Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 280: Quyền đầu* cứng mới là thực lực

*Quyền đầu: nắm đấm.

---

Tất cả dong binh đoàn, thế lực gia tộc đứng đây đều muốn mượn tay Hương Ba Thành trừ bỏ Huyết Đạo, vốn cho là dù Hương Ba Quốc có cao thủ tọa trấn, muốn diệt hoàn toàn Huyết Đạo cũng phải tổn thất phân nửa, bồi thường bằng phần tài bảo cũng là hợp lý, nhưng lúc này chứng kiến Hương Ba nhân dễ dàng hạ Huyết Đạo như vậy, bọn hắn bắt đầu hối hận về quyết định lúc trước, đã có lý do, tự nhiên là phải tranh thủ vì quyền lợi chính mình rồi.

Chỉ có Paris, Pavlyuchenko, Tử diễm thiếu nữ, Soro thương hội Lao Đức Nặc, Baresi thần sư, mấy người không thay đổi sắc mặt cũng không hề nói một tiếng nào.

Bọn họ đều chính mắt chứng kiến, đêm nay từ đầu tới cuối Hương Ba Vương không hề hiện thân, chỉ dựa vào vài cao thủ dưới trướng, liền xử lý sạch sẽ Huyết Đạo dong binh đoàn, những cao thủ kia, thân mỗi người đều mang tuyệt kỹ, nhất là ma pháp sư thần bí mang mặt nạ ác ma, thủ đoạn lợi hại của hắn khiến người ta phải cảm thán, lại thêm đại cao thủ như Hương Ba Vương tọa trấn, thực lực biểu hiện ra bên ngoài của Hương Ba Thành đã có thể so sánh với những thế gia lâu đời của đế đô rồi, dưới tình huống như thế này, đối với một thế lực đáng sợ như vậy, nếu như có thể lôi kéo được lực lượng này về phía mình cho dù dành cho họ ba phần tài tài bảo cũng là ít, đều là người khôn ngoan, chút của cải nho nhỏ đâu đáng để trong mắt.

Những người này đều tinh tường lợi hại trong đó, chỉ là vẫn một mực giữ im lặng mà thôi.

Rõ ràng Tứ hoàng tử Cristo đáng cười kia vẫn một mực dã tâm bừng bừng, không cam lòng tịch mịch, không ngừng lôi kéo mấy dong binh, thế lực, cố gắng tạo thế cho chính mình, cùng Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử sóng vai, tranh thủ chiếm được tư cách kế thừa đế vị, hắn không biết rằng, sự cao ngạo ngu ngốc của mình vừa đánh mất cơ hội ngàn năm có một có được hảo cảm của Hương Ba Vương, lại biến nó thành cùng Tôn Phi đối lập.

Người như vậy, cho dù có tự cho mình tài giỏi đến đâu, cũng chỉ là một vũng bùn lầy, vĩnh viễn chẳng thể làm được việc lớn.

Nếu như có thể để Cristo cùng Hương Ba Vương hoàn toàn trở thành thù địch, bọn họ vui mừng còn chẳng kịp. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

Cứ để họ tranh đấu với nhau.

Tôn Phi cũng chẳng cần suy nghĩ nhiều như vậy, hắn mỉm cười từng bước đi về phía trước, nhìn đám người Cristo, khoanh tay nhẹ nhàng nói:

- À, nói rất hay, như vậy, theo ý của các ngươi bây giờ làm thế nào?

- Biện pháp rất đơn giản, cứ khấu trừ tổn thất kiến trúc vào phần lợi tức của Hương Ba Thành, dù sao đây cũng là tổn thất do ngươi tạo ra, không thể để người khác thay ngươi gánh vác được!

Tứ hoàng tử nở nụ cười đắc ý nói.

Lúc này, vẻ mặt cao ngạo tự đại lại một lần nữa hiện ra, cảm giác thất bại, bị lực lượng của Tôn Phi chấn nhiếp mà không dám lên tiếng khi trước trong Cristo đã biến mất, hắn biết rõ những người ở đây đều là đại nhân vật, chỉ cần thuyết phục những người này, có một lực lượng lớn ủng hộ, hắn căn bản không sợ Tôn Phi trở mặt động thủ.

Đây là lấy thế đè người.

Thế, mới là vương đạo.

Ha ha ha, thủ đoạn của ta thế nào, Hương Ba Vương, ngươi chỉ là một tên dã nhân từ thâm sơn cùng cốc, dám vô lễ với ta ư, đem ngươi dẫm xuống đất vừa vặn lại có biểu hiện thủ đoạn cùng danh khí của ta, lại để cho những thế lực, quý tộc không chịu quy thuận ta thấy rõ, ta, Andrew Cristo, đường đường là con thứ tư của Yashin đại đế, tuyệt đối có cái tư cách đọ sức cùng cái gì quân thần Arshavin chó má, cùng tên nghiệt chủng điên Domingos, ha ha.

Hắn dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Tôn Phi.

Tôn Phi cũng cười, như trảm đinh chặt sắt nói:

- Muốn diệt Huyết Đạo cái giá phải trả rất lớn, binh lực của bổn vương không đủ, tự nhiên phải mượn thế lửa, cho dù đổi lại là các ngươi tấn công Huyết Đạo tổng bộ, tạo thành tổn thất là điều tất nhiên, cho nên, tổn thất này, không phải do Hương Ba Thành ta gánh vác.

Kỳ thật đối với một ít của cải này, Tôn Phi cũng chẳng coi vào đâu, nhưng dưới tình huống như vậy, quan trọng nhất là khí thế, hiện giờ đại biểu thế lực khắp nơi đều có mặt ở đây, nếu hắn nhường một bước, bọn hắn sẽ cho rằng Hương Ba Vương chịu uy hiếp phải chịu thỏa hiệp nhượng bộ, loại chuyện này, một khi xuất hiện lần đầu tiên, sẽ có lần thứ hai thứ ba, hình tượng lúc trước Tôn Phi kỳ công đắp nặn sẽ lặp tức sụp đổ, tử đó về sau, trong bất kỳ tình huống nào, Hương Ba Thành đều ở vào thế hạ phong.

Cristo làm Tôn Phi cảm thấy khó chịu.

Quốc vương bệ hạ khó chịu, người khác cũng đừng hòng thoải mái, muốn đối nghịch với ta ư, không dễ dàng vậy đâu!

Tứ hoàng tử Cristo thật không ngờ dưới tình thế này, Hương Ba Vương còn dám cường thế như vậy, trong lòng tức giận, bước ra phía trước, cười lạnh nói:

- Hương Ba Vương, chuyện này, cũng không phải do ngươi quyết mà được, còn nữa, ngươi vào đại sảnh ngầm sớm hơn chúng ta rất lâu, ai biết có phải ngươi đã đem bảo vật trân quý giấu vào trữ vật giới chỉ của mình hay không, nể tình ngươi là quốc vương của một nước, nếu muốn giữ lại tôn nghiêm, hãy chủ động đem nhưng thứ trong giới chỉ thành thật giao ra đây, cho mọi người kiểm tra một chút!

Tứ hoàng tử cương ngạnh nói, hắn đã chiếm được ủng hộ còn sợ gì nữa.

Kha Đức cũng bước lên phía trước, phía sau hắn mười tên Thanh đồng chiến sĩ cũng đồng dạng tiến lên, mười một tên hung hăng như sát thần, đấu khí không hề che lấp mà bùng nổ ra, từng tầng quang diễm lượn lờ nổi lên trên Thanh đồng chiến giáp, mấy tên này hiển nhiên nắm giữ một bộ hợp kích đấu kỹ (cùng tấn công, hội đồng), những luồng đấu khí không ngừng xếp lên nhau, càng ngày càng cường đại, Kha Đức hừ lạnh nói:

- Tứ hoàng tử điện hạ nói có lý, Hương Ba Vương, ta biết thực lực của ngươi không tầm thường, nhưng cũng không thể bất chấp đạo lý a!

- Hương Ba Vương, ngươi mau cho mọi người một cái công đạo đi!

Gã hán tử đoàn trưởng của dong binh đoàn Bono lớn tiếng phụ họa.

- Giao ra trữ vật giới chỉ...!

Một tên lính đánh thuê khác bên cạnh Tứ Hoàng tử cũng hùa theo.

- Hương Ba Vương, Knowles gia tộc cho rằng lời của Cristo điện hạ rất có lý, chúng ta cũng không có ý gì khác, chỉ cần ngươi giao trữ vật giới chỉ ra đây, để cho nhóm Đại ma pháp sư hoàng gia kiểm tra không gian bên trong, nếu quả thật không có bảo vật của Huyết Đạo dong binh đoàn, sẽ đem toàn bộ hoàn trả ngươi...

Thiên chi kiều nữ Beyonce của gia tộc Knowles rốt cục cũng ra mặt, độc ác nói.

- Giao ra trữ vật giới chỉ? Thật không thể nào nực cười hơn, các ngươi có biện pháp nào chứng minh đồ vật bên trong là của ta hay của Huyết Đạo dong binh đoàn?

Tôn Phi lạnh lùng hỏi ngược lại.

- Ha ha ha ha...

Cristo phá lên cười:

- Một tên quốc vương của một nước phụ thuộc cấp sáu, nghèo nàn cực điểm, sẽ có được bảo vật gì, nếu thật sự có bảo vật tồn tại, vậy dĩ nhiên chính là của Huyết Đạo, còn cần gì phải chứng minh!

Cristo không hề từ bỏ, muốn lợi dụng cơ hội này hảo hảo trà đạp Hương Ba Vương.

Hai người đã ở giữa thế đối lập, hùng tâm của Cristo điện hạ bừng bừng, quyết giẫm lên danh tự Hương Ba Vương, giành được sự chú ý của các thế lực lớn.

- Đây thật là một biện pháp tốt!

Đoàn trưởng Huju dong binh đoàn tiếp lời.

- Ân, Hương Ba Vương, trước tiên giao ra trữ vật giới chỉ, sau đó khấu trừ hai phần lợi ích của Hương Ba Thành bồi thường sản nghiệp bị thiêu rụi của Huyết Đạo...

Kha Đức nheo đôi mắt nói.

- Nếu mọi người đã cho rằng như vậy thì cứ làm như vậy đi, Hương Ba Vương, giao trữ vật giới chỉ ra đi!

Thiên chi kiều nữ Beyonce mỉm cười.

Sắc mặt của Tôn Phi không hề thay đổi, ánh mắt lướt qua trên mặt mấy người kia, khẽ nhếch môi nói:

- Oh, vậy đây chính là đạo lý theo lời của các ngươi nói?

- Đạo lý do người có thực lực đặt ra, một nước phụ thuộc lục đẳng như Hương Ba Thành còn chưa có cái tư cách này...

Cristo khinh miệt nhìn Tôn Phi.

- Nhanh giao ra đi!

Kha Đức phất tay nói, phía sau hắn mười mấy tên Thanh đồng giáp võ sĩ thủy chung vẫn duy trì trang thái cảnh giới hợp kích, đối với cao thủ như Hương Ba Vương, bọn hắn không dám có chút nào khinh thường.

Tôn Phi càng cười lớn.

- Đúng vậy, đạo lý là do người có thực lực lập ra, Hương Ba Thành không có thực lực?... Các ngươi đã quên mất một điều, thực lực không phải là cấp bậc nước phụ thuộc, cũng không phải là thân phận cao quý của ngươi, mà chính là nắm đấm, nắm đấm ai cứng nhất, mới là người có thực lực mạnh nhất!

Tôn Phi duỗi lưng một cái:

- Để xem mấy người các ngươi, nắm đấm của ai có thể cứng như lão tử....!

Nghe đến đây, ma nữ Paris, Roman Pavlyuchenko đều nở nụ cười, không ngờ rằng thiếu niên mơ màng ôm cún đứng trong đám người trên miệng nhẹ nhàng hiện ra nét vui vẻ.

Mà bên kia, sắc mặt của Tứ hoàng tử Cristo đã thay đổi.

Trong nháy mắt kế tiếp, thời điểm mà mọi người còn chưa kịp phản ứng, nụ cười trên môi Tôn Phi đã tắt.

- Phi! Chỉ bằng mấy người các ngươi, dám ở trước mặt lão tử kiêu ngạo? Muốn trữ vật giới chỉ của lão tử, chỉ sợ các ngươi không còn mạng mà xem đâu!

Quốc vương bệ hạ nổi lên cơn thịnh nộ rồi, không còn cố kỵ đên thân phận nữa, lớn tiếng nói.

Đôi mày hắn nhếch lên, không có một chút dấu hiệu nào, phóng ra bạt tai nhanh đến vô hình.

- Ách... Phốc...!

Tứ hoàng tử Cristo không kịp phòng bị, bị đánh thẳng tới mặt, thân bay ngược về sau, đụng mạnh vào vách tường đá, máu từ miệng trào ra, mắt thường có thể nhìn thấy gò má trái của hắn sưng phồng lên như bánh mì, nguyên bản khuôn mặt anh tuấn lặp tức biến đổi, máu chảy tý tách, quai hàm hiển nhiên đã bị chấn vỡ, thê thảm cực điểm...

- Ngươi... Dám đánh ta?

Cristo thậm chí quên cả đau đớn, hắn không thể tưởng tượng nổi nhìn Tôn Phi.

Cả đại sảnh ngầm lập tức chết lặng.

----