Không, đương nhiên là có vấn đề, bởi vì nàng căn bản vốn không có nước sạch để uống.

Nàng hoàn toàn đã quên rằng nàng vừa mới chuyển nhà, cái gì cũng đều không chuẩn bị, càng không nói đến việc mua đồ dùng thường ngày, cho nên thậm chí một chai nước khoáng nàng cũng không có.

Tuy rằng La Lãng trước khi giao cho nàng căn phòng này, từng cho người tỉ mỉ chỉnh sửa lại, hơn ba trăm mét vuông chỉ có hai phòng hai ban công hai nhà vệ sinh một bếp, rộng lớn thoải mái, trang trí phong cảnh, mọi đồ dùng gia dụng đều có đủ, nhưng La Lãng cùng nàng đều là hai người chuyên ăn ngoài, khi đói bụng không phải gọi mang đến thì là ra ngoài mua về, tủ lạnh chỉ có tác dụng duy nhất là để đồ uống lạnh.

Huống chi La Lãng căn bản vốn không có ở đây được mấy ngày, trong tủ lạnh chỉ sợ cái gì cũng đều không có, cho dù có, nàng cũng không dám đoán rằng những thứ đấy quá hạn không biết từ bao giờ.

Đứng trước các hộp giấy to nhỏ ở trên sàn, Thích Lan vẻ mặt xấu hổ nhìn Phạm Học Ôn, hoàn toàn không biết nên mở miệng như thế nào, ngược lại là người kia, tựa hồ hoàn toàn đã quên hứa hẹn của nàng, chỉ có vẻ mặt hứng thú nhìn đống hộp giấy của nàng.

"Xem ra em sẽ cần một thời gian."

"Ách…… Đúng vậy." Nàng ngập ngừng đáp lại.

"Cần hỗ trợ sao?"

"A?" Nàng ngẩng đầu nhìn hắn."Không, không cần, em chính mình có thể tự làm." Nàng nhanh chóng xua tay, thật sự không dám lại làm phiền hắn."Về phần mời anh uống cốc nước, em đã quên rằng nơi này……"

"Không sao cả, chủ nhà đã trang bị gas chưa?" Hắn mở lời hỏi.

Hắn ở tại khu chung cư này đã năm năm, cũng rất hiếm khi nhìn thấy chủ nhân gian phòng này, chỉ biết rằng đối phương là nam nhân phi thường tuấn tú, gia thế rất ổn, rất ít khi qua đêm ở chỗ này, bất quá hắn cho tới bây giờ không có nghe gian phòng này đã bị bán đi, xem ra nàng nếu không phải ở nhờ, chỉ là thuê lại.

Chỉ không biết quan hệ của nàng với chủ nhà kia như thế nào đi?

"Trang bị gas?" Nàng nháy mắt mấy cái, không khỏi hoang mang hỏi lại: "Chung cư vốn không phải đã trang bị gas sao?" Ngày trước khi nàng ở phòng nhỏ, chưa từng nghe qua việc phải trang bị gas, tóm lại là khi vặn vòi nước nóng, tự nhiên sẽ có nước ấm chảy ra nha.

"Khi khu chung cư xây dựng, xác thực là có đường ống gas, nhưng nếu muốn sử dụng, phải tới công ty gas để đăng kí." Con ngươi đen hiện lên một chút ý cười."Anh sở dĩ hỏi như vậy, là lo lắng em không có nước ấm để dùng."

"Cái gì? Khả La Lãng nói nơi này của hắn trừ bỏ ăn ra, cái gì cũng có a." Thích Lan hoảng sợ.

La Lãng?

Nghe ngữ khí của nàng, nàng tựa hồ có quan hệ với chủ nhà rất tốt.

Con ngươi đen hiện lên một chút buồn thoáng qua, khuôn mặt cương nghị lại thủy chung mỉm cười."Nếu em không ngại, anh có thể ra ban công để xem sao."

"Em đương nhiên không ngại." Nhìn hắn đi nhanh đến ban công, nàng cũng nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau hắn, không đợi hắn quay đầu, lập tức liền hỏi:"Như thế nào? Có trang bị sao?"

"Không có."

Một câu, làm cho nàng nháy mắt ngã vào hầm băng.

"Bất quá trên tường có bình nước nóng lạnh, em vẫn có thể có nước ấm để tắm, nhưng không thể bật lửa nấu cơm." Hắn quay đầu lại, cuối cùng cũng mang đến một chút tin tức tốt.

Nàng nhẹ nhàng thở ra."Không quan hệ, có nước ấm là tốt rồi." Dù sao nàng cũng sẽ không nấu cơm.

"Chủ nhà này dường như không có máy giặt cùng sào phơi quần áo." Hắn nhìn chung quanh ban công.

"La Lãng quần áo tất cả đều là mang đi giặt, không có những thứ này chỉ là chuyện bình thường." Nàng không sao cả nhún vai. "Cho nên khi chuyển nhà em đã chuyển máy giặt cùng sào phơi quần áo, chắc hẳn đã chuyển đến nơi." Nàng dẫn đầu quay trở lại bên trong, liền tìm giấy máy giặt được xếp trong hộp giấy lớn đứng ở một góc phòng.

Không xong, lúc trước nàng vội vàng chuyển nhà, lại vội vàng đi công tác, nhưng lại quên nhắc nhở La Lãng nói công nhân đem máy giặt ra ban công cho nàng, hiện tại như thế này, máy giặt đặt ở phòng khách cũng không thể dùng đi?

Nhìn kia hộp giấy cao ước chừng một mét, Thích Lan không khỏi phiền não mà nhíu mày.

"Anh thuận tiện giúp em chuyển đi." Phạm Học Ôn từ ban công đi vào phòng khách, không tiếng động đi ra phía sau nàng.

"Ách?" Nàng xoay người. "Không cần, máy giặt rất nặng." Ông trời, nàng đã làm phiền hắn nhiều lắm.

"Nặng như thế này anh vẫn có thể chuyển được." Nói còn chưa nói xong, hắn đã bước đi lướt qua nàng.

Hắn đầu tiên là lấy ra một chuỗi chìa khóa, lợi dụng sự bén nhọn của đầu chìa khóa mà đem cứa rách băng dính dán ở trên hộp giấy, rồi tiện lợi tháo bỏ hộp giấy bên ngoài, lộ ra lớp bảo vệ cùng máy giặt ở bên trong.

Nhìn hắn động tác lưu loát, Thích Lan tuy rằng cảm thấy thật sự là không tốt, nhưng cũng không thể không thừa nhận chính mình quả thật cần hỗ trợ của hắn, bởi vì nàng căn bản không có sức lực lớn như vậy đem được máy giặt ra ban công, cho dù xuất hiện kỳ tích, nàng cũng không hiểu nên làm như thế nào với nó.

Nàng thậm chí hoài nghi chính mình phải mất một khoảng thời gian, nghiên cứu nên như thế nào có thể lấy máy giặt ra từ hộp giấy.

Nhìn hắn xốc lên bộ plastic, tựa hồ muốn di chuyển máy giặt, nàng lập tức kéo cao tay áo đi đến bên người hắn.

"Bằng không, em và anh cùng di chuyển nó."

"Sức em không đủ, nếu miễn cưỡng khuân vác sẽ rất nguy hiểm, anh có thể tự làm." Hắn quay đầu mỉm cười với nàng.

"Nhưng là……"

"Muốn sửa sang thì còn rất nhiều thứ, trong khoảng thời gian ngắn chỉ sợ không thể lập tức sửa sang lại cho tốt, không bằng trước tiên sửa lại giường cho tốt, nếu mệt thì mọi lúc còn có thể nghỉ ngơi." Hắn ôn thanh đề nghị.

"Nha, như vậy a……" Nàng nháy mắt mấy cái, đột nhiên nhưng lại cảm thấy hắn so với nàng thì biết nên xử lí cái gì trong đống hỗn loạn này, rất nhiều chi tiết nhỏ cũng có thể cho thấy hắn tỉ mỉ như thế nào, chẳng những cẩn thận, hơn nữa lại rất biết cách tính toán.

Kỳ thật hắn nói cũng đúng, nàng quả thật không tin tưởng vào sức bản thân, nếu là cậy mạnh, chẳng những nguy hiểm, chỉ sợ còn có thể vướng chân vướng tay.

Chỉ là máy giặt thật sự rất nặng, một mình hắn có thể không lo hay sao? Có thể bị thương hay không?

Bởi vì lo lắng, Thích Lan thủy chung không thể rời khỏi hiện trường, chỉ nháy mắt, lo lắng trong lòng nàng lập tức bị kinh ngạc thay thế.

Không thể nào, hắn thật sự nhấc lên được?

Phạm Học Ôn trước mắt bất quá chỉ vừa sử dụng lực để nhấc lên, thế nhưng lại dễ dàng bê được máy giặt lên lập tức.

Sự thật chứng minh, cao lớn như hắn, cũng không phải là một cái hình nam, mà ngược lại, hắn chỉ là cái "mãnh nam"!

Mắt thấy Phạm Học Ôn cước bộ vững vàng một đường ánh sáng mặt trời đi thẳng đến ban công, Thích Lan phát hiện chính mình thật sự không thể đem ánh mắt ra khỏi người hắn, tuy rằng sớm biết rằng cơ thể hắn đẹp, nhưng đường cong cơ bắp trên cánh tay hắn rất đáng để xe,, nếu cởi quần áo ra, nhất định sẽ rất gợi cảm……

Ngay khi Thích Lan vẫn mê muội thưởng thức đường cong cơ bắp trên cánh tay, Phạm Học Ôn lại bỗng nhiên dừng lại cước bộ, quay đầu nhìn ánh mắt đang mê muội của nàng.

"Có vấn đề sao?"

Không dự đoán được chính mình rình coi lại bị đương sự bắt gặp, khuôn mặt thanh lệ nhỏ nhắn lập tức đỏ bừng lên.

"Không, không — không có vấn đề!" Nàng thấp thỏm không yên lập tức dời ánh mắt đi, lại thoáng nhìn hắn thấy hắn dương cao khóe miệng.

Ôi, hắn phát hiện, hắn nhất định phát hiện!

Nàng thẹn đến muốn chui xuống đất, chỉ có thể ôm khuôn mặt nhỏ nhắn, dùng tốc độ nhanh nhất thoát khỏi hiện trường.

"Em đi trải giường chiếu!"

Phiền lòng vì tiếng chuông không ngừng reo liên tục, chịu không nổi tiếng chuông quấy rầy, Thích Lan đang ngủ mơ mơ màng màng không khỏi tức giận sờ soạng đầu giường, vừa cầm di động, liền rống: "Mặc kệ ngươi là ai, cũng không được gọi nữa, bổn tiểu thư buồn ngủ!"

"Tiểu thư, nguyên lai em còn khoẻ mạnh a, anh lo lắng cho em gần chết có biết không?" Trong di động, truyền đến thanh âm của bạn tốt La Lãng.

"Có cái gì mà lo lắng? Em muốn đi ngủ, có chuyện gì chờ em tỉnh ngủ nói sau." Thích Lan ngay cả mí mắt cũng không thể mở ra được, vừa mới nói xong, đã nghĩ gác điện thoại.

"Không cho phép gác điện thoại!" La Lãng lớn tiếng cảnh cáo."Em hẳn là đã đến chỗ ở đi?"

Tự nhiên tiếng lớn bên tai, Thích Lan không khỏi có chút bị dọa. Lôi kéo chăn than nhẹ vài tiếng, mới không cam tâm tình nguyện rống lại. "Đúng!"

"Vậy em như thế nào không gọi điện thoại cho anh? Không phải nói là vừa đến chỗ ở là sẽ gọi cho anh sao? Anh còn nghĩ rằng em đã xảy ra chuyện." Trong di động, La Lãng rốt cuộc kiên trì dong dài.

"Em đã quên, cầu xin anh để cho em ngủ, em sắp mệt chết, sáng mai còn phải đến công ty báo cáo……"

"Anh biết em mệt chết đi, nhưng em đã sửa sang lại mọi thứ chưa? Em sẽ không phải cứ thế mà trực tiếp ngủ trên sô pha đi?"

"Làm ơn, em có trải giường chiếu được chưa? Hơn nữa Phạm tiên sinh còn giúp em đem máy giặt chuyển đến ban công –" Trong di động, bỗng nhiên không có thanh âm của Thích Lan.

Đúng rồi, nàng nhớ rõ Phạm Học Ôn giúp nàng đem máy giặt chuyển đến ban công, sau đó nàng bỏ chạy đến phòng ngủ trải giường chiếu, sau đó……

Sau đó……

Không thể nào? Nàng đang ngủ?

Hai mắt mở mạnh, lại phát hiện trong phòng ngủ đúng một màu hắc ám, chỉ có đèn ngủ ở đầu giường vẫn tỏa ra ánh sáng vàng nhẹ nhàng lại ấm áp.

Nàng kích động hỏi. "La Lãng, bây giờ là mấy giờ?"

"Anh chờ em từ ba giờ 38 phút, nhưng hiện tại đã là buổi tối vừa vặn 8 giờ." La Lãng trả lời.

"Phạm tiên sinh là ai?" Hắn tò mò hỏi, miệng hoàn toàn cùng tam cô lục bà không có sai biệt.

Thích Lan không có trả lời, bởi vì nàng quả thực muốn té xỉu, nàng thế nhưng khi trải giường chiếu lại lên giường nằm ngủ luôn? Kia Phạm Học Ôn đâu? Máy giặt đâu? Còn có vài thứ kia của nàng đâu?

Nha, nàng thế nhưng hoàn toàn đã quên sự tồn tại của hắn, mơ mơ màng màng liền cứ thế ngủ!

Cả cơ thể lập tức nhanh chóng ngồi dậy, nhảy xuống dưới giường, nàng đứng thẳng lên còn có một chiếc chăn mỏng cũng theo từ trên người nàng rơi xuống.

Chăn? Nàng nhớ rõ nàng chỉ trải đệm lên giường, còn không có lấy chăn ra a