Hạ Cảnh hoàn toàn bối rối.

Cậu nói thích cơ bắp của Chu Thừa, không phải nói thích cơ bắp của mình đâu!!

Cậu muốn hưởng thụ cơ bắp đối phương, không phải muốn có cơ bắp mà!!

Cậu vô cùng hoảng hốt, cứ như vậy bị Chu Thừa túm vào phòng tập thể hình, trong lúc hoảng hốt còn không quên xông lên cướp trả tiền trước ——

Tất cả chuyện xảy ra sau đó đều làm cho cậu hết sức mờ mịt.

Coi như yêu cầu giảm cân vì ngoại hình thì cậu cũng chỉ tập cơ mông một chút để duy trì cân nặng, lần đầu tiên, đến một phòng tập toàn thân hình tam giác ngược, đep khẩu trang tập thể hình.

Hạ Cảnh: "..."

Chu Thừa nhìn qua rất nghiêm túc.

Hạ Cảnh toàn bộ quá trình vẫn mờ mịt.

Mãi đến tận khi Chu Thừa đốc thúc Hạ Cảnh từ đầu tới đuôi hoàn thành trọn vẹn bài luyện tập về đến nhà, Hạ Cảnh tắm xong thì cả người cũng tê liệt.

Chu Thừa rất dịu dàng xoa xoa cẳng chân giúp cậu, rồi bóp vai —— tuy rằng kỹ thuật cũng không phải rất tốt —— sau đó, đi ra khỏi phòng ngủ chính cũng không quay đầu lại, còn chu đáo đóng cửa lại cho cậu.

Hạ Cảnh: "..."

Bây giờ toàn thân cậu đều vô lực, hai chân như nhũn ra, hơi động đậy đã cảm thấy phần eo bủn rủn không thôi.

Rõ ràng đây là trạng thái mà cậu mơ ước lâu nay.

—— nhưng tại sao chỗ nào cũng không ổn hết!!!!

Trong phòng ngủ chính yên lặng, một chút âm thanh cũng không có. Hạ Cảnh nằm trên giường, thậm chí không nghe được Chu Thừa cách vách có động tĩnh gì.

Cậu muốn nói chuyện với Chu Thừa chuyện này hiểu lầm về cơ bắp này, nhưng không biết làm sao toàn thân cậu đã vô lực.

Bởi luyện tập quá mệt, ngày hôm sau Hạ Cảnh lại còn bị Tề Duệ liên tục giục ra ngoài.

Cậu và Chu Thừa cũng chưa kịp nói mấy câu, Hạ Cảnh đã bị Tề Duệ kéo lên xe bảo mẫu, còn Chu Thừa nhìn theo cậu với ánh mắt dịu dàng.

Mới vừa ngồi trên xe, Hạ Cảnh liền "Ui ——" một tiếng.

Chu Thừa lập tức xoay đầu lại: "Sao vậy?"

Hạ Cảnh nhíu mày quá chặt, một tay vịn hông của mình, giọng nói trong trẻo xen lẫn mấy phần oan ức: "Eo mỏi..."

Đằng trước, Tề Duệ · người đại diện · tài xế đột nhiên hơi ngưng lại, suýt chút nữa không đạp ga.

Xe bảo mẫu lắc lư một chút, Hạ Cảnh càng đau nhức: "... Anh Tề, anh có thể tốt với em chút không hả!!!"

Tề Duệ run run rẩy rẩy nói: "Cậu —— eo cậu mỏi?? Chu Thừa thì sao?"

Người đàn ông sững sờ, đưa tay ra xoa eo Hạ Cảnh khá là lạ lẫm, giọng nói trầm thấp: "Tôi? Tôi không tập, không mỏi."

Tề Duệ: "!!!" Người đại diện cảm thấy thế giới quan sụp đổ —— Hạ Cảnh lại là người mỏi eo.

Tiếp nhận thông tin quá mức chấn động, cho nên dọc đường đi, Tề Duệ không nói lời nào.

Hạ Cảnh lại cảm thấy chuyện này quá mức mất mặt, vốn dĩ Tề Duệ hay cười cậu mỗi lần có chuyện là tìm người đại diện lau mông, nếu cậu ngồi trên xe nói chuyện phòng tập thể hình với Chu Thừa, nhất định sẽ bị Tề Duệ cười chết.

Nhưng Chu Thừa vẫn trầm mặc.

Mãi đến tận khi xe bảo mẫu dừng trước trường quay phim, không hiểu sao vẫn ngồi im trên xe không nói gì.

Chu Thừa nhớ lại Hạ Cảnh hoạt bát trước đây, và tất cả những thứ mà Tề Duệ hay chất vấn cậu —— có thể người tình nhỏ của anh bị người đại diện chèn ép từ lâu.

Xem ra anh đến sớm một chút để giúp Hạ Cảnh thoát khỏi cảnh bị người khác kiểm soát mới được.

Lúc xuống xe, Chu Thừa móc điện thoại di động ra, gửi tin nhắn cho cấp dưới, để cấp dưới dùng tốc độ nhanh nhất trực tiếp thu mua công ty quản lý của Hạ Cảnh là tốt rồi.

Hai chân Hạ Cảnh bủn rủn bước xuống xe.

Mặc dù thường ngày cậu hay bị Tề Duệ phàn nàn, nhưng làm việc vẫn rất chuyên nghiệp. Ngày hôm nay có rất nhiều người hâm mộ ngồi trước cổng trường quay, Hạ Cảnh vừa xuống xe đã giương nụ cười.

Có một fan hâm mộ mà cậu nhìn rất quen mắt, luôn luôn có mặt trong những nơi cậu đến: "Chào buổi sáng nha."

Mọi người lập tức hét lên.

Hạ Cảnh giơ tay lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm lên bên môi: "Xuỵt, ở đây là trường quay, không được ồn ào."

Chu Thừa đứng phía sau nhìn cậu.

Hôm nay thanh niên mặc một áo len khá thời trang —— Chu Thừa biết thương hiệu này, chính là công ty con của anh, người tình vì làm anh vui lòng mà để ý đến cả chút chi tiết nhỏ này.

Quần áo thương hiệu này rất đơn giản, ngoại trừ logo phông chữ nhỏ, cả bộ quần áo không có bất kì hoa văn dư thừa nào. Chỉ là đường cắt đến vải vóc đều đặc biệt tinh xảo, Hạ Cảnh mặc trên người, bộc lộ được nét đẹp thanh mảnh của thanh niên.

Nhìn từ bên cạnh, dưới ánh nắng ấm, hàng lông mi của Hạ Cảnh khẽ run rẩy, để lại mảng tối dưới mắt.

Cậu cười, nhận từng tấm bưu thiếp của người hâm mộ, kí tên trả lại vô cùng nghiêm túc.

Chu Thừa đi theo Hạ Cảnh tới đoàn phim hai lần, ngày đầu tiên gặp gỡ còn đi cùng Hạ Cảnh đến nơi chụp quảng cáo. Anh đã vài lần nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của đối phương, mặt mày hơi cong, lộ ra nụ cười nhàn nhạt dịu dàng ấm áp.

Giống như hiện tại.

Hạ Cảnh ký tên xong, quay đầu lại nhìn thấy Chu Thừa đang ngẩn người, đầu tiên cậu cười với những người hâm mộ một cái, sau đó mới kéo cánh tay Chu Thừa: "Đừng ngẩn người nữa, đi thôi."

Một fan quen biết trực tiếp gọi cậu lại: "Cảnh Cảnh, đây là ai vậy?"

Hạ Cảnh nở nụ cười đáp: "Trợ lý của tôi!"

Chu Thừa bất đắc dĩ, nhưng không phản bác.

Đây đáng lẽ ra nên là một chuyện rất bình thường.

Nhưng tới buổi chiều, Hạ Cảnh còn đang NG không qua cảnh, Tề Duệ phát hiện trên weibo xảy ra vấn đề rồi.

Bức ảnh Hạ Cảnh kéo cánh tay Chu Thừa bị người khác đăng lên trên weibo, trước đó chỉ có mấy fan đến tham ban đùa giỡn nói "Sao tự dưng có cảm giác trợ lý đẹp trai với Tiểu Cảnh là couple thế này!".

Trong hình, mái tóc màu vàng nhạt của Hạ Cảnh bị gió thổi vung lên, cậu nghiêng mặt quay đầu lại cười rất tươi, đôi mắt sáng rỡ, tầm mắt đối diện Chu Thừa.

Một bức ảnh được chụp trong lúc vô tình lại tràn ngập ám muội.

Hầu hết những fan để tâm đến bức ảnh đều là fan bạn gái và fan sự nghiệp, đương nhiên sẽ không gặm CP trợ lý mà tên cũng không biết. Mấy người hô hào đáng yêu cũng dần trôi mất, cố tình còn có một người khác trong đoàn phim đăng tải chuyện tham ban lên weibo.

—— Thân Văn Thành.

Tề Duệ rất rõ ràng, Thân Văn Thành có chỗ dựa, là tiểu công tử vào giới giải trí để chơi một chút. Hơn nữa Thân Văn Thành mới vừa vào đoàn phim đã thể hiện hứng thú của bản thân đối với Hạ Cảnh, thậm chí còn không quan tâm đến những tin đồn trước đó của Hạ Cảnh, mãi đến khi tận mắt chứng kiến Hạ Cảnh "lãng" thế nào.

: buông thả, phóng túng.

Thân Văn Thành lên weibo, nói hết sức quái gở.

Thân Văn Thành V: "Đúng là trợ lý của Hạ Cảnh rất đẹp trai, mấy cô gái trong đoàn phim lúc nào cũng nhìn chằm chằm. Nếu không phải mỗi ngày Hạ Cảnh cứ quấn lấy, nói không chừng có người tỏ tình đăng lên weibo rồi..."

Mặc dù Thân Văn Thành là người mới, nhưng tốt xấu gì cũng đã là người trong giới, huống hồ gần đây Hạ Cảnh càng ngày càng có tiềm chất nâng tuyến, sức nóng không thấp.

Bài đăng này lập tức bị những hâm ái mộ nhìn thấy, đồng thời phát điên lên.

—— Ý của Thân Văn Thành rõ ràng là ám chỉ Hạ Cảnh và anh trợ lý có gì đó.

Kết quả là, cảm thấy Hạ Cảnh không công tư phân minh, cảm thấy tính hướng Hạ Cảnh buồn nôn, cảm thấy Hạ Cảnh đang cố gắng bán hủ. Cuối cùng nói Hạ Cảnh cố tình thổi phồng dư luận đến đỉnh điểm.

Hạ Cảnh mới vừa quay xong một phân đoạn, còn chưa kịp ngồi xuống lấy hơi, đã bị Tề Duệ kéo đến phòng riêng.

Đưa cho cậu xem bình luận và bài đăng trên weibo.

"... Nói em cố ý diễn trò, lấy Chu Thừa để thổi phồng bản thân, bán hủ thu hút fan?"

Tề Duệ xoa xoa thái dương: "Đúng."

Hạ Cảnh lấy điện thoại di động nhìn nửa ngày, cuối cùng bĩu môi, quăng điện thoại di động lại cho Tề Duệ rồi quay đầu ra ngoài tìm Chu Thừa.

Chu bá tổng đã biết chuyện này nhờ quản gia báo cáo.

Tâm trạng của anh có chút không vui, tầm mắt hơi chuyển, vừa lúc chạm mắt với Hạ Cảnh đang chạy đến —— sắc mặt Hạ Cảnh có vẻ hơi lo lắng.

"Chu Thừa!" Thanh niên lập tức ôm lấy tay anh.

"Anh biết chuyện trên weibo rồi, " Chu Thừa nói, "Em cố ý làm việc này sao?"

Cố ý lợi dụng thị phi để đánh bóng tên tuổi, để mọi người biết quan hệ giữa bọn họ, tuyên bố địa vị là người yêu của anh.

Hào môn thế gia có chuyện như vậy cũng quá bình thường, chỉ là người thân thích của Chu Thừa thường thường gặp chuyện rắc rối. Ở bên ngoài trêu chọc nữ minh tinh, gạo nấu thành cơm, nữ minh tinh mang thai thế nào còn không nói, chưa sinh ra đã lập tức thông báo với các cánh truyền thông rằng mình sẽ gả vào nhà giàu.

Xưa nay Chu Thừa chưa từng có ý định không chịu trách nhiệm.

Nhưng anh vẫn còn chút tức giận. Tại sao người yêu bé nhỏ của anh có thể dùng những thủ đoạn hèn hạ như vậy?

Hạ Cảnh ngẩn ngơ.

Cậu xem weibo cũng chỉ lo Chu Thừa sẽ tức giận, còn muốn thừa dịp Chu Thừa không thấy phải nhanh chóng nhận sai trước, không ngờ Chu Thừa biết nhanh như vậy.

Cậu cắn cắn môi dưới, ánh mắt oan ức khó chịu: "Em... Chẳng qua vì em không chịu được."

Cậu thật sự không cố ý để người khác chụp tấm ảnh đó!

Ai bảo cậu quá thích Chu Thừa, luôn không chịu được chỉ muốn nắm tay anh thôi!

"Em không cố ý?" Chu Thừa nhìn cậu.

"Em thừa nhận, em hơi cố ý," Nắm tay thì làm sao có chuyện không phải cố ý! Hạ Cảnh trừng mắt nhìn, "Nhưng bởi vì em quá thích anh, chỉ ước gì có thể để mọi người biết em thích anh..."

Ánh mắt người đàn ông nhìn cậu dần trở nên mềm mại, đôi mắt sâu thẳm chợt lóe chút cảm động.

"Như vậy quá nguy hiểm," Chu Thừa nói, "Về sau không được làm thế." Với sức mạnh của dư luận, không chỉ đơn giản là không thích, hơn nữa còn có thể sẽ gặp chuyện. Anh cũng không phải không thừa nhận Hạ Cảnh.

Hạ Cảnh sững sờ, ánh mắt càng thêm buồn bã.

Nhưng cậu không nỡ lòng làm tiểu bạch kiểm mình bao dưỡng không vui, chỉ gật gật đầu: "Được rồi..."

Cậu thật sự không nhìn lầm người.

Chu Thừa thật sự quá chuyên nghiệp!

Lại còn cân nhắc từ góc độ của cậu, không muốn cậu bị dư luận làm ảnh hưởng, cậu không nên nắm tay khi bên ngoài nữa. Thân là tiểu bạch kiểm được bao dưỡng, lại không thèm để ý có được người khác thừa nhận hay không, chỉ quan tâm sự nghiệp kim chủ.

Không hổ là người đàn ông nông thôn thuần phác!