thứ ngươi sao?” Hắn còn nói thêm một lần nữa.

“Ừ! Đương nhiên rồi, muốn ta làm cái gì cũng được!”

Đang lúc Ngả Diệp nói ra câu này, y không hề chú ý tới sự kinh ngạc trong mắt Hàn Liệt.

“Làm cái gì cũng được à?” Trời ạ! Đứa nhỏ này như thế làm sao hắn có thể yên tâm đây? Không được! Hắn quyết định rồi, hắn muốn cả đời ở bên cạnh Đằng Nhi, bảo vệ Đằng Nhi đơn thuần thiện lương mãi mãi —— Hắn cũng không hề hay biết loại thân tình đơn thuần này trong tương lai sẽ có một ngày manh nha, tiến tới trở thành một tình yêu thề non hẹn biển… Có lẽ đây đã sớm là tình yêu rồi…Ngay vào thời khắc, hắn nói với Ngả Diệp một câu ‘ta yêu ngươi’…

Hàn Liệt đem con bạch tuộc dính trên đầu lôi xuống, đang muốn ném ra bên ngoài, bất quá suy nghĩ một chút, vừa đảo mắt nhìn qua cái người trước mặt, tiếp theo lại chụp lấy Ngả Diệp.

“Sao vậy?”

“Nấu ăn, nấu cho ta ăn, để cho ta thưởng thức trù nghệ thường ngày của ngươi!”

Từ trong tay Hàn Liệt tiếp nhận con bạch tuộc, Ngả Diệp lại đột nhiên nghĩ đến: “Ngươi có muốn đến giúp ta không? Ngươi đánh vẩy cá cho ta đi?”

Sao lại không chứ? Nhớ tới thê tử của hắn lúc mang thai đều là một tay của hắn xuống bếp nấu cơm à. Hàn Liệt rất nhanh đã đi đến trước cái thớt gỗ, cầm con dao thái thức ăn lên, một tay nhanh nhẹn đánh rớt vẩy cá, động tác thập phần linh hoạt.

“Như thế nào? Ta rất lợi hại đi?” Cảm giác được ánh mắt sùng kính của Ngả Diệp, hắn bắt đầu đắc ý lên mặt.

Ngả Diệp gật đầu, cũng không chút yếu thế nắm lên một một con cá khác, giữ chặt thân cá, một đao bổ ngang, toàn bộ vẩy cá chỉ trong nháy mắt đã bị quét sạch, mà thân thể của con cá béo cũng bất động rồi.

Lúc này lại đổi thành Hàn Liệt trưng ra ánh mắt sùng kính nhìn Ngả Diệp. haehyuk8693

Tiếp theo, Ngả Diệp cầm lấy cái nồi, ánh mắt trên mặt rõ ràng càng thêm đắc ý: “Này không có gì tài giỏi cả! Xem kỹ thuật nấu cá của ta đây!”

“Ta sẽ không thua ngươi!” Bên này, Hàn Liệt cũng cầm lấy một cái nồi chuẩn bị nấu ăn…

Nói giỡn à! Bại trong tay của con mình, thì mặt mũi của hắn sao này phải để vô chổ nào? Tuy nói vốn là Trường Giang sóng sau dồn sóng trước, hắn hẳn là nên cảm thấy vui mừng. Bất quá, hắn cũng không thể để cho con hắn ở trước mặt thằng cha này quá mức kiêu ngạo à!

Ngay lúc hai người bọn họ đã chuẩn bị thích đáng mọi chuyện để tiến hành trận đấu chế biến cá…

Những hình này cũng đã được Ngả lão gia trông thấy hết.

Ngả lão gia gặp quỷ rồi…

Con quỷ kia cũng chính là Hàn Liệt…