Một đêm ngủ không ngon, ngày hôm sau đại lão dự định mua một acc thuần trang bị PVE để đi đánh thuê bí cảnh.

Đoàn trưởng xung phong giúp hắn tìm acc, xem một vòng đoàn trưởng đều không hài lòng, ghét bỏ cái này không có, cái kia không có.

Đại lão: Tôi chỉ cần acc để chơi là được, không cần quá tốt

Đoàn trưởng: Vậy thì ông cày lại một lần nữa đi, lên trang bị còn nhanh hơn.

Đại lão: Vậy cũng được.

Số người chơi trong server nhiều đến mức không cho tạo acc mới, đại lão bèn lên taobao mua một tài khoản.

Đoàn trưởng giựt dây: Mua acc T mua acc T đi, trong đoàn mỗi lần đều là tui T thôi, tui cũng muốn đi DPS nữa.

Đại lão vừa định nói không muốn chơi T, nhưng vừa nghe đoàn trưởng nói thế, liền mua một acc T.

Tìm đại luyện ở taobao cày lên cấp 89, chờ đoàn trưởng ngày hôm nay mang đoàn đánh bí cảnh xong sẽ giúp hắn mua bí kíp cùng trang bị sư đồ có thể giao dịch cho đệ tử.

Đại lão treo trong YY mà đoàn trưởng mở đoàn, hắn không có việc gì làm nên đi dạo tại map dã ngoại.

Trong YY đoàn trưởng đang mở đoàn.

“Tay dài ra số hai, tay ngắn chuẩn bị chặn cửa, đếm ngược ba hai một, bật giảm thương, đẹp. Trở lại số một, người bị điểm danh ra khỏi team, thím Tịch Khải gì kia đi dắt hoả long, cái gì không phải gọi là Tịch Khải? Chữ kia là chữ gì? Tịch Ngai? Ừ ừ ừ vậy thì thím Tịch Ngai đi dắt hoả long đi, đừng để ý đến tiểu tiết làm chi, đoàn trưởng bị mù chữ ấy mà. Giang Giang Trảo đi mở xe, cái gì? Là Nhất Nhất Qua hả? Không quan trọng, thím kia! Đi… A A A A!”

“Đồ đệ của ngài ‘Buff tui là chó’ đã lên cấp 90! Ông đang làm cái quần gì! Không phải tui đã nói chờ tui đánh xong cái này sẽ dẫn ông đi mua bí kíp cùng trang bị sao?! Bây giờ ông lại mãn cấp thì làm sao hả!”

Đại lão mở mic: “Tôi chỉ hái một cây đại hoàng. Ai biết hái thuốc có thể mãn cấp.”

Đoàn trưởng không rảnh xem kênh đoàn liên tục ha ha ha ha ha cùng hái thuốc mãn cấp, với cái tên ‘Buff tui là chó’ này làm sao có buff nào chịu làm tình duyên, đoàn trưởng vừa tức giận chỉ huy vừa trách cứ đại lão.

Đoàn trưởng: “Ông nói xem làm sao bây giờ? Tui không thể giao dịch trang bị sư đồ cho ông, bí kíp ông cũng phải tự mình kiếm.”

Đại lão: “Tôi rao kênh thế giới đi.”

Đoàn trưởng: “Có tiền ghê lắm sao? Có tiền có thể mua được niềm vui cùng tình yêu của sư phụ sao? Ông sắp chọc giận chết tui rồi! T phụ đừng có afk! Boss vận công sắp xong rồi, thím còn không ngắt để làm gì? Chờ nó bạo phát thông cúc thím chắc?”

Chờ đoàn trưởng đánh xong đi ra, đại lão đã dùng tiền mua xong bí kíp. Đoàn trưởng đổi một acc khác mở xe đánh phụ bản lần thứ hai.

Đoàn trưởng: “Đồ phá của tổ đội tui.”

Đại lão tổ đội.

Đoàn trưởng: “Đồ phá của vào bí cảnh đi.”

Đại lão vào bí cảnh.

Đoàn trưởng: “Đồ phá của xem qua hướng dẫn chưa?”

Đại lão: “Xem rồi, với lại tôi xài tiền của mình sao có thể tính là đồ phá của.”

Đoàn trưởng: “Còn dám tranh luận với ba ba?”

Đại lão bất đắc dĩ dỗ nửa ngày mới vuốt lông được đoàn trưởng, đêm đó bao đoàn vẫn tính là đỏ, đại lão miễn cưỡng có được một bộ trang bị PVE.

Đại lão đến thành chính vào phe: “Ngày hôm nay thật lag.”

Đoàn trưởng: “Chúng ta là điểm tạp phục (server phút), có chút tạp (lag) là chuyện bình thường.”

(*) Điểm tạp là 点卡, một chút tạp cũng là点卡, chơi chữ.

Chờ đến lúc đại lão vào phe đi vận tiêu, đoàn trường vui vẻ xách mông đi theo, rất là kiêu ngạo nói: “Để tui bảo vệ ông đi vận tiêu cho!”

Acc nhỏ vận tiêu buổi tối dễ dàng bị cướp, đoàn trưởng vuốt cánh tay nắm thành quyền chuẩn bị trổ tài.

Kết quả gặp phải cướp tiêu, đại lão căn bản không cho đoàn trưởng cơ hội hộ tiêu, xuống ngựa khống chế ngược lại đối phương, bật giảm thương trực tiếp bỏ chạy, động tác vô cùng liền mạch.