Quận Chúa Truy Phu

Chương 5: Hoàng gia cũng có tình

""Thái tử ca ca, huynh về rồi”

Thiếu niên sủng nịch ôm lấy Bảo Bảo.

""Thần tham kiến tiểu quận chúa"" Triều thần phía sau Thái tử hành lễ.

""Nô tỳ tham kiến Thái tử điện hạ"" Như Ý Cát Tường vội chạy theo Bảo Bảo.

""Miễn lễ"" Tiểu quận chúa ra vẻ đại nhân phất phất tay.

""Tiểu Nguyệt Bảo của ca ca nặng hơn rồi"".

""Nào có, người ta là cao hơn, không phải béo lên"".

""Đúng rồi, muội cao hơn lúc trước"". Thái tử điện hạ cưng chiều nhéo nhéo mũi Bảo Bảo.

""Ca ca, chúng ta đi thỉnh an tổ mẫu, người rất nhớ huynh đó""

""Được"" Thái tử ôm Bảo Bảo đi Từ Ninh Cung.

Đám đại thần miệng chữ O nhìn theo hướng hai huynh muội đang đi. Có người còn khoa trương hơn, dụi dụi mắt nhìn kỹ. Trong lòng bọn họ đều có chung suy nghĩ:"Nam nhân ôn nhu sủng nịch tiểu quận chúa đó có phải Thái Tử điện hạ lạnh lùng, cao ngạo mà bọn họ thường thấy hay không?"

Từ Ninh Cung.

""Tôn nhi thỉnh an tổ mẫu"" Khuôn mặt lạnh lùng nhu hòa xuống.

""Bảo Bảo thỉnh an tổ mẫu""

""Mau đứng lên, Diệp Nhi đen hơn rồi"" Thái hậu hốc mắt đỏ đỏ ôm lấy Thái tử cùng Bảo Bảo.

Thái tử lẳng lặng vỗ nhẹ lưng Thái Hậu.

""Tổ mẫu, người đừng đa sầu đa cảm vậy chứ"" Bảo Bảo khịt mũi nói.

""Ai đa sầu đa cảm chứ, ai gia nghe nói ai đó mới sớm đã chạy đến trước Cần Chính Điện đợi Thái Tử điện hạ đâu"" Thái hậu phản bác.

""Ha ha ha"" Tần Đế bệ hạ cười to bước vào.

""Nhi thần thỉnh an mẫu hậu""

""Nhi thần thỉnh an phụ hoàng""

""Phụ hoàng cát tường""

Trong tiếng thỉnh an vang lên tiếng kêu""ọc ọc"" từ bụng nhỏ của Bảo Bảo.

Bảo Bảo xấu hổ che mặt.

""Người đâu, dọn ngọ thiện"" Thái hậu cười phân phó Dung ma ma.

""Vâng""

""Ca ca thực đói"" Thái tử xoa xoa đầu Bảo Bảo.

""Trẫm cũng đói rồi, hahaha""

""Nếu mọi người đều đói cả rồi thì chúng ta đi ăn thôi""Thái hậu dẫn đầu đi vào.

""Ca ca, ăn đùi gà"" Tiểu Bảo Bảo liên tục gắp thức ăn vào chén Thái Tử.

""Bảo Bảo chỉ gắp cho Diệp Nhi mà không gắp cho tổ mẫu"" Thái hậu bốc dấm chua lên.

""Tổ mẫu ăn tôm"" Bảo Bảo lập tức lột mấy con tôm bỏ vào chén cho Thái hậu.

Sau đó gấp cánh gà chiên bột vào chén Tần Đế ""Phụ hoàng ăn""

""Tiểu Nguyệt Bảo, muội đừng gắp cho bọn ta nữa, mau ăn đi kẻo đồ ăn nguội hết"" Thái Tử múc chén canh cua cho Bảo Bảo.

""Vâng ạ""

Một nhà bốn người thực ấm áp, hoàng gia cũng không hẳn là vô tình. Nàng cảm thấy may mắn vì được sinh ra trong một gia đình hạnh phúc. Có phụ hoàng có tổ mẫu có ca ca yêu thương, bảo vệ nàng. Chỉ hận không thể hái sao trên trời xuống cho nàng mà thôi.

""Sáng sớm ngày mai, chúng ta đi bái tế phụ vương mẫu phi nhé"" Tần Đế yêu thương nhìn Bảo Bảo.

""Ngày mai, Bảo Bảo tròn sáu tuổi, phụ vương mẫu phi sẽ rất vui khi thấy Bảo Bảo lớn thêm một tuổi"" thái hậu vui mừng nói.

""Vâng ạ, chúng ta cùng đi, con phải tự tay chuẩn bị lễ vật cho phụ vương mẫu phi"" Sau đó nắm lấy tay Thái Tử chạy đi "" Bảo Bảo cáo lui"".

""Diệp Nhi cáo lui"" Thái tử chạy lên trước, tránh cho Bảo Bảo bị mệt.