Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 383: Còn Có Thể Chiến Không?

Team: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn:.com

- -------------------------------

Tiếng cười hạ xuống, bóng người lóe lên.

Kỵ sĩ dậm nhảy ngay trên lưng cự thú màu đen, bay vọt qua khoảng cách ba, bốn trăm mét, lướt qua đỉnh đầu mấy nghìn binh sĩ, trong lúc tất cả còn chưa kịp phản ứng, hắn đã đến dưới gò cát, tiếng cười to vẫn chưa dứt, một quyền đánh văng vài tên cao thủ chắn đường, mang theo sát ý không thể chống đỡ nhằm thẳng lên đỉnh gò cát.

- Bảo hộ hoàng tử điện hạ!

- Ngăn cản hắn!

- Mau mau mau, đừng để hắn xông lên!

Kỵ sĩ Zenit như thiên thần hạ phàm, chỉ chớp mắt đã tới gần thống soái đối địch, bởi vậy đại quân Ajax vô cùng rối loạn, mặc dù biết hoàng tử điện hạ thần dũng vô địch, võ lực trứ danh quốc nội, thế nhưng biểu hiện của tên cao thủ Zenit này thật sự khiến tất cả người Ajax cảm thấy sợ hãi, lo lắng thống soái phe mình gặp phải bất trắc.

Đáng tiếc, phản ứng của thuộc hạ chỉ đổi lấy sự khinh thường trong mắt tên hoàng tử kiêu ngạo.

- Hoảng loạn cái gì? Tránh ra cho ta, bản hoàng tử đích thân chém hắn.

Hắn vung tay quét hộ vệ trước mặt ra, đấu khí hỏa diễm trên người tỏa sáng, từ trên đỉnh gò cát cao nhìn xuống, khí phách mười phần, quát to:

- Dũng sĩ Zenit phía dưới, nói cho ta biết tên của ngươi, bản hoàng tử sẽ đích thân đánh chết ngươi!

- Ha ha ha, nói khoác không biết ngượng, có thể tiếp được một quyền của bản vương thì ta sẽ cho ngươi biết tên.

Dưới gò cát, kỵ sĩ Zenit một bước giết mười người, vững bước tiến về phía trước, mỗi bước chân đạp trên mặt đất chẳng khác nào một ngọn núi, làm cho tất cả mọi người xung quanh cảm thấy đảo lộn. Hắn nghe thống soái Ajax khiếu chiến, liền cười lớn biểu hiện ra khí thế càng kiêu ngạo.

- Không biết sống chết!

Thống soái Ajax giận tím mặt, thân là hoàng tử đế quốc, trước giờ chưa từng có ai dám kiêu ngạo trước mặt hắn như vậy. Chân đạp đại địa, thân hình phóng lên, mượn thế từ trên cao, một quyền giáng xuống.

Một quyền này không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần so với một quyền lúc trước đánh bại Ribéry.

Đây là một quyền mang theo tín niệm tất thắng của thống soái tam quân.

Một quyền đánh ra, thiên địa biến sắc.

Ribéry khẩn trương đến mức tim muốn ngừng đập, chỉ có chân chính đối mặt mới biết tên hoàng tử đế quốc Ajax này kinh khủng bực nào, lực lượng vô cùng bá đạo, cương, lấy thực lực đệ nhất cao thủ Song Kỳ thành mà Ribéry còn chẳng chịu nổi, bị một quyền tùy ý của hắn đánh trọng thương.

Trong thiên địa, phong vân biến sắc, dường như thế gian chỉ còn lại một quyền.

Toàn bộ chiến trường lộ ra sự yên tĩnh trước nay chưa từng có, bất luận mấy vạn thiết kỵ Sa Hổ xa xa, quân Zenit trên đầu tường Song Kỳ thành, hay là tất cả những người kề cận, mấy vạn người đều chú ý tới cuộc quyết đấu này, nín thở ngưng thần chờ đợi thắng bại.

Dưới chân gò cát, kỵ sĩ Zenit vững vàng đứng trên mặt đất.

Tư thế của kỵ sĩ cực kỳ đơn giản, cánh tay phải nắm lại, hơi thu về bên hông, cánh tay trái nhẹ nhàng giơ lên, sau đó hít sâu, tay phải mạnh mẽ tung ra một quyền.

Oanh!

Hai quyền va chạm.

Ánh sáng hỏa diễm và ánh sáng ngọc lưu ly lóe ra, hòa vào nhau ở chỗ va chạm giữa hai nắm tay.

Thời gian đình trệ ngắn ngủi, sau đó tiếng ầm ầm thật lớn vang lên, cả gò cát chấn động, phảng phất là tận thế tới. Mặt đất nứt ra, tạo thành một khe nứt giữa hai người.

Vẻn vẹn chớp mắt liền dừng lại.

Thắng bại đã phân.

- Ách... Phốc!

Thống soái Ajax phun máu tung tóe.

Thân thể hoàng tử Ajax dùng tốc độ của sao băng bay ngược về phía sau, ngã vào giữ đám thị vệ còn đang ngơ ngác, các tướng lĩnh và thị vệ lập tức tạo thành vòng tròn bảo vệ hắn.

Dưới chân gò cát, kỵ sĩ Zenit chỉ hơi lui lại, hoàn toàn không có vẻ gì là bị thương.

Chớp mắt một cái, thân hình hắn lóe lên, xuất hiện ở trên gò cát.

Hắn đứng bên cạnh Ribéry, đối địch với hơn ngàn binh sĩ tinh nhuệ, như con thuyền cô độc lưu lạc giữa đại dương mênh mông. Thế nhưng, thầm nhìn của hắn quét đến đâu, tất cả tướng lĩnh và binh sĩ Ajax đồng loạt lui đến đấy.

Trong thời khắc này, không có bất kỳ ai dám đứng đối diện tầm nhìn của kỵ sĩ Zenit.

Khí phách vô song!

Tư thái vô địch!

Hắn khẽ cười, khí tức trên người đột nhiên cuồng bạo biến thành thánh khiết và nhân từ, bàn tay hiện lên ánh sáng vàng, rót vào thân thể Ribéry, Ribéry đột nhiên cảm thấy như có một dòng nước nóng chảy vào thông đạo đấu khí của mình, thân thể trọng thương đang khôi phục với tốc độ có thể nhìn được bằng mắt thường.

Trong toàn bộ quá trình, chẳng có bất kỳ ai dám tiến lên cản trở, thậm chí còn không có lấy một âm thanh ồn ào.

Nhiệt huyết toàn thân Ribéry sôi trào, lồng ngực như sắp nổ tung.

Hắn kích động đến mức khóc ròng, thế nhưng lại không muốn chảy nước mắt yếu đuối trước mặt người Ajax. Ribéry muốn gào lên, đây chính là dũng sĩ của đế quốc Zenit ta, đây chính là cao thủ của đế quốc Zenit ta, ra vào giữa vạn quân như giẫm trên đất bằng, thử hỏi ai dám ngăn cản?

Vai bị nhẹ nhàng vỗ một cái, Ribéry nghe được tiếng hỏi thăm:

- Dũng sĩ, thế nào, còn có thể chiến tiếp sao?

Ribéry quay đầu lại, rốt cục trông thấy rõ khuôn mặt của cường giả Zenit dám một mình đối địch 6 vạn đại quân Ajax, không ai địch nổi, một quyền đánh bay đối thủ bát Tinh cấp. Trước mắt Ribéry là một khuôn mặt thanh tú, tuấn dật, thoạt nhìn có lẽ chưa quá hai mươi tuổi, trẻ đến mức không thể tin nổi, trong ánh mắt lóe ra sự chân thành, giống như bé trai nhà bên, làm người ta có cảm giác thân thiết, chẳng hề có sự cao ngạo và khí thế mạnh mẽ của cao thủ.

Chính thanh niên vô cùng trẻ tuổi này đã đạp qua vạn quân, quyền đánh trăm kẻ địch đó sao?

Một lát sau, Ribéry mới hồi phục tinh thần, đường đường đệ nhất quan chỉ huy trú quân Song Kỳ thành, thế nhưng lại mất hồn như tân binh, lập tức vô ý thức ưỡng ngực chào, lớn tiếng hồi đáp:

- Đương nhiên có thể chiến!

- Tốt, ngươi là biểu tượng cho quân nhân Zenit chúng ta, đế quốc kiêu ngạo vì ngươi.

Kỵ sĩ cười lớn, khí thế vô song ngay giữa mấy vạn kẻ địch, không ai dám lại gần dù chỉ một bước. Đợi cho tiếng cười hạ xuống, hắn đột nhiên quay đầu, liếc về phía hoàng tử Ajax đang được đông đảo thị vệ bảo hộ. Một vật loạt vào tầm nhìn làm hắn sáng mắt, trở tay bắt lấy, cách không nhiếp vật, cướp mất cây trường cung Hùng Ưng mà vừa nãy hoàng tử Ajax đã dùng để bắn lén.

- Cung tốt! Tốt lắm, ha ha!

Kỵ sĩ tỉ mỉ quan sát, liên tục tán thưởng, đột nhiên ánh sáng trong tay lóe ra, trường cung biến mất, hiển nhiên là vừa được thu vào trong loại không gian trữ vật gì đó, sau đó hắn quát to:

- Cây cung này miễn cưỡng xứng cho ta dùng, bởi vậy ta muốn mang đi, nếu không phục, ha ha, vậy chờ bản lĩnh của người khá hơn thì quay lại tìm ta đòi, ha ha...

Nói đến đây, kỵ sĩ Zenit không hề để ý tới vẻ mặt phẫn nộ đầy oán hận của hoàng tử Ajax, bắt lấy vai Ribéry, lại quát to:

- Nếu còn có thể chiến, vậy theo ta giết ra ngoài đi!

Lời còn chưa dứt, Ribéry đột nhiên cảm thấy tay mình bị kéo đi.

Chớp mắt sau, cảnh vật trước mắt Ribéry bay ngược, chỉ một giây đã đi xuống dưới gò cát, xa xa là con cự thú màu đen đang quét bay mấy binh sĩ, nó nổi giận gầm lên, nhảy về phía trước.

- Cút!

Tiếng gầm vang lên, mấy chục binh sĩ gần đó bị âm thanh khủng bố làm cho chảy cả máu tai, đồng loạt gục xuống.

Kỵ sĩ mang theo Ribéry cùng nhảy lên lưng cự thú, chẳng kẻ nào dám xông lại ngăn cản. Hắn quay đầu nhìn thoáng qua đám tướng lĩnh Ajax trên gò cát, cười lớn lần nữa rồi thúc giục cự thú quay về.

Lúc này vẫn chẳng ai dám ngăn cản.

Nơi kỵ sĩ Zenit đi qua, binh sĩ Ajax khẩn cấp né tránh, tạo thành một lối đi vô cùng rộng rãi, cảnh tượng cứ như 6 vạn đại quân xếp hàng đón chào kỵ sĩ Zenit đi vậy.

- A a a a a!! Để lại “Sa Mạc Chi Ưng”, đó là bảo vật hoàng thất... Chết tiệt, ngươi là ai?... Ngươi rốt cuộc... Rốt cuộc là ai?

Hoàng tử Ajax rốt cục đã ép ra được toàn bộ quyền kình trong người mình, sau đó lập tức điên cuồng rít gào.

Một quyền vừa rồi khiến cho hắn vô cùng nhục nhã, hắn được xưng thiên tài võ đạo đế quốc Ajax, được cho rằng sẽ trở thành niềm kiêu ngạo của đế quốc tương lai, gần như không có đối thủ cùng trang lứa, là thiên tài kiệt xuất nhất trong đông đảo hoàng tử, không ngờ hôm nay lại bị một tên Zenit vô danh đánh bại, hơn nữa còn chỉ dùng một quyền. Hoàng tử Ajax cao ngạo tuyệt đối không thể chịu đựng xỉ nhục bậc này.

Phải biết rằng lần này đế quốc Ajax xuất binh là để rửa nhục, có thể thống soái 6 vạn đại quân làm tiên phong quân đến đánh Song Kỳ thành là cơ hội thật sự hiếm có. Bởi vì tất cả người Ajax đều hiểu, nếu như có thể đoạt lại được lá hoàng kỳ mà hai mươi sáu năm trước Yashin đại đế cướp đi khi công phá thủ đô Amsterdam, chiến công này có ý nghĩa trọng yếu trong quá trình phục hưng đế quốc, quan chỉ huy quân tiên phong chắc chắn sẽ trở thành anh hùng cọ rửa sỉ nhục lịch sử đế quốc.

Biết bao người Ajax mơ ước cơ hội đó.

Jan Vertonghen có thể trở thành thống lĩnh 6 vạn đại quân tiên phong là nhờ vào sự ủng hộ rất mạnh mẽ của sư tôn, hao hết tâm lực mới đạt được sự tán thành từ Chivu đại đế, đoạt cơ hội lập công ngay trước mũi các hoàng tử khác.

Vì thế, trước khi xuất chinh, hắn đã chuẩn bị đầy đủ, biết được binh lực Song Kỳ thành không đủ, cũng chẳng có cao thủ tọa trấn, nên mới yên tâm đánh một trận.

Vốn cho là bằng thực lực của chính mình và 6 vạn kỵ sĩ dưới trướng, đoạt thành chỉ là chuyện trở bàn tay, ai ngờ mắt thấy sắp công thành danh toại thì lại gặp phải viện quân Zenit, gặp phải đối thủ trẻ hơn và mạnh hơn hắn rất nhiều, đệ nhất thiên tài võ đạo trẻ tuổi Ajax thậm chí không đỡ nổi một quyền của đối phương.