Xung quanh đang náo nhiệt, Vương Trạch Vinh lại khá yên ắng. Xong việc kia hắn liền về ngay Thành phố Hải Đông. Hôm ấy hắn đã nói chuyện riêng với Hạng Nam, Hạng Nam cũng nói ra điều ông lo lắng. Đó là với tình huống bây giờ của Vương Trạch Vinh nếu không thu lại một chút sẽ là phạm đại kỵ. Đấy chính là công lao quá lớn.

Vương Trạch Vinh nghĩ qua một chút rồi cũng phải công nhận quan điểm của Hạng Nam. Tuy nói tất cả công lao mình đều nói là do sự lãnh đạo của Trung ương Đảng, sự lãnh đạo của Bí thư Trịnh nhưng nhiều người ở Trung ương đều biết rõ vấn đề. Hắn dễ bị coi là công cao lấn chủ. Ai biết Bí thư Trịnh sẽ có suy nghĩ gì chứ? Biện pháp tôt nhất đương nhiên là cố gắng im ắng đến sau Đại hội Đảng là ổn. Khi ấy Bí thư Trịnh tiếp tục làm Tổng bí thư, Vương Trạch Vinh cũng có thể thuận lợi lên chức. Vì thế bây giờ cần chính là một cục diện hài hòa.

Sau khi về Hải Đông, Vương Trạch Vinh đặt hết tâm trí vào việc cải cách Hải Đông. Bây giờ Hải Đông sau một lần cải cách làm cho tác phong làm việc và hệ thống phục vụ của các cơ quan nhà nước đã được hoàn thiện, được cải tiến nhiều. Hơn nữa điều quan trọng nhất hiện nay là danh tiếng và quyền lực của Vương Trạch Vinh quá lớn khiến cho ở Hải Đông không ai dám chậm trễ, không coi lệnh của hắn vào đâu cả. Ví dụ như Vương Trạch Vinh cũng yêu cầu các cơ quan nhà nước tiến hành điều tra số người mua nhà, một người có bao nhiêu căn, tình hình ở như thế nào. Nếu như mua mà không ở sẽ phải đóng thuế rất cao. Hơn nữa thành phố cũng đưa ra quyết định nghiêm khắc về việc xử lý các cán bộ tiếp tay cho vấn đề giá nhà đất tăng lên.

Mới đầu biện pháp này do Vương Trạch Vinh đưa ra còn có nhiều người có ý kiến phản đối nhưng Vương Trạch Vinh chỉ nói một câu đó là lấy dân làm gốc, trong địa phận Hải Đông quyết không thể chấp nhận hành vi đầu cơ trục lợi.

Đồng thời Hải Đông cũng tiến hành cải cách hệ thống y tế. Vương Trạch Vinh phổ biết chính sách bác sĩ sẽ có thu nhập cao. Căn cứ vào năng lực chuyên môn của bác sĩ mà bình xét chia ra làm 10 cấp, có thể lên hoặc xuống cấp. Mỗi một cấp có tiền lương khác nhau. Đồng thời thành phố cũng yêu cầu các bệnh viện giảm các thủ tục khám chữa bệnh cho bệnh nhân, nếu như không cần thiết bệnh nhân không cần làm đủ các xét nghiệm. Dùng thuốc cũng là như vậy, khuyến khích dùng thuốc với giá thành phải chăng và vẫn có thể chữa khỏi bệnh. thành phố cũng đưa ra chỉ thị kiên quyết xử lý hành vi nhận tiền phong bì của bác sĩ, phát hiện một người sẽ lập tức đuổi việc.

Trong cải cách y tế chỉ cần phát hiện hành vi vi phạm quy định và xác minh là thật sẽ đình chỉ công tác ngay lập tức.

Các loại biện pháp được đưa ra, tình trạng bệnh viện trước đây luôn hết giường bệnh dã dần dần giảm đi. Bệnh nhân cũng thực sự được hưởng thụ dịch vụ tốt đẹp hơn.

Rất nhiều biện pháp cải cách đã được Hải Đông tiến hành đầu tiên trong cả nước.

Cùng lúc đó quan chức Vương Hệ ở các nơi cũng đến Hải Đông học tập kinh nghiệm, sau đó đến lượt lãnh đạo tỉnh thành các nơi đến Hải Đông học tập. Rất nhanh một loạt biện pháp của Hải Đông được áp dụng phổ biến trong cả nước.

Việc khống chế giá nhà và cải cách hệ thống y tế mang tới phản ứng dây chuyền, hiệu quả trực tiếp nhất là làm cho vật giá bắt đầu giảm xuống. Việc cải cách của Hải Đông cũng được quần chúng nhân dân đánh giá rất cao.

Ngay khi cả nước đang tiến hành phổ biến kinh nghiệm của Hải Đông, Vương Trạch Vinh một lần nữa quan sát quan khí của mình. Vừa nhìn làm hắn rất giật mình. Sau khi áp dụng việc cải cách ở Hải Đông, Vương Trạch Vinh phát hiện quan khí của mình tăng lên rất nhanh.

Quan khí màu xanh, màu lam lúc này cũng đang trưởng thành lên rất nhanh.

Nhìn hai màu quan khí này tăng trưởng từng ngày, Vương Trạch Vinh cũng dần hiểu ra một chút. Có lẽ hai màu này đại biểu dân chúng. Chỉ khi anh làm việc vì dân chúng, mang lại lợi ích cho dân chúng thì hai màu này mới lớn lên được.

Sau khi có phát hiện này, Vương Trạch Vinh càng chú tâm hơn ở vấn đề dân sinh. Sau khi cải cách giá nhà, y tế, thành phố Hải Đông lại đẩy mạnh cải cách bảo hiểm, cải cách xây dựng tinh thần văn minh của Hải Đông. Từng vấn đề cải cách được đưa ra kết hợp với danh tiếng và sức ảnh hưởng hiện nay của Vương Trạch Vinh với Trung Quốc khiến cho rất nhiều nơi học tập kinh nghiệm của Hải Đông.

Càng làm chuyện có lợi cho dân chúng, Vương Trạch Vinh phát hiện quan khí của mình càng thêm dày đặc và nhiều hơn.

….

Tiểu Giang vừa vào thấy Vương Trạch Vinh ngồi đó suy nghĩ liền cười nói:

- Trạch Vinh, dân chúng toàn Trung Quốc đang rất vui vẻ. Anh làm nhiều việc tốt như vậy ở Hải Đông thì còn có tâm sự gì sao?

Thấy Tiểu Giang vào, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Anh nghĩ lúc chúng ta còn phải cạnh tranh để giữ chức khi còn ở xã Hoàn Thành.

Nghe Vương Trạch Vinh nhắc đến chuyện xã Hoàn Thành, Tiểu Giang cũng suy nghĩ lại chuyện trước đây. Cô đi tới ngồi xuống bên cạnh rồi ôm Vương Trạch Vinh:

- Em cũng thi thoảng nghĩ lại chuyện trước đây. Lúc ấy anh thiếu chút nữa đã mất việc rồi.

Vương Trạch Vinh thở dài nói:

- Không chỉ là vấn đề có việc làm hay không, có lẽ ngay cả vợ cũng khó cưới.

Vương Trạch Vinh nói vậy làm Tiểu Giang chu miệng lên nói:

- Vẫn là Hàm Yên có lợi nhất, sao về sau hai người lại quay lại với nhau chứ? Nếu không phải như vậy thì em đã thành vợ chính thức của anh.

Vương Trạch Vinh cười cười không nói mà chỉ nhìn t.

Vương Trạch Vinh cũng hiểu nếu như mình không có tương lai phát triển thì lúc ấy Vương Trạch Vinh không thể nào theo mình. Tất cả đều là nhờ cú đập vào đầu đó.

Nghĩ tới người đánh vào đầu mình, Vương Trạch Vinh thật ra rất muốn cảm ơn đối phương. Người đó đã mang tới thứ rất quý giá cho mình, không cảm ơn thì hắn thấy có chút áy náy.

- Trạch Vinh, anh biết không? Hoàng Vĩ bây giờ đã thành Bí thư huyện ủy huyện Khai Hà rồi đó.

Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên nói:

- Tên này đã lên chức sao?

- Hì hì, Hoàng Vĩ người ta bây giờ đi đến đâu từng nói y là người của anh, anh nói lãnh đạo tỉnh Sơn Nam lại không quan tâm tới cậu ta một chút sao?

Tiểu Giang cười nói.

Hai người vừa ngồi xem tv vừa nói chuyện phiếm. Một lúc sau Tiểu Giang như nghĩ ra gì đó nên nói:

- Trạch Vinh, lần trước em có về xã Hoàn Thành một chuyến. Hoàng Vĩ bây giờ có thể nói đã rất trầm ổn, nắm giữ tốt huyện Khai Hà.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Em nói đúng, Hoàng Vĩ này mặc dù hơi có chút mưu kế nhưng vẫn có năng lực. Trước đây anh và em không thích hành vi của y nhưng bây giờ nghĩ lại thì chẳng qua Hoàng Vĩ chỉ vì chén cơm mà thôi. Con người đến hoàn cảnh đó có làm chuyện gì cũng có lý của bọn họ.

Tiểu Giang nói:

- Đến cấp độ khác nên anh nói chuyện cũng khác đó nhỉ.

Vương Trạch Vinh thích nhất cảm giác này khi ở bên Tiểu Giang. Theo địa vị của hắn tăng lên khiến mấy người phụ nữ bên cạnh nói chuyện với hắn đều phải cẩn thận, nghiêm túc.

- Em cho anh số điện thoại của Hoàng Vĩ, anh lúc rảnh sẽ gọi điện nói chuyện với y một chút.

Vương Trạch Vinh một phần là muốn nói chuyện với người từng cùng làm việc với mình, phần khác hắn cũng muốn Hoàng Vĩ tìm giúp người đã đánh vào đầu hắn