Lãnh Thế Tuyệt sẽ dụ địch xuất hiện , Lãnh Nhất bảo vệ thái tử một lúc sau sẽ đến để đảm bảo an toàn, Trần Văn Bân trở về mang người đến. Bây giờ kế hoạch đã thành công, tới lúc săn thú rồi.

" đi thôi, xem ai sẽ săn nhiều hơn " Thái tử lên ngựa phi đi để lại một câu.

" Không lượng sức " Lãnh Thế Tuyệt bỏ lại một câu ôm Nhược Ly lên ngựa cũng phi đi vào sâu trong rừng.

Trước lúc đi Nhược Ly dặn dò Lãnh Nhất mang tên ở trên tàng cây về Vương Phủ rồi trở lại đây. Không phải nàng không tin Thái tử nhưng chuyện gì cũng phải nằm trong tay mình mới thật an tâm.

Tới khi mặt trời lặn, tất cả mọi người đều trở về ngoài bìa rừng.

"Sư muội, thế nào? Có mệt không? " Nhược Ly vừa xuống ngựa Bách Lý Mạch đã tới ân cần hỏi.

" muội tốt lắm, sư huynh không cần lo lắng! Không biết chừng muội săn còn nhiều hơn huynh nha! " nháy nháy mắt với Bách Lý Mạch.

"Ah vậy phải xem lại rồi, huynh chưa chắc sẽ không thắng được muội " cười ôn nhu.

" Hi hi vậy chờ xem muội sẽ không thua huynh đâu " Nhược Ly cười tươi với Bách Lý Mạch.

Chi chi chi.... Tiểu Hoa chui ra khỏi áo Nhược Ly nhảy sang người Bách Lý Mạch

" oh, tiểu hồ Ly sao? " Bách Lý Mạch ôm tiểu Hoa lên

" nó tên là tiểu Hoa, đúng rồi nó ở Dược Cốc. Tiểu Hoa ngươi biết sư huynh sao?" Tiểu Hoa thường rất không thân thiết với ai trừ nàng và Lãnh Thế Tuyệt chỉ bọn Lãnh Nhất mới chạm được vào người nó.

" chỉ chi chi " gật gật đầu, giơ móng vuốt nhỏ chỉ Nhược Ly lại chỉ vào Bách Lý Mạch. Nhìn đáng yêu cực kỳ. " Tiểu Hoa sao, tên rất dễ thương " dùng tay xoa xoa đầu tiểu Hoa.

Tùuuuuuuu!!!!... ...... Tiếng tù vang lên, nội thị giám và thị vệ đã mang con mồi về đến lúc tổng kết rồi...

Tổng mỗi đội điều săn rất khá, kết quả đội Lãnh Thế Tuyệt, Bách lý Mạch, Hoài Vương đứng đầu.

Kết thúc ngày đầu tiên, Thiên Long quốc đạt được kết quả rất khả quan. Nếu hôm nay không mất thời gian với bọn thích khách đội Lãnh Thế Tuyệt đã thắng áp đảo rồi. Nhưng mà kết quả như vậy vẫn rất tốt.

Trên đường về phủ Lãnh Thế Tuyệt lại tìm cách ăn đậu hủ của Nhược Ly. Tên này càng lúc Càng háo sắc, Nhược Ly nhìn trời than thở.

" Gia! Người đã mang đến " đưa vào đi, xem ra nên đưa bà ta và hắn xuống rồi. Nhân chứng hiện tại có rất nhiều, điều do Ly Nhi bắt được ah... Đúng là Ly Nhi của hắn mà,

Lãnh Nhất nhìn trời, Gia đừng có dọa người như vậy chứ! Người mà cứ cười Ngốc nghếch như vậy sẽ mất hình tượng lắm biết không?

" ngươi là người của ai? Thái Hậu? Phượng Chiếu quốc chủ? " tên thích khách giật bắn người. Không thể nào. Sao hắn lại biết? Không có khả năng, chủ nhân làm luôn rất sạch sẽ, vậy chỉ là đoán mà thôi. Quyết định xong chủ ý hắn mở miệng

" Nếu ta nói ngươi sẽ không giết ta? "

" ta muốn giết, ngươi sẽ không sống tới giờ "

" được ta tin ngươi, ta là người của Thái Hậu."

" oh! "

Thái độ hời hợt làm tên thích khách yếu tim, " ta không có nói dối, ta là hộ vệ bên cạnh Thái Hậu. Nếu người không tin có thể điều tra người bên cạnh Thái Hậu " hắn quýnh quáng nói ra.

" Thái Hậu vì sao muốn giết ta?" như bắt được cọng rơm cứu mạng hắn vội vàng nói " Thái Hậu muốn nâng đỡ Vân Vương Gia lên đế vị, người là trở ngại lớn nhất. Sau khi giải quyết xong người sẽ dễ dàng đối phó Thái tử, Vân Vương và Chiêu phi không tham gia vào chuyện này "

Lãnh Thế Tuyệt vẫn im lặng làm hắn toát mồ hôi. Hắn đã theo dặn dò của chủ nhân Lãnh Thế Tuyệt sẽ không phát hiện ra. " đem hắn đưa xuống, trông coi cẩn thận " phần phó cho Lãnh Nhất xong phất tay áo xoay người rời đi.

Trong phòng "Đúng như nàng nói, Thái Hậu chỉ là tốt thí trên ván cờ của hắn mà thôi, hắn muốn bảo vệ Vân Vương và Chiêu phi,đem Thái Hậu ra làm bia đỡ hay có mục đích khác, tạm thời vẫn chưa rõ,nhưng chắc chắn Thái Hậu đã không còn tác dụng nữa. "

" ta nghỉ Thái Hậu và Vân Vương chỉ bị lợi dụng mà thôi, mục đích thật sự của hắn là bản đồ bảo tàng Thương Lam Đế lưu lại, người thừa kế ngai vị mới biết được bản đồ nằm ở đâu. Vân Vương cũng chỉ là một con cờ để hắn nắm Thương long quốc trong tay." Nhược Ly nhíu mày lên tiếng

" nên bây giờ hắn muốn đưa Thái Hậu ra, một muốn thử xem chúng ta đã biết được những gì, hai cũng nhẹ nhàng phủi sạch quan hệ." Lãnh Thế Tuyệt lạnh giọng tiếp lời. " Ta nghỉ hắn tiếp theo sẽ không đối phó với ta nữa mà sẽ ra tay với tam đại gia tộc, người chúng ta phái đi cũng không có tin tức gì nhiều. Ta nghỉ giờ nên tập trung vào tam đại gia tộc "

" hiện tại vẫn chưa đủ bằng chứng để vạch trần hắn, dù gì hắn vẫn là quốc chủ một nước, chuyện thật không dễ dàng như vậy. Trước khi có đủ lực lượng không nên manh động, nhưng.. " ngừng một chút lại nói tiếp " nhưng mà xử lý một số người thì không có vấn đề. " Nhược Ly lạnh lẽo lên tiếng.

Đôi mắt xinh đẹp hơi híp lại trong mắt ánh ra ánh sáng lạnh lùng không giống như bình thường, Lãnh Thế Tuyệt nhìn ngây người, nàng lúc này thật khác ah... Cảm giác rất mạnh mẻ và sắc bén.

Hồi thần " Chàng nhìn ta làm gì? ngày mai thi đá cầu ta sẽ không đi, thật nhàm chán. Ta muốn ngủ trưa " Nhược Ly ghét ghét nói.

" được rồi, mai ta sẽ dặn bọn họ không đánh thức nàng, nàng muốn thì cứ ở nhà ngủ nhưng phải ăn biết không? " cưng chiều hôn lên tóc nàng căn dặn. Tóc nàng rất thơm, là mùi hoa lan thoang thoảng vừa mới tắm xong, thật thơm lại rất mềm mượt ah. Tham lam hít thêm vài hơi lại hôn thêm vài cái. Nhược Ly cũng kệ tên vô lại đang ăn đậu hủ của nàng. Cùng người mình yêu thân thiết sao lại ghét chứ. Nàng lại cảm thấy hạnh phúc thôi.

" được! Sẽ không để đói bụng " nàng ngọt ngào trả lời. " Ngoan lắm, mai ta phải đi, Ta không thể vắng mặt trong Đại Điển, nàng không muốn đi thì cứ ở lại nhà."

" Uh "gật đầu đồng ý Nhược Ly chủ động hôn lên môi Lãnh Thế Tuyệt vừa chạm vào môi hắn đã bị đảo chủ thành khách.

Cái lưỡi nhẹ nhàng vờn quanh trong khoang miệng Nhược Ly đầu lưỡi quấn quýt trêu chọc lấy lưỡi nàng, hô hấp hỗn loạn và dồn dập. Đầu nàng như trống rỗng, chỉ còn lại âm thanh môi lưỡi giao nhau..

" Ukm" hết hơi Nhược Ly dùng tay đập vào vai hắn.... Lãnh Thế Tuyệt lưu luyến buông môi Nhược Ly kéo theo một sợi chỉ bạc, người này thật là muốn ăn nàng vào bụng luôn sao? Quăng cho hắn một cái liếc mắt thật sắc.

Nhưng nàng không biết là vừa mới hôn xong mặt nàng hồng nhuận, hơi thở Phập phòng môi thì hơi sưng đỏ mắt ánh nét phong tình. Cái liếc mắt nàng cho là sắc bén kia vào mắt Lãnh Thế Tuyệt hệt như đang quyến rũ hắn, tâm hắn thật ngứa nơi nào đó trên cơ thể lập tức có phản ứng.

Hơi thở bị đè nén lập tức cuối đầu đoạt lấy môi Nhược Ly " Ukm....buông... " Nhược Ly dùng sức muốn đẩy hắn ra. Nhưng giờ hắn đã không nhượng bộ nữa tay nắm lấy hai tay Nhược Ly để lên đầu ngã người xuống đè lên người nàng dùng sức hôn, tay còn lại cũng không yên phận nhẹ xoa lên eo nàng có xu hứng dần lên trên,

" ưm.." Nhược Ly sống đã ba mươi mấy năm lần đầu bị cường hôn ah. Cảm xúc xa lạ làm người nàng nóng dần lên. Thấy nàng không còn phản kháng mà mềm nhũn người, Lãnh Thế Tuyệt buông môi nàng ra....