Phu Nhân Của Giáo Chủ

Chương 2: Chương 2 Chọn Lựa Phu Quân

Uyển Uyển nhìn chồng tranh vẽ bên cạnh bàn mà phát giận sao trong một ngày Tử Ni có thể tìm ra nhiều ứng cử viên đến thế, nói gì thì nàng cũng đã ba mươi tuổi. Những tưởng với tuổi của nàng bà ta sẽ rất khó tìm được đối tượng thích hợp đến để nàng lựa chọn chứ.

Đưa tay cầm lên một bức họa.

- ồ…Ông ta có khi đáng tuổi cha ta ấy chứ…Uyển Uyển quăng bức tranh đầu tiên.

- Thế nhưng ông ta lại là vua của Thổ quốc, quốc gia dù nhỏ nhưng rất giàu có…binh lực hẳn là không nhỏ chút nào…Tử Ni ở một bên giải thích.

- Người này đáng là ông ngoại ta nữa kìa…nàng lại tiếp tục quăng tiếp bức tranh tiếp theo.

- Là Vua Siêm Quốc dù già nhưng thân thể hình như còn tốt lắm…Siêm quốc không giàu như Thổ quốc nhưng binh lực mạnh lắm có thể địch toàn thiên hạ…

- Ta đâu phải đắc tội toàn thiên hạ…sao phải lấy người có thể địch với toàn thiên hạ làm gì? Uyển uyển ngao ngán nói…

- Người này đi…Ông ta không quá lớn tuổi chỉ lớn hơn người vài tuổi…tuy hậu cung có nhiều phi tần nhưng ngôi vị hoàng hậu hình như còn trống, nô tỳ nghĩ ông ta là thích hợp nhất rồi…Tử Ni đưa đến trước mặt Uyển Uyển chân dung vị vua Bắc Trữ Quốc. Bà ưng ý nhất hắn trong tất cả những kẻ tìm về cho chủ nhân.

Uyển Uyển sắc mặt tái nhợt tay khẽ run rẩy khi cầm bức vẽ kia…ám ảnh của mười lăm năm trước bỗng nhiên cứ thế ập về. Thấy sắc mặt không tốt của giáo chủ khiến Tử Ni giật mình…Không phải chứ…bà lại sai mất rồi bà vội vàng đoạt lấy bức tranh từ đôi tay đang run bần bật đến lợi hại kia cố nặn ra nụ cười : - Ta thấy hắn ta cũng không phải kẻ quá mức suất sắc gì Ở đây giáo chủ xem kẻ này cũng rất tốt tuy nhỏ hơn giáo chủ vài tuổi thế nhưng là Độc vương của vương cốc nổi tiếng khắp nơi trong gian hồ. Nghe nói các quân vương của bốn nước đều kiêng nể hắn vài phần….ha..ha…lại chỉ kém giáo chủ có bốn tuổi…bốn tuổi không lớn lắm..ha…ha..

Bà toát mồ hôi hột nói…dù hắn thực sự cách giáo chủ bảy tuổi thế nhưng nhìn tới nhìn lui cũng rất chững chạc đứng cùng giáo chủ cũng không sai biệt cho lắm tạm có thể chấp nhận được .

- Vậy việc trở lại sơn cốc….Uyển Uyển bất mãn nhìn căn nhà gỗ khiến nàng chán ghét

- Khi nào có phu quân đương nhiên có thể quay lại…Tử Ni nhẹ nhàng nói.

- Được, vậy chọn hắn đi. Uyển Uyển quả quyết gạt luôn mớ tranh vẽ trên bàn kia…nàng muốn thật nhanh trở về sơn cốc nên việc lấy phu quân này phải tiến hành thật nhanh. Nàng muốn lại làm giáo chủ mèo lười của nàng, không muốn phải bước ra ngoài chút nào…rất mệt.

- Ngươi đi điều tra về hành tung của hắn, chúng ta phải tiếp cận hắn trước. Nàng cho dù chưa yêu đương bao giờ nhưng cổ ngôn lại đọc rất nhiều…thế nên việc tiếp cận hắn hẳn không khó lắm.

- Dạ…Tử Ni ở một bên mỉm cười rồi gật đầu cho thuộc hạ còn đang ngơ ngẩn bên cạnh vì sắc đẹp của giáo chủ.Mất một lúc lâu thuộc hạ kia mới sực tỉnh táo rồi theo lệnh rời đi.

- Chúng ta hẳn là nên đến kỹ viện…Uyển uyển hai mắt lóe sáng nhìn Tử Ni. Nàng luôn đọc rất nhiều cuốn cổ ngôn viết về nơi này nên rất tò mò không rõ thực sự nơi này như thế nào

- Giáo chủ nơi như thế nữ nhân không nên đến.

- Ta đâu có tính lấy thân phận nữ nhân đến đó…Nghe nói những cô nương ở đó rất được lòng đàn ông trong thiên hạ chúng ta đi học hỏi một chút nào…hai mắt nào lóe sáng mỉm cười mê người khiến Tử Ni kẻ hầu hạ nàng từ nhỏ nên mị lực của nàng đối với bà dường như chưa bao giờ có tác dụng hiện giờ lại vì mị lực đó trở nên ngây dại.

Uyển Uyển khoác lên mình bộ nam trang, nàng dùng ít bộ dịch dung khiến dung mạo kia có phần thay đổi bớt nhói mắt một chút. Một trước một sau một chủ một tớ cùng nhau bước vào kỹ viện nổi tiếng nhất tại Sa Hà trấn.

- Giáo chủ…người không phải nam nhân vậy người định học hỏi thế nào? Tử Ni buồn cười hỏi….Uyển Uyển nhìn qua một lượt bốn phía rồi xác định được mục tiêu nàng nỏ một nụ cười nhẹ nhàng nói.

- Chúng ta không đến để thử mà đến học tập vậy nên dĩ nhiên phải tìm thầy dạy rồi. Vừa nói vừa liếc mắt về phía một kẻ nàng vừa nhìn thấy trong kỹ viện khóe miệng khẽ nhếch lên một độ cong vừa ý, có những việc tự mình học hỏi không bằng tìm kẻ có chung chí hướng với mình.