Tham gia đại hội lần này gồm rất nhiều nước, đưa mắt nhìn đều là các doanh trại.

Vương Trạch Vinh dẫn đoàn gồm tổng cộng 120 chiến sĩ bộ đội đặc chủng cùng với hơn 200 nhân viên phục vụ. Hơn ba trăm người tiến vào doanh trại được dựng từ trước đó dành cho Trung Quốc.

Lần đầu tiên tự mình dẫn đoàn ra nước ngoài, Vương Trạch Vinh đúng là có chút tò mò. Hắn sớm nghe nói nhiều về Afghanistan này, lần này tới mới hiểu thêm Afghanistan này rất loạn nên nghèo khó.

Trên đường tới đây, Vương Trạch Vinh không khỏi thầm nghĩ nhân dân một quốc gia nếu muốn có cuộc sống tốt thì điều kiện là không thể có chiến tranh. Có chiến tranh mọi thứ sẽ bị phá hủy. Nghĩ vậy Vương Trạch Vinh càng thấy tầm quan trọng của việc bảo vệ nước nhà. Cũng thấy việc tăng cường quân đội trở nên cấp bách.

Thực ra Vương Trạch Vinh làm đội trưởng nên cũng không có việc gì cần làm cả. Tất cả mọi chuyện đều có nhân viên đi theo làm hết.

Tắm xong, Vương Trạch Vinh ngồi trong phòng xem qua lịch trình cuộc thi.

Lần này Chánh văn phòng ở Quân ủy trung ương của hắn – Hoàng Phủ Tùng cũng đi theo. Vương Trạch Vinh đang xem thì Hoàng Phủ Tùng tiến vào nói:

- Bí thư Vương, đội trưởng đoàn Triều Tiên – Kim Nhân Đông tới thăm.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Chúng ta gặp đối phương một chút.

Vương Trạch Vinh cũng đã biết việc Kim Nhân Đông dẫn đoàn Triều Tiên từ trước. Hắn còn dự định dành thời gian gặp đối phương, không ngờ đối phương đã tự tới.

Ra ngoài hắn thấy Kim Nhân Đông đang nói chuyện với mấy nhân viên đi cùng.

- Ha ha, đồng chí Kim Nhân Đông, tôi còn đang định sang thăm anh.

Vương Trạch Vinh đi tới bắt chặt tay đối phương.

Nhìn Vương Trạch Vinh, Kim Nhân Đông cười nói:

- Tôi bết Bí thư Vương lần này dẫn đoàn cho nên tới thăm.

Một nữ phiên dịch người Triều Tiên rất nhanh tiến hành phiên dịch những gì hai người nói.

Đại hội lần này mọi người đều có phiên dịch đi cùng, phía sau Vương Trạch Vinh cũng có một nam phiên dịch.

Theo lời giới thiệu của Kim Nhân Đông, Vương Trạch Vinh bắt tay với những nhân viên đi cùng y.

Giao mấy người này cho Hoàng Phủ Tùng tiếp, Vương Trạch Vinh và Kim Nhân Đông vào trong phòng của hắn.

Ngồi xuống, Vương Trạch Vinh quan tâm nói:

- Đồng chí Kim Nhân Đông, không biết tình hình gần đây của anh có tốt không?

- Bí thư Vương, tình hình đang khó khăn nên tôi rất cần quý quốc ủng hộ nhiều hơn nữa.

Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Sức khỏe của Tổng bí thư Triều Tiên không được tốt, tranh đoạt cũng trở nên kịch liệt hơn. Lần này Kim Nhân Đông có thể tới đây dù cho tình hình trong nước đang phức tạp thì có lẽ cũng có mục đích của mình.

- Bí thư Vương, Chủ tịch Mao của quý quốc đã nói từ cây súng mà có chính quyền. Tôi từ trước đến giờ vẫn ít quan tâm chuyện trong quân đội nên lần này muốn thể hiện xuất sắc một chút.

Kim Nhân Đông cũng không giấu gì Vương Trạch Vinh, hơn nữa y cũng có việc cần nhờ Vương Trạch Vinh nên đã nói ngay ra mục đích của mình.

Vương Trạch Vinh gật đầu, suy nghĩ của Kim Nhân Đông cũng giống hắn. Hắn cũng cần có quân quyền, chẳng qua tình hình hai người có khác nhau đôi chút.

- Anh muốn đạt thành tích tốt trong đại hội lần này?

Vương Trạch Vinh cười nói.

Kim Nhân Đông có chút xấu hổ nói:

- Bí thư Vương, trong đại hội này có thi đấu theo nhóm. Ý của tôi là để Triều Tiên và Trung Quốc thành một tổ như vậy sẽ cùng có lợi.

Thấy Vương Trạch Vinh im lặng không nói, Kim Nhân Đông vội vàng bổ sung:

- Bí thư Vương yên tâm, dù như thế nào thì Triều Tiên vẫn luôn đứng bên Trung Quốc.

Ý này của Kim Nhân Đông là rất rõ ràng, không ngoài chính là muốn kết hợp với Trung Quốc để hai bên đạt thành tích tốt.

Vương Trạch Vinh cũng biết việc các nước sẽ lập đội chung. Dù sao Trung Quốc cũng cần lập đội thì coi như giúp Kim Nhân Đông cũng không vấn đề gì.

Thấy Vương Trạch Vinh gật đầu đồng ý, Kim Nhân Đông thoải mái hơn.

- Tôi chỉ biết Bí thư Vương sẽ ủng hộ Triều Tiên.

Nói xong việc kia, Vương Trạch Vinh hỏi:

- Việc cải cách của Triều Tiên tiến triển đến đâu rồi?

Kim Nhân Đông cười khổ nói:

- Không cải cách chỉ có con đường chết, cải cách là chủ đạo, đặc biệt là khi thí điểm ở vài nơi khiến đầu tư nước ngoài tiến vào nhiều. Dân chúng Triều Tiên cũng thấy được lợi ích của nó. Bây giờ lòng người đang rất phức tạp.

- Đây là chuyện không thể tránh khỏi. Trung Quốc lúc đầu cải cách cũng là vừa đi vừa rút kinh nghiệm.

Vương Trạch Vinh nói.

- Bí thư Vương, gần đây bên kia ủng hộ rất nhiều, tôi cũng hy vọng Trung Quốc có thể ủng hộ mình thêm nữa.

Trung ương vốn có quyết định nhất định phải giúp đỡ Kim Nhân Đông lên chức, bây giờ nghe Kim Nhân Đông đề nghị, Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Thành phố Hải Đông đang tổ chức một đoàn đại biểu sang Triều Tiên, tôi tin sẽ có ích cho việc cải cách của Triều Tiên.

Kim Nhân Đông vui vẻ nói:

- Tôi bây giờ chủ yếu phụ trách bên quân đội. Nếu lần này có thể đạt thành tích tốt sẽ tăng được uy tín trong quân đội. Chẳng qua tôi cũng còn lo một việc đấy là bị lãnh đạo quốc gia khác khiêu chiến. Bí thư Vương cũng biết đây là điểm yếu của tôi.

Vương Trạch Vinh nghe vậy không khỏi có chút buồn cười. Kim Nhân Đông vì muốn mình giúp mà cũng nói nhược điểm của mình ra.

Nhìn Kim Nhân Đông, Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Đến lúc ấy tôi sẽ giúp anh.

Kim Nhân Đông càng vui hơn, y vội vàng nói:

- Xin Bí thư Vương yên tâm, Triều Tiên nhất định là đồng minh thân cận của Trung Quốc.

Sau khi Kim Nhân Đông đi, Vương Trạch Vinh gọi Hoàng Phủ Tùng lại hỏi:

- Biết bây giờ có những quốc gia nào tiến hành lập đội chung không?

Hoàng Phủ Tùng nói:

- Bình thường Mỹ, Anh, Pháp sẽ lập đội chung. Trung Quốc chúng ta các lần trước chủ yếu liên hợp với các nước thứ ba ba. Thực ra các nước thứ ba này không yếu do hay có xung đột vì thế binh lính đều là tinh anh.

- Thế còn bên Triều Tiên?

- Xếp hạng mấy lần trước không được tốt nhưng Triều Tiên là nước trọng danh dự, tôi tin lần này sẽ có biểu hiện khá tốt.

- Vậy theo anh trong đại hội lần này nước ta sẽ gặp tình huống như thế nào?

- Cái này tôi cũng khó nói trước. Các lần trước nước ta có thắng có thua, nhưng lần này có ngài dẫn đoàn tôi tin sẽ có thành tích tốt hơn.

Vương Trạch Vinh đang nghiên cứu các quốc gia khác thì các nước cũng nghiên cứu.

Các nước đều không hiểu mấy về trưởng đoàn Trung Quốc lần này. Qua thông tin được biết thì Vương Trạch Vinh là quan chức chính phủ, chưa từng vào quân đội, bây giờ chỉ tham gia vào công việc trong quân đội. Nói thẳng cấp bậc dẫn đoàn lần này của Trung Quốc thì đủ nhưng Trung Quốc để hắn dẫn đoàn thì ai cũng biết chính là để hắn kiếm quân công.

Trong doanh trại Nhật Bản, đội trưởng Jiro đang cùng cấp dưới nghiên cứu việc này.

- Thủ trưởng, theo chúng tôi điều tra về Vương Trạch Vinh này thì lúc hắn ở nước Pháp đã từng dùng công phu Trung Quốc cứu người. Hắn ở Trung Quốc cũng là người giỏi về Thái cực quyền.

- Ngài vốn từng làm bộ đội đặc chủng, lần này dẫn đoàn nhất định có thể làm nước ta đạt thứ hạng tốt. Trung Quốc bây giờ càng lúc càng phát triển, tên Vương Trạch Vinh này lại là người hiếu chiến. Lần này hắn đến đây để tranh quân công, chúng ta không thể để hắn đạt được mục đích của mình.

- Đúng thế, vì lợi ích quốc gia, chúng ta phải hạ uy tín của đối phương. Lần này dù người Trung Quốc xếp hạng nào thì chúng ta cũng phải khiên chiến tên Vương Trạch Vinh đó.

- Ha ha, ngài nổi tiếng trong toàn quân, lại học cả thuật Ninja, đối phó hắn là rất dễ. Chỉ cần đánh bại hắn thì danh tiếng của ngài ở trong nước sẽ càng chói mắt hơn.

Ngay lúc các doanh trại đang bàn bạc thì tại một thị trấn cách đó khoảng hơn 100km các phần tử khủng bố cũng đang bàn bạc.

Một tên dùng khăn trùm đầu trầm giọng nói:

- Lần này người của chúng ta có không ít kẻ tiến vào trong. Mọi người phải biết người tham gia có không ít nhân vật quan trọng của các quốc gia. Nếu chúng ta thành công thì sẽ là thắng lợi rất lớn. Nhất định phải nói cho bọn họ là việc này chỉ được thành công, đây là hành động vĩ đại.

Một người khác nói:

- Không ai có thể nghĩ ra được nơi nhiều bộ đội đặc chủng như vậy mà chúng ta lại ra tay. Tôi tin lần này chúng ta nhất định sẽ thành công.

- Phải cẩn thận một chút, nếu không chỉ cần sơ ý một chút là sẽ thất bại.

- Người của chúng ta lần này lấy thân phận bộ đội đặc chủng tiến vào mấy nước nhỏ, ai có thể nghĩ được đó là người của chúng ta. Lần này nhất định sẽ ám sát thành công.