Edit: gau5555

Beta: Wicca

Trong lúc Nhạc Du Du chìm đắm trong tư tưởng của chính mình thì, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, người tới không là người khác, chính là quản gia của vương phủ Ngọc thúc.

“Ngọc thúc, tìm ta có chuyện gì?” Nhạc Du Du đối Ngọc thúc vẫn luôn là rất tôn trọng, không chỉ bởi vì hắn nhìn Hạo nhi lớn lên, mà là bởi vì hắn đối Hạo nhi tựa như phụ thân giống nhau, chỉ cần đối tốt với Hạo nhi, nàng Nhạc Du Du đô hội vô điều kiện đối với bọn họ rất tốt.

“Vương phi, đây là sổ sách trong phủ cùng chìa khóa khố phòng còn có danh sách nhân công các nơi.” Ngọc thúc đem một đống đông tây đặt ở trên bàn, “Nếu trong phủ có nữ chủ nhân, như vậy sau này vương phi là chưởng nhà.....” Ngọc thúc vẻ mặt hiền lành, nói thật đi, hắn đối Nhạc Du Du cảm giác không tệ, nhưng cũng sẽ không phớt lờ.

Tiểu Hỉ vừa nghe nhất thời mặt mày rạng rỡ, cứ như vậy, đã nói lên vương phi có quyền, địa vị kia đã có thể càng thêm sâu, cho dù sau này vương gia cưới vợ bé cũng không quan hệ.

“Không cần đâu” Nhạc Du Du vừa nghe xong gương mặt đó thoáng cái liền khổ xuống tới, “Ta có thể từ chối được không?” Đương nhiên, nàng không biết Tiểu Hỉ tìm cách.

Một lần nữa ngoài cửa sổ Lãnh Hạo Nguyệt không khỏi sửng sốt, có mấy người sẽ không muốn nắm quyền? Huống chi, vương phủ này cũng không phải là cái xác không.

“Cái này…” Ngọc thúc biểu hiện có chút khó khăn, trầm ngâm một hồi, “Vương phi chính là chủ nhân của vương phủ, đương gia là thiên kinh địa nghĩa a, chẳng lẽ vương phi cứ yên tâm đem gia nghiệp lớn như thế cho ngoại nhân xử lý?”

“Ngọc thúc, lời này của ngươi, ta liền không thích nghe.” Nhạc Du Du bỗng nhiên liền xụ mặt xuống đến, “Chẳng lẽ ngài không phải đem Hạo nhi đối đãi như con trai của mình? Chẳng lẽ Hạo nhi đối với ngươi không phải so với đối với người khác thân hơn? Chẳng lẽ ngươi đối Hạo nhi còn không có hài lòng?”

“Lão nô không phải cái ý tứ kia…” Ngọc thúc vốn là muốn thử Nhạc Du Du một chút, lại không nghĩ rằng nàng sẽ nói như vậy, vội vàng biện giải, “Lão nô đối vương gia chính là nhật nguyệt chứng giám a.....” sau gáy nhất thời toát ra một tầng mồ hôi, vội vàng quỳ xuống.

“Kia không phải là được?” Nhạc Du Du vội vàng nhảy dựng lên đem Ngọc thúc nâng dậy, “Ta mới đến có mấy ngày a? Trước đây ngươi có thể xử lý, sau này cũng như nhau có thể xử lý…” Nói xong, hì hì nở nụ cười, “Trừ phi ngày nào đó ngươi nói mình kiền bất động, như vậy liền do ta cùng Hạo nhi hầu hạ ngài sống quãng đời còn lại đi.” Nhạc Du Du biết Ngọc thúc này đã từng là gia nô của mẫu phi Lãnh Hạo Nguyệt, cả đời chưa kết hôn, không có con cái.

Ngọc thúc trong lòng nhất thời ngổn ngang trăm mối cảm xúc, lời này hắn nhìn ra, Nhạc Du Du nói thế nhưng tình chân ý thiết a, không khỏi vành mắt hơi có điểm hồng.

“Thế nhưng…” Ngọc thúc cảm động lại cảm động, nhưng hắn còn không đến mức đầu nguồn chuyển hướng, dù sao, giáo huấn bốn năm trước quá mức thảm thống.

“Đừng nhưng là.” Nhạc Du Du khoát khoát tay, cười nhạo, nàng vừa có cơ hội hưởng thụ ăn ngủ ăn ngủ, còn có một tiểu mỹ nam hầu hạ so với heo còn sướng hơn, tiêu dao cuộc sống, nàng cũng sẽ không ngốc đến nỗi ngắn như vậy liền kết thúc, chưởng gia kia? Mặc kệ, lãng phí bao nhiêu tế bào não chứ a?”Cứ quyết định như vậy.”

“Thế nhưng vương phi, không hợp lễ a.” Ngọc thúc cũng không phải là kẻ dễ bắt nạt, “Quy củ của Băng Diễm quốc, đó chính là chính phi nhập môn một tháng nhất định phải làm chưởng gia, bằng không…” Bàn ra tổ chế, hắn cũng không tin nàng còn có thể chối từ.

“Không phải đâu?” Nhạc Du Du chân mày củ kết liễu đứng lên, Ngọc thúc kia chưa nói xong, nàng không cần đoán chỉ biết, sẽ không làm chưởng gia thì đâu có thể làm vương phi a? Thế là, bỗng nhiên hướng hắn hắc hắc vui lên, “Nếu không như vậy đi, đem của danh hiệu vương phi của ta rút lui là tốt rồi.”

“Vương phi.....” Tiểu Hỉ vừa nghe xong nóng nảy, vội vàng kéo kéo tay áo Nhạc Du Du, ý đồ ngăn cản ý nghĩ điên cuồng của nàng, lại bị Nhạc Du Du khoát tay chặn lại cắt đứt, đành phải quệt mồm lui xuống.