Lý Trì Nguyệt lần này xuất môn cũng không may mắn giống như lần trước, có thể gặp được thương thuyền đến từ Ba Tư, sau khi đi một vòng quanh hải cảng, cũng không mua được hương liệu tốt liền đến tìm người môi giới lớn nhất trong thành. Nàng có căn dặn người môi giới giữ lại hương liệu tốt, bất quá lần này người môi giới giữ lại phần lớn đều hương liệu nàng đã có, rất ít hương liệu Lý Trì Nguyệt chưa thấy qua. Bất quá cũng là bình thường, hôm nay số hương liệu có thể gọi ra tên, Lý Trì Nguyệt đại để cũng đã cất trữ không ít, cho nên lần này Lý Trì Nguyệt ra ngoài nửa tháng, gần như là tay không mà quay về.

Lý Trì Nguyệt vào hậu môn, liền thấy được Đồ Cửu Mị, nửa tháng không gặp bụng nàng dường như đã lớn hơn không ít, nàng nhìn thấy Đồ Cửu Mị lúc nhìn thấy nàng có chút vui mừng. Nhìn thấy nàng vui vẻ như vậy sao? Bất quá, quả thật đã nhiều ngày không thấy được Đồ Cửu Mị rồi, nàng cũng có chút tưởng niệm mị hương trên người Đồ Cửu Mị.

Đồ Cửu Mị nhìn thấy phu nhân một thân nam trang, cũng vì là trang phục công tử nên khiến Đồ Cửu Mị muốn nhìn lại không dám quá minh mục trương đảm mà nhìn, nàng nghĩ phu nhân vận nam trang thật là tuấn tú, hết lần này tới lần khác Hầu gia còn tuấn tú hơn nhiều, tuy rằng thoạt nhìn văn nhược một ít, nhưng hết lần này tới lần khác văn nhược như vậy chính là loại hình thư sinh mà Đồ Cửu Mị thích. Đồ Cửu Mị từ nhỏ quen nhìn phụ thân cùng các huynh tráng kiện thô lỗ, nên thẩm mĩ có chút khác biệt, thích loại nam tử giống như dáng vẻ Lý Trì Nguyệt vận nam trang như lúc này. Bạch diện tuấn tú tiểu thư sinh, thoạt nhìn văn nhã bất phàm, sạch sẽ còn thơm tho, đều vượt qua yêu cầu của Đồ Cửu Mị đối với nam tử. Nàng nghĩ phu nhân mặc kệ là mặc nữ phục hay là cải trang nam tử đều vô cùng dễ nhìn.

"Đến đây." Lý Trì Nguyệt vẩy tay gọi Đồ Cửu Mị.

Đồ Cửu Mị giống như trúng tà, chân còn nhanh hơn cả ý thức đi đến chỗ phu nhân.

Sau khi Đồ Cửu Mị đến gần, Lý Trì Nguyệt vùi đầu vào bên cổ Đồ Cửu Mị, ngửi mị hương trên người Đồ Cửu Mị, nàng cảm thấy bản thân càng ngày càng thích mị hương trên người Đồ Cửu Mị rồi, thơm đến khiến nàng luyến tiếc dời đi.

Đồ Cửu Mị sắc mặt ửng đỏ, nàng vẫn chưa hoàn toàn quen được phu nhân vận trang phục nữ tử thân cận, phu nhân vận nam trang thân cận lại càng không quen. Vừa nghĩ phu nhân lúc này chính là cải nam trang, liền cảm thấy càng quái dị,.

An Nhi cảm thấy quận chúa vừa thấy Mị phu nhân đã ngửi hương, có chút không thích hợp, lại nói không được chỗ nào không thích hợp, vẫn luôn cảm thấy nhìn cảnh tượng này có chút quỷ dị, đặc biệt là quận chúa còn cải nam trang, hình ảnh thoạt nhìn tựa như một đăng đồ tử tuấn tú đang đùa giỡn thiếu phụ phong tao, dù sao thì Mị phu nhân vừa nhìn cũng giống như người có thai. Sở dĩ nói Mị phu nhân phong tao, bơi vì Mị phu nhân lúc này mị nhãn khẽ cong, mặt tựa hoa đào, thoạt nhìn giống như đang dục cự hoàn nghênh, muốn nói lại xấu hổ. Suy nghĩ như vậy khiến An Nhi có chút đứng ngồi không yên, quận chúa gần như khiết phích ngại Hầu gia thối, không muốn cùng Hầu gia viên phòng, An Nhi còn có thể lý giải, nhưng quận chúa luôn luôn cảm thấy trên người kẻ khác khó ngửi, không muốn cùng người khác thân cận lại cảm thấy trên người Mị phu nhân ngậm hương cũng đã là một việc kỳ lạ rồi, cùng Mị phu nhân thân cận như vậy thoạt nhìn càng có bất thường.

"Ngươi thế nào lại đỏ mặt rồi? Vẫn chưa quen được ta ngửi hương sao?" Lý Trì Nguyệt đang vùi vào cổ Đồ Cửu Mị nhìn thấy bên tai nàng đều đỏ, lại lần nữa mở miệng hỏi, nhiều lần như vậy rồi theo lý thì đã quen mới phải.

"Phu nhân đang cải nam trang, còn không quen." Đồ Cửu Mị cũng không dám nhìn thẳng phu nhân.

Lý Trì Nguyệt nghe vậy, liền muốn thử xem Đồ Cửu Mị có phải hay không giống như suy đoán của nàng lần trước, vì vậy nàng mặt đối mặt Đồ Cửu Mị.

"Mẫu nam tử ngươi thích không phải là loại giống như khi ta cải nam trang đấy chứ?" Lý Trì Nguyệt muốn Đồ Cửu Mị nhìn thẳng nàng, liền đưa tay câu cằm Đồ Cửu Mị, khiến khuôn mặt Đồ Cửu Mị nhìn thẳng nàng.

Đồ Cửu Mị bị nói trúng tim đen, khuôn mặt càng đỏ hơn, thật ra nàng từ nhỏ đã thích thân cận nữ tử,một số ít nam tử không đáng ghét chính là loại thoạt nhìn không có tính xâm lược, thư sinh yếu đuối tuấn tú, tựa như lục ca nhà nàng người duy nhất không giống với các huynh trưởng khác. Phong độ phiên phiên, văn nhã bất phàm, diện như quan ngọc, đó là nàng thỉnh thoảng nghĩ đến ngày sau muốn gả cho nam tử loại này. Mẫu thân đề nghị gả cho đồ tể, nàng thật ra một chút cũng không thích.

"Quả nhiên là như vậy, đáng tiếc ta là nữ tử, nếu không có thể cùng ngươi vụn trộm một phen." Lý Trì Nguyệt ngữ khí ngả ngớn, trong lòng nàng có chút đắc ý, nếu như nàng là nam tử nhất định khiến Đồ Cửu Mị nhất kiến chung tình, mị lực cỡ này nhất định là giá trị, là nữ nhân đều là, tâm tình tốt nàng không ngại đùa Đồ Cửu Mị một chút.

"Ta mới không phải người không tuân thủ nữ tắc như ngươi nghĩ." Đồ Cửu Mị hổn hển nói, nói gì đi nữa phu nhân lẽ nào đã quên, là nữ tử cùng nữ tử cũng có thể như vậy! Vẫn luôn trêu đùa nàng như vậy, lẽ nào sẽ không cảm thấy không thích hợp sao?

"Chẳng lẽ không thích phu quân của mình chính là thủ nữ tắc sao?" Lý Trì Nguyệt cũng không dự định nhanh như vậy đã buông tha Đồ Cửu Mị.

"Vậy phu nhân chẳng phải cũng không thích Hầu gia sao? Nếu như phu nhân thích Hầu gia vì sao lại thay Hầu gia nạp nhiều thiếp như vậy, coi như là phu nhân hiền lành, vì Hầu gia khai chi tán diệp, nhưng từ khi ta vào phủ đến nay vẫn không thấy Hầu gia ngủ lại trong viện của phu nhân, Hầu gia thích mỹ nhân, sao lại không thích phu nhân vốn cũng là mỹ nhân đây?" Đồ Cửu Mị đại khái là bị Lý Trì Nguyệt trêu đùa có chút tức giận, liền đem tất cả cất giấu trong lòng nói ra.

Lý Trì Nguyệt vô cùng kinh ngạc nghe được phiên ngôn luận này của nghe được, phát hiện Đồ Cửu Mị mặc dù có có lúc rất ngốc, nhưng có đôi khi lại thông thấu ngoài ý muốn. Nàng quả thật là không thích Hạng Huy, nếu như thích hắn, cho dù nàng không thể sinh đẻ, cũng sẽ không để Hạng Huy nạp thiếp, hiền thục không phải là bản sắc của nữ nhân Lý gia, Lý gia có nhiều nhất là ghen tị, khiến cho người khác tuyệt tử tuyệt tôn cũng không phải chưa từng có, dĩ nhiên tuyệt tự là tối kỵ, công chúa mà làm quá mức khiến hoàng đế cũng không đẹp mặt, dùng gia quan tấn tước để đè ép xuống. Nữ nhi thiên tử không lo gả, nhưng gả không được cho hảo nam nhân trái lại là có. Các Quận chúa cùng công chúa cũng kém không được bao nhiêu, bởi vì không có phụ thân quyền thế như hoàng đế, bao nhiêu cũng sẽ thu liễm một ít so với công chúa, nhưng dò có thu liễm một ít thì bản chất của các nữ nhân Lý thị cũng không có cái gọi là hiền lương thục đức. Tuy rằng nàng so với bọn tỷ muội nhà mình thu liễm rất nhiều, đó là bởi vì thực sự không có người khiến nàng nhiệt tâm, nếu là có một người khiến nàng nhiệt tâm, nàng đại khái cũng sẽ giống như bọn tỷ muội.

Nếu đã chọn không ra hàng tốt, gả cho ai thì có cái gì khác biệt, lúc đó phụ vương tuyển chọn Hạng Huy, Hạng Huy rốt cuộc xem như được thông qua trong số Phò mã quận mã, tướng mạo không có trở ngại, gia thế được thông qua, năng lực được thông qua, tính tình được thông qua, nói chung chính là thông qua. Gả đi và vân vân, nàng cũng là cam tâm tình nguyện, nhưng nàng làm sao nguyện ý bị nhà phu quân ràng buộc, tâm tình hảo thì cho nhà phu quân một chút mặt mũi, tâm tình không tốt thì náo loạn đến gà chó không yên. Dĩ nhiên, nàng không phải người thích làm ầm ĩ, trái lại hảo tâm tình thay phu quân nạp rất nhiều mỹ thiếp, nhưng lại ngoài ý muốn trở thành quận chúa rất hiền lương thục đức trong Lý thị, ngoại trừ tam công chúa, dĩ nhiên lúc nghe đánh giá như thế, trong lòng Lý Trì Nguyệt cũng chỉ là cười nhạt.

Trong một đống nhân vật phản diện, cũng có một ngoại lệ tồn tại, trong số Phò mã, Phò mã của tam công chúa là có tiền đồ nhất, trạng nguyên lang đương triều, văn võ song toàn, lại là mỹ nam tử khó có được, lại đối với tam công chúa vừa gặp đã yêu, nam tài nữ mạo, vô cùng xứng đôi, truyền thành một đoạn giai thoại, nhưng đáng tiếc tam Phò mã lại là quỷ đoản mệnh.

"Bản phu nhân chính là ngại hắn thối." Nàng không thể sinh đẻ, dĩ nhiên không cần thiết phải viên phòng, hơn nữa mùi trên người Hạng Huy lại đúng lúc khiến nàng chán ghét, Lý Trì Nguyệt cảm thấy chuyện khó chịu nhất trên đời chính là bắt nàng ngửi mùi thối, thương cảm đáng thương cho đại hôn ngày đó, nàng quả thực nhịn đến nửa đêm, rốt cục vẫn nhịn không được đuổi hắn ra khỏi phòng.

"Ta cũng biết vị đạo trên người hắn không dễ ngửi!" Đồ Cửu Mị đồng tình, thật ra trên người Hầu gia cũng không phải thối, dù sao thì Hầu gia cũng không bị hôi nách, nhưng chính là không dễ ngửi.