Vào buổi tối, nhiều nhà đã đi nghỉ từ sớm, nhưng đây lại là thời gian náo nhiệt nhất ở các kĩ viện, đặc biệt là Ám Hương Các, mặc dù các kĩ viện khác rất oán giận, nhưng các nàng còn có thể làm được gì.

“ Tinh nhi, mặt ta nhìn khó coi lắm sao ? “ Thấy khuôn mặt nén cười của Quý Tinh, Lâm Nhược Tịch đã có thể tưởng tượng ra hình dáng khuôn mặt của mình ngay lúc này rồi.

“ Khụ…Khụ…Khụ, chuyện này, cô nên…Hì hì ! Thật xin lỗi, ta không thể ngừng cười được. “ Mặt của Lâm Nhược Tịch hoá trang thật là… Quá kinh người rồi.

“ Tại sao cô lại vẽ mặt thành như vậy ? “ Quý Tinh không khỏi tò mò.

“ Không phải cô nói đại nương nên tô nhiều son phấn, ăn mặc hoa hoè ? “ Lâm Nhược Tịch nhìn Quý Tinh chằm chằm, Quý Tinh cũng nhìn ngược lại nàng, thì ra đây là mục đích nàng trang điểm thành như vậy

“ Khụ… Nhưng cũng không cần làm thành như vậy . “ Đem mình ăn mặc thành đại nương ? Không được rồi, nàng lại muốn cười nữa á.

“ Không cho cười ! Cười nữa ta liền không đi ra ngoài ! “Lâm Nhược Tịch bực mình ngồi xuống, Quý Tinh vội vàng ngừng cười.

“ Được rồi, ta không cười cô nữa, cô mau đi đi. “ Quý Tinh phất phất tay, Lâm Nhược Tịch nhìn nàng chằm chằm, khẳng định Quý Tinh vẫn đang cười trộm mình đi.

“ Tịch tỷ, tỷ còn ở đây mè nheo gì nữa ? A ? Tinh tỷ, ai đang ở trong phòng vậy ? “ Tiểu Đào nhìn vào trong phòng, thì thấy trong đó có một đại nương.

“ Phốc, ha ha … Ha ha … “ Quý Tinh cũng không thể nhịn cười được nữa.

Tiểu Đào gãi gãi đầu của mình, Tinh tỷ cười cái gì vậy ?

“ Chính là Tịch tỷ của ngươi đang đừng ngay trước mắt của ngươi đấy, ngươi còn không lại đây.” Lâm Nhược Tịch đứng lên.

“ Tịch … Tịch tỷ ? “ Miệng Tiểu Đào há to.

“ E hèm ! Đi thôi, đúng rồi còn cô nữa! Không cho phép cười, lần sau để cho cô ra sân! “ Nói xong Lâm Nhược Tịch quay người đi ra ngoài, Tiểu Đào nhìn hai người khó hiểu, Tịch tỷ làm sao lại hoá trang thành đại nương ? Mà Tinh tỷ không có đi ra ngoài sao ?

Thấy các nàng đều đã đi ra ngoài, lúc này Quý Tinh mới bước tới trước bàn trang điểm, đem đồ bày ra, chỉ chốc lát sau, một vị công tử văn nhã đã xuất hiện trong gương đồng, cô hài lòng gật đầu một cái, rồi mở cửa bước ra ngoài.

“ Này, Tiểu Đào, không phải kêu cô đi gọi Tịch tỷ sao? Còn vị đại nương này là ai ? “ Tiểu Đào cứng ngắc nhìn bọn họ, lại nhìn mặt Lâm Nhược Tịch, lắc đầu.

“ Vị đại nương này chính là Tịch tỷ đó ! “ Tất cả mọi người dùng ánh mắt không dám tin nhìn Lâm Nhược Tịch, không phải chứ ? Tại sao Tịch tỷ lại biến bản thân thành cái bộ dạng này ?

Thấy được bảng hiệu, mọi người đã lục tục kéo đến, vào bên trong, khi bọn họ thấy nội thất đều trợn mắt há mồm. Dĩ nhiên, là Quý Tinh đem đại sảnh trang trí giống quầy bar, còn có mấy người mặc y phục nhân viên đứng nơi đó, hơn nữa hấp dẫn ánh mắt mọi người chính là có các cô nương xinh đẹp đang khiêu vũ trên đài, họ chỉ mặc một cái yếm nhỏ với quần cụt. Ở nơi này, không có một ai dám mặc cái loại y phục như vậy, trong nhất thời, tất cả mọi người đứng xem đều sững sờ nhìn các vũ nữ đang hiến vũ trên đài, có người không chịu được khuôn mặt đỏ bừng bừng.

“ Các vị khách quan, mời các vị vào trong ngồi. “ Nghe được lời mời, mọi người quay mặt qua, quét mắt về phía Lâm Nhược Tịch, sau đó ngay lập tức quay đầu đi. Nhịn, nhịn, ta nhịn. Bực, quá bực đi, lần sau nàng nhất định không nghe theo lời Quý Tinh nữa.

“ Này, cô đừng có tức giận, không phải còn có ta đây sao ? “ Quý Tinh đi tới kéo LÂm Nhược Tịch. Lâm Nhược Tịch há to miệng, kinh ngạc chỉ tay về phía Quý Tinh.

“ Cô… Cô… “ Lâm Nhược Tịch sắp bị chọc giận đến chết rồi, Quý Tinh lại vận một bộ nam trang, mà nàng thì lại... Nàng cúi xem bản thân, sau đó thì im lặng.

Nam Cung Hi là người đến cuối cùng, hắn cũng bị những gì đang diễn ra trước mắt làm cho kinh ngạc đến ngây ngẩn cả người, nhưng mà Nam Cung Hi cũng không có giống như những khách nhân khác nhìn chằm chằm về phía vũ đài, mà tất cả chú ý của y là đặt trên người nam tử trẻ tuổi văn nhã đang đứng cùng vị đại nương, mà hai người còn đang ôm nhau ? Hình ảnh này … Nam Cung Hi lắc đầu, đi vào tìm một chỗ, rồi ngồi xuống.