“ Tiểu thư, cô nhìn xem vòng cổ này thế nào? Đây là mẫu mới nhất trong tiệm chúng tôi, được khảm mười lăm viên hồng bảo thạch, cùng với 13 cara nạm kim cương, là trang sức quý nhất, sáng nay cửa hàng chúng ta mới bày lên, hơn là là hàng độc nhất vô nhị, ở cửa hàng khác cũng không có mà mua được”Giang Đại ở một bên, hai mắt sáng lên, cô đẩy đẩy Nhan An An, “ An An, cái này rất đẹp, ai nhìn thấy đều yêu thích”

Kỳ thật Nhan An An có gia thế cũng không tồi, mua một cái vòng cổ như vậy không là vấn đề.

Nhưng cô cùng người nhà nháo thành như vậy, sau khi tốt nghiệp đại học vẫn luôn không quan tâm đến người trong nhà.

Nhan An An quay đầu, hỏi cô: “ Có thể hay không cho tớ mượn thêm tiền?”

Nhiều năm quen nhau như vậy, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Nhan An An cầu cô hỗ trợ, đương nhiên là cho mượn mượn mượn nha!

Giang Đại sau khi tiêu hóa thông tin liền vui vẻ.

Vì sợ An An sẽ bị gánh nặng, cô còn an ủi nói: “ Không có việc gì, cậu không cần phải gấp, tớ có tiền”

Nhan An An lộ ra một cái “ cảm kích” tới Giang Đại, Giang Đại lại cười hắc hắc.

Vòng cổ được đóng gói cẩn thận, Nhan An An cầm ở trên tay, cảm giác giống như hoàn thành một việc rất là lớn.

Buổi tối về đến nhà, Tư Hành vừa trở về liền đến cái túi tinh xảo.

Vừa định mở túi ra xem một chút, Nhan An An vừa đúng lúc từ trong phòng tắm ra tới, kêu một tiếng: “ Không cho chạm vào”

Cô càng khẩn trương như vậy, Tư Hành càng tò mò.

Đương nhiên Nhan An lần thứ ba bắt được Tư Hành dùng lại trên chiếc túi, cô từ bỏ, bình tĩnh nói: “ Là chuẩn bị lễ vật cho mẹ anh”

Tư Hành mặt mày rạng lên, thản nhiên mở miệng: “ Hiện tại liền bắt đầu hối lộ mẹ chồng rồi?”

Nhan An An: “! ”

Hối lộ cái đầu, chỉ là lễ phép mà thôi.

Sau một lúc lâu, cô giống như nghĩ tới điều gì, đi đến trước mặt Tư Hành, mở đôi tay ra.

Tư Hành ngẩng đầu xem cô, “ Làm sao vậy?”

Nhan An An bình tĩnh nói: “ Lễ vật còn có thể trả hay sao? Tôi vay tiền mua, còn không có đủ tiền đâu nha”

Tư Hành đầu tiên ngẩn ra một chút, theo sau dừng ánh mắt dừng trên đôi tay trắng nõn của cô, môi mỏng khẽ mở, “ Đòi tiền có thể, có điều đêm nay xem An An biểu hiện như thế nào”

Nhan An An muốn chạy trốn, liền bị anh bắt trở về.

Hai giờ sau, Nhan An An bị anh ôm vào ngực, ánh mắt sâu thẳm, trong đầu không biết suy nghĩ cái gì.

Tư Hành đem cằm dựa vào đỉnh đầu cô, nhẹ giọng nói: “ An An, tôi không biết về sau chúng ta sẽ thành bộ dạng gì.

Nhưng ít nhất, hiện tại, em còn có tôi là lão công, cho nên mặc kệ có xảy ra chuyện gì, đều phải trước tiên nói cho anh”

Nhan An An nhấp môi một chút, có chút cố hết sức mà ngẩng đầu lên xem anh, Tư Hành cười cười, cúi đầu ở trên trán cô hôn một cái, dịu dàng nói: “ Ngoan, ngủ đi, ngủ ngon”

“ Ngủ ngon”

Buổi sáng ngày hôm sau, Nhan An An nhìn thấy trên bàn trang điểm có một phòng bì.

Nghĩ đến tối hôm qua Tư Hành nghiêm túc nói lời kia cho cô nghe, Nhan An An cũng không cự tuyệt, bỏ phong bì vào túi của chính mình, hơn nữa còn ngay trong buổi sáng, liền đem trả lại tiền ngày hôm qua cô mượn của Giang Đại.

Giang Đại nghe xong cuộc điện thoại, liền tới đây.

“ Nhan An An cậu sao lại thế này? Có phải hay không tìm người trong nhà để đòi tiền? Cậu không phải nói sẽ không tìm ba ba để đòi tiền sao? Không phải mấy chục vạn đồng tiền thôi sao, mình lại không thiếu chút tiền ấy, cậu lại vội vã trả lại mình như vậy làm gì!”

Giang Đại cảm thấy nghi ngờ tình bạn của hai người.

Vẫn còn sớm, Nhan An An lại bị một trận oanh tạc, cô ấn ấn giữa mày, giải thích nói: “ Không tìm người trong nhà đòi tiền, Tư Hành đem tiền lương ở trường học cho mình, bên trong không ít tiền”

Giang Đại như bừng tỉnh, “ Như vậy a, xem ra giáo sư Tư vẫn còn rất quan tâm cậu, đều đem tiền hết cho cậu”

Trên đường đến phòng vẽ Nhan An An sắc mặt có chút hồng không biết có phải do là vừa rồi tới nghĩ tới lời đêm qua Tư Hành hay không.

Lúc này ở cửa đột nhiên có vài người đứng, trong đó liền có hình ảnh của Đàm Vân, Nhan An An che miệng nói một câu:: ‘ Mình còn có việc, treo trước’

Cô vội vàng đi tới cửa, liền nghe Triệu Hinh Nhiên ở cửa ngăn nói: “ Triển phu nhân, nếu không chúng ta đi nơi khác xem đi.

Này chỉ là một cái phong vẽ nhỏ nhỏ, hơn nữa chính là dạy một ít học sinh tiểu học vẽ tranh, không có gì đáng xem”

Triển phu nhân? Nhan An An trong lòng hiện lên một tia nghi hoặc, bà là mẹ của Tư Hành, không nên là Tư phu nhân sao, như thế nào lại là Triển phu nhân.

?

Giờ phút này Đàm Vân mày đẹp nhíu lại, trên mặt đã có chút không vui, cố tình lờ đi điều Triệu Hinh Nhiên đang nói.

“ Triệu tiểu thư, trường học sắp xếp cô bồi tôi tham quan, không phải làm người cản trở tôi thăm quan” Đàm Vân lạnh giọng nói.

Nhan An An lúc này mới phát hiện, kỳ thật mẹ của Tư Hành cùng anh bộ dáng có chút tương tự nhau.

.