Sâu trong lòng Na Sử Bột Cổ Lợi không nghĩ tới sẽ chiến thắng Ma Ha La trong trận chiến này, lão khởi binh theo Ma Ha Tạng, truy cứu nguyên do chẳng qua là vì mấy chữ bất đắc dĩ.
Thảo nguyên Cổ Lạp Thấm và bộ tộc Chu Lạp bờ sông Hắc Thủy là kẻ thù truyền kiếp, Na Sử Bột Cổ Lợi thân là lãnh tụ thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, ngay từ đầu đã hiểu được đế quốc Tây Lương có thể do bất cứ kẻ nào cầm quyền, nhưng tuyệt đối không thể cho phép nhân vật có được huyết thống bộ tộc Chu Lạp cầm quyền, Ma Ha La do Chu Lạp phi sinh ra, chỉ cần Ma Ha La cầm quyền, bộ tộc Na Sử chắc chắn gặp phải tai họa.
Tính tình của Ma Ha La, thân là tộc trưởng bộ tộc Hoàng kim Na Sử, Na Sử Bột Cổ Lợi hiểu rõ trong lòng, nếu Ma Ha La là một nhân vật lòng dạkhoan dung, vậy có lẽ Na Sử Bột Cổ Lợi còn có thể do dự chuyện khởi binh.
Nhưng Ma Ha La là người có thù tất báo, hơn nữa từ trước tới nay đã có cảm xúc căm thù thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, điều này đương nhiên bị Chu Lạp phu ảnh hưởng.
Cho nên Na Sử Bột Cổ Lợi chỉ có thể lựa chọn trở thành kẻ thù của Ma Ha La. Trong người Ma Ha Tạng chảy xuôi dòng máu bộ tộc Na Sử, sau khi Ma Ha Tạng tới, Na Sử Bột Cổ Lợi chỉ có thể lựa chọn đi theo Ma Ha Tạng, lão biết lúc này khởi binh theo Ma Ha tạng hung hiểm vạn phần, đó là đặt cược vận mệnh các bộ tộc toàn bộ thảo nguyên Cổ Lạp Thấm.
Đối mặt với Ma Ha La thực lực mạnh hơn rất nhiều, ngay cả bản thân Na Sử Bột Cổ Lợi cũng rất khó tin tưởng thảo nguyên Cổ Lạp Thấm sẽ giànhđược thắng lợi cuối cùng, chờ đợi lớn nhất của lão chính là dưới sự lãnh đạo của Ma Ha Tạng có thể ngăn cản mũi nhọn của Ma Ha La, giằng co với quân đội Ma Ha La trên thảo nguyên Cổ Lạp Thấm rộng lớn, cuối cùng bức bách Ma Ha La hòa đàm.
Na Sử Bột Cổ Lợi cảm thấy, tuy rằng hiện giờ Ma Ha La hùng hổ dẫn binh tiến đến, nhưng hắn tin tưởng Tây Lương Vương tuyệt đối sẽ không ngồi im mà nhìn cuộc nội loạn này kéo dài nữa, trong lãnh thổ Tần quốc còn có mười vạn đại quân Tây Lương, nếu cuộc nội loạn này kéo dài trong nước, sẽ sinh ra nguy hại không thể đo lường đối với Tây Lương, thậm chỉ bởi vậy mà khiến cả Tây Lương quốc rơi vào hoàn cảnh sụp đổ.
Cũng bởi vì như vậy, Na Sử Bột Cổ Lợi rất tự tin trong lòng, chỉ cần thảo nguyên Cổ Lạp Thấm có thể chống đỡ một thời gian ngắn, cho dù Ma Ha La còn muốn tiếp tục đánh, Tây Lương Vương sẽ tuyệt đối không cho phép trận chiến này kéo dài nữa, hiện giờ có lẽ trong lòng Tây Lương Vương còn tức giận đối với Ma Ha Tạng, cho nên mới ngầm đồng ý Ma Ha La dẫn binh bắt giữ Ma Ha tạng, nhưng chỉ cần Tây Lương Vương ý thức được một khi cuộc chiến này kéo dài sẽ tạo thành nguy hại, tin tưởng sẽ lập tức hạ chỉ Ma Ha La lui binh, lúc đó Na Sử Bột Cổ Lợi có thể mượn cơ hội đề xuất yêu cầu, từ đó bảo đảm thảo nguyên Cổ Lạp Thấm không có lo lắng, thậm chí lão nghĩ tới dùng cơ hiệu Ma Ha Tạng tranh thủ được quyền tự trị lớn hơn nữa cho thảo nguyên Cổ Lạp Thấm.
Nhưng giờ phút này Sở Hoan lại công bố Hắc Sơn có thể là nơi chuyển bại thành thắng, cũng cảm thấy người thanh niên này cái gì cũng dám nói, lão nhíu mày hỏi:
- Chuyển bại thành thắng? Sở Hoan, vì sao ngươi lại quả quyết như thế?
- Đại tộc trưởng đã hiểu lầm, đây không phải quả quyết, mà là một loại khả năng.
Đôi mắt Sở Hoan nhìn chằm chằm bản đồ:
- Ý của Sở Hoan, nếu như tiến hành quyết chiến với quân đoàn kỵ binh của Ma Ha La trên thảo nguyên bằng phẳng rộng rãi, gẫn như không có khảnăng thủ thắng, nhưng một khi lui tới Hắc Sơn, bố trí tốt, trái lại có khả năng chuyển bại thành thắng!
Một người bên cạnh nói:
- Sở tiên sinh, cũng không phải ta chí khí hơn người khác, chỉ là ta cho rằng, quân đội Ma Ha La tiến đến từ thành Thanh La, chúng hành quân cực kỳ nhanh, ngựa không dừng vó, chờ đến thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, thể lực chắc chắn tiêu hao rất lớn, người kiệt sức ngựa hết hơi, nếu lúc này chúng ta gắng sức nghênh đón, sẵn sàng đón địch ở Bắc bộ thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, đợi cho binh mã Ma Ha La tới nơi, lợi dụng chủ lực tấn công tới, dũng sĩ thảo nguyên Cổ Lạp Thấm chúng ta vô cùng dũng mãnh gan dạ, chưa chắc không thể trọng thương kỵ binh của Ma Ha La.
- Nghe nói Bắc viện Đại vương Ma Ha Kim Cương dẫn một vạn binh mã làm tiên phong giết tới.
Một người đàn ông cao to bên cạnh nói:
- Chúng ta bày trận ngay ở phương Bắc… !
Người này dùng tay chỉ lên bản đồ, liên tục chỉ ba điểm:
- Mai phục nhân mã hai bên này, ở giữa có một bộ phận nhân mã cố ý dẫn dắt Ma Ha Kim Cương, đợi nhân mã Ma Ha Kim Cương giết tới, dẫn vào trong, hai bên bọc đánh, giết Ma Ha Kim Cương trở tay không kịp, dũng sĩ thảo nguyên Cổ Lạp Thấm chắc chắn đại thắng!
Sở Hoan liếc người nọ một cái, mặt không chút thay đổi, nghĩ thầm hóa ra ngươi còn hiểu được phục binh bọc đánh.
Tác Cáp Bố Nguyên ở bên khẽ vuốt cằm:
- Đại Vương tử, biện pháp như thế. Ma Ha La và Ma Ha Kim Cương dẫn đại quân tới, chúng người đông thế mạnh, binh tinh ngựa khỏe, nhất định sẽ khinh thị chúng ta, nếu chúng ta giết hắn trở tay không kịp, chỉ cần đánh sụp binh mã tiên phong của Ma Ha Kim Cương, quân đội Ma Ha La chắc chắn sẽ dao động lòng quân.
Ma Ha tạng suy tư một chút, nhìn Sở Hoan hỏi:
- Huynh đệ, ngươi cảm thấy thế nào?
- Đại vương tử, không nói đến có thể một trận tiêu diệt một vạn tiên phong của Ma Ha Kim Cương hay không, cho dù đánh tan nhân mã Ma Ha Kim Cương sau đó thì sao?
Sở Hoan hơi trầm ngâm, chậm rãi nói:
- Trong tay Ma Ha La còn có mấy vạn binh mã, tiên phong tan tác có lẽ sẽ đả kích rất lớn tới tinh thần của chúng, nhưng hắn sẽ rút quân bởi vì quân tiên phong tan tác sao?
Ma Ha Tạng lắc đầu.
- Đại vương tử anh minh.
Sở Hoan nói :
- Quân tiên phong tan tác, rất có thể khiến Ma Ha La càng thêm phẫn nộ, chúng ta không nên quên, giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, nếu quả thậtđánh tan quân tiên phong một vạn người của Ma Ha Kim Cương, bản thân quân chủ lực thảo nguyên Cổ Lạp Thấm chắc chắn cũng tổn thất thảm trọng, binh mã Ma Ha La lập tức giết tới, đến lúc đó muốn lui cũng không kịp rồi.
Tác Cáp Bố Nguyên nói :
- Ý của Sở tiên sinh, chúng ta vẫn nên lui về Hắc Sơn ? Nhưng nếu quả thật lui tới Hắc Sơn, rất có thể bị binh mã Ma Ha La vây khốn, đến lúc đó muốn đánh đối phương trở tay không kịp cũng không có khả năng.
Sở Hoan đáp :
- Các vị, lấy yếu địch mạnh, vốn không thể nào nóng vội, chỉ có thể ổn định phòng thủ trước, sau đó chiến đấu tìm kiếm thời cơ thủ thắng. Tuy rằng ba ngọn núi Hắc Sơn không phải tường đồng vách sắt, nhưng bố trí tốt hoàn toàn có thể trở thành yếu địa phòng thủ.
Ma Ha Tạng rốt cuộc hỏi:
- Huynh đệ, nếu chúng ta lui tới Hắc Sơn, thật sự có cơ hội chuyển bại thành thắng sao?
- Đương nhiên là có.
Sở Hoan đáp :
- Binh không thường thế (không thường xuyên thắng hoặc không thường xuyên bại), trên chiến trường cho tới giờ cũng không thể hoàn toàn xácđịnh. Ma Ha La mang theo thế mạnh mà đến, hoàn toàn khác hẳn tình thế của thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, cho dù thua một trận, trong lòng sớm có chuẩn bị cũng sẽ không ảnh hướng tới sĩ khĩ, trái lại nếu như có thể thủ thắng một trận cho dù là thắng nhỏ chắc chắn cũng sẽ khích lệ toàn quân. Trái lại binh mã Ma Ha La, ở thế mạnh, bọn họ thắng đương nhiên sẽ không kích lệ quá lớn tới sĩ khí, nhưng nếu thua một trận sĩ khí chắc chắn bịgiảm mạnh… !
Hắn chỉ vào bản đồ nói :
- Phân bố ở ngọn núi, hình thành ba chiến trường độc lập, chỉ cần chiến sĩ Cổ Lạp Thấm nào đạt được một trận thắng tại bất kỳ đỉnh núi nào, cũng có thể khích lệ toàn quân.
Na Sử Bột Cổ Lợi vẫn trầm mặc không nói, nhưng khẽ vuốt cằm. Đối với đám người Tác Cáp Bố Nguyên chủ động tiến công mà nói, Na Sử Bột Cổ Lợi lại hy vọng trận nội chiến này thảo nguyên Cổ Lạp Thấm tổn thất càng ít càng tốt. Thật ra trong lòng của lão cũng cảm thấy, so sánh với tập kích đội tiên phong Ma Ha Kim Cương, quả thật không bằng cố thủ ở Hắc Sơn.
Chỉ cần dựa vào Hắc Sơn chống đỡ một thời gian ngắn, ngăn cản được Ma Ha La tiến công, tình thế chắc chắn sẽ thay đổi.
- Sở Hoan, tuy rằng dùng Hắc Sơn để phòng thủ cũng không phải không thể, nhưng chúng ta thật sự có thể thủ được sao?
Na Sử Bột Cổ Lợi hỏi:
- Thổ Nhĩ Khất phản loạn, chiến lực của chúng ta suy yếu rất lớn, đến lúc quân đội Ma Ha La chiếm cứu ưu thế số lượng rất lớn, hơn nữa bộ tộc Chu Lạp phía Nam ít nhất có thể phái ra một vạn binh mã, binh lực của chúng nhiều lắm, cho dù chúng ta chiếm cứ Hắc Sơn, nhưng muốn bảo vệ quả thật cực kỳ khó khăn.
Lão nhìn chằm chằm Sở Hoan, hỏi:
- Ngươi có thượng sách phòng thủ nào hay không?
Na Sử Bột Cổ Lợi nghe lời nói lúc trước của Sở Hoan có phần đạo lý, quả thật hy vọng Sở Hoan có thể nghĩ ra một đối sách hay, lão không hy vọng xa vời có thể đánh bại quân đội Ma Ha La, chỉ cần đối sách có thể phồng thủ vững vàng ngăn cản Ma Ha La cũng đã cảm thấy mỹ mãn.
Sở Hoan trầm ngâm một lát, rốt cuộc hỏi:
- Đại vương tử, có một vấn đề không biết có nên hỏi hay không!
- Ngươi nói!
- Ngoại trừ binh mã hiện có trong tay, Ma Ha La có thể điều động thêm nhiều hơn binh mã tới đây hay không?
Ma Ha Tạng ngẫm nghĩ một chút, mới nói:
- Trong tay hắn đã có một vạn kỵ binh Ba Bạch Đồ, một vạn năm ngàn kỵ binh Tháp Lý Khắc, ngoài ra lúc tiến quân tới đây, ven đường trải qua các bộ tộc thảo nguyên Thanh La, bất kể các bộ tộc có nguyện ý hay không, ta nghĩ Ma Ha La đều sẽ điều động nhân mã… Còn các bộ tộc Hoàng kim khác, ngoại trừ bộ tộc Chu Lạp chắc chắn sẽ đáp úp lại từ phía Nam, những bộ tộc Hoàng kim khác sẽ không hành động thiếu suy nghĩ như vậy, thứnhất đường xá xa xôi, Ma Ha La nóng lòng tiến quân, cho dù các bộ tộc Hoàng kim muốn theo Ma Ha La, thời gian cũng không kịp. Thứ hai… ha ha ha, Ma Ha La cũng không phải nơi nơi được lòng người, hiện giờ tình thế không rõ, chỉ cần bộ tộc Hoàng kim nào hơi có đầu óc sẽ không tùy tiện cuốn vào.
Sở Hoan vuốt cằm, lời này của Ma Ha Tạng không sai, trong các bộ tộc Hoàng kim, ngoại trừ bộ tộc Chu Lạp muốn theo Ma Ha La, bộ tộc Na Sử phải theo Ma Ha Tạng, hai bộ tộc Hoàng kim này chắc chắn bị cuốn vào, các bộ tộc Hoàng kim khác đều xem vô cùng rõ ràng, trên thực tế trận nội loạn này là cuộc chiến tranh vương vị của hai vương tử, tuy nói hiện giờ thực lực Ma Ha La mạnh hơn Ma Ha Tạng, nhưng ai cũng không dám cam đoan Ma Ha La chắc chắn giành được thắng lợi cuối cùng.
Bất kỳ một bộ tộc Hoàng kim nào cũng không thể đặt cược tiền đồ cả bộ tộc, cuốn vào cuộc chiến này.
- Nói cách khác, trong tay Ma Ha La nhiều nhất cũng chỉ có thể điều động năm ngàn kỵ binh Tháp Lý Khắc ở thành Thanh La tới đây?
Ma Ha Tạng nắm tay nói:
- Vậy phải xem hắn có lá gan kia hay không. Hắn lưu năm ngàn kỵ binh ở lại thành Thanh La, vốn là lo lắng phía sau có thay đổi, không phải vạn bấtđắc dĩ năm ngàn kỵ binh kia tuyệt đối không tùy tiện điều động.
Sở Hoan lại cười nói:
- Sở Hoan hiểu được. Ba Bạch Đồ kỵ binh, Ma Ha La vẫn không thể hoàn toàn khống chế được, mà Tháp Lý Khắc kỵ binh hắn lại không dám điềuđộng tất cả đi, cho nên mới điều động một vạn năm ngàn Tháp Lý Khắc và một vạn Ba Bạch Đồ. Trải qua thảo nguyên Thanh La còn có thể điềuđộng thanh niên trai các các bộ tộc đi qua gia nhập đội quân của hắn… Bộ tộc Chu Lạp phía Nam điều động một vạn binh lực… !
Na Sử Bột Cổ Lợi nghe Sở Hoan tính toán binh lực, nhất thời không hiểu, nhíu mày hỏi:
- Sở Hoan, ngươi muốn nói cái gì?
Sở Hoan ngẫm nghĩ một chút, rốt cuộc nói:
- Đại vương tử, nếu không có gì thay đổi, binh lực Ma Ha La đương nhiên hơn xa Đại vương tử, nhưng… nếu có một sách lực, có thể giảm phân nửa binh lực Ma Ha La, như vậy áp lực cố thủ Hắc Sơn sẽ trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
- Binh lực giảm phân nửa?
Ma Ha Tạng ngẩn ra, mọi người còn lại đều lộ vẻ kinh ngạc.