Đến tuổi vào trung học, cho dù Lam Tịch không muốn ra ngoài cũng đành chịu, Hàn Vân Long sắp xếp cho con trai đi học tại trường học danh giá dành cho quý tộc cùng trường với hai an hem sinh đôi. Khi xe đưa đên trường, Lam Tịch ở trên xe đã lâu vẫn không chịu xuống!

“Tam thiếu gia, đã đến giờ!”

“Nga, đã biết!”

Lam Tịch thở dài một hơi, bất đắc dĩ cầm lấy túi sách xuống xe! Hiệu trưởng đang đứng ở cổng trường đợi Lam Tịch!

“Chính là Tam công tử của Tổng giám đốc Hàn?”

“Vâng! Ta là Hàn Lam Tịch thỉnh chiếu cố nhiều!”

“Không dám, tôi là Lý hiệu trưởng, ngày hôm qua nhận được điện thoại của cha em, tôi đã sắp xếp lớp học cho em, giờ tôi mang em đi!”

“Cám ơn Lý hiệu trưởng!” Lam Tịch đi theo hiệu trưởng vào trong trường, không hổ là trường học quý tộc ngay cả hành lang cũng phủ kín thảm cao cấp! Lý hiệu trưởng dẫn Lam Tịch vào lớp, giao cho thầy chủ nhiệm rồi cẩn thận phân phó một chút mới rời đi!

“Các em học sinh, yên tĩnh một chút, em tự giới thiệu được không?”

“Hảo, chào mọi người ta là Hàn Lam Tịch, lần đầu gặp mặt thỉnh chiếu cố nhiều!” Lam Tịch đứng ở trên bục giảng lễ phép thăm hỏi các bạn cùng lớp!

Học sinh dưới lớp lại bắt đầu bàn tán, bạn học sinh mới này trông thật thanh tú, ấn đường còn có một khỏa hồng chí, hơn nữa trông còn nhỏ hơn chúng ta!

“Hàn Lam Tịch em sang bên kia ngồi đi!”

“Vâng!”

Lam Tịch ngồi vào bàn, thầy cô giáo còn nói gì đó hắn đều không có nghe, ở nhà đã thành thói quen, hắn hiện tại thật sự không thích ờ cùng nhiều người như vậy! Cứ thế đến tận trưa thật vô cùng nhàm chán! Buổi trưa vừa mới tan học thì lại bị ba bốn học sinh nữ xúm lại hỏi han cái này cái kia thiếu chút nữa đem Lam Tịch xoay đến chóng mặt, nhưng nngoaif mặt vẫn như cũ lịch sự lễ phép!

“Lam Tịch?” Lam Tịch nhìn ra cửa, hóa ra là hai vị ca ca đã lâu không gặp!

“Đại ca nhị ca!”

“Đi thôi, cùng đi ăn cơm!”

“Hảo!”

Ở Hàn gia mấy năm nay trừ bỏ lần đầu tiên gặp qua lão gia tử ra, ngẫu nhiên lão gia tử sẽ gửi về một ít quà khi đang du lịch, nhưng chỉ cho hai anh em này, lão gia tử dường như hoàn toàn quên Lam Tịch, hai anh em có ông nội cưng chiều, Lam Tịch có phụ thân chiều chuộng, kết quả cứ như vậy chia làm hai nửa. Lam Tịch đa số thời gian đều tự giam mình trong vườn, hai vị ca ca cũng đều có chuyện phải làm, thậm chí mấy tháng cũng không nói với nhau một câu! Nhưng dù sao cũng là anh em, ở nhà dù không than thiết thì vẫn hơn người ngoài xa lạ!

Ba người một đường tới nhà ăn, tìm một cái bàn trống ngồi xuống!

“Lam Tịch em muốn ăn cái gì?”

“Cái gì cũng có thể!”

“Tốt lắm, em chờ một chút nga!”

“Ân!”

Hai vị ca ca để Lam Tịch ngồi một mình, chính mình đi mua cơm! Một lúc sau hai người mang về một đống đồ ăn, nhìn thật phong phú! Hàn Vân, Hàn Dương chưa từng thực sự để ý qua Lam Tịch, lúc này vừa nhìn thấy em trai trông thật dễ coi, ra ngoài nói là em gái chắc cũng có người tin! Chắc chắn sau này Lam Tịch sẽ là người nổi tiếng trong trường, hai anh em sinh đôi lại đối xử ôn hòa hơn vài phần, ba người cười cười nói nói ăn trưa vui vẻ, lúc này lại có bốn năm học sinh nam đi tới, vẻ mặt cười xấu xa ngồi đối diện ba anh em! Trên dưới đánh giá Lam Tịch!

“Ai đây?”

“Em trai tôi!”

“Nga? Lớn lên không giống hai đưa mày chút nào, nhìn thật khá!”

“Cổ Phong có việc gì thì nói luôn đi”

“Hảo, tao ở khu rừng đằng sau chờ hai đứa mày!”

Những người kia nói xong thì mang vẻ mặt khinh miệt bỏ đi, Lam Tịch nhìn nhìn hai vị ca ca, cực kì mất tự nhiên!

“Người kia là ai?”

“Không quan hệ, Lam Tịch ăn xong nhanh chóng về lớp học, không được chạy loạn, phụ thân đã bảo anh phải hảo hảo chiếu cố em, cho nên em đừng gây them phiền phức!”

“Đại ca ngươi đừng nói nghiêm túc như vậy, Tam đệ còn nhỏ đâu, Lam Tịch một hồi ăn hết trở về phòng học đi nga!”

“Ân, ta đã biết!”

Lam Tịch mặt ngoài không nói gì, trong lòng lại đoán, chắc chắn hai vị ca ca có việc ở trường! Cơm trưa xong, Lam Tịch rời nhà ăn nhưng không có trở về phòng học, mà lén đi theo hai ca ca ra rừng cây! Thấy bốn phía không người, dùng khinh công liền nhảy lên cây!

Mấy học sinh nam kia đứng dưới tàng cây, thấy hai ca ca đúng giờ đến thì cười xấu xa vài tiếng! Cổ Phong đi tới chụp bả vai hai người!

“Tiền mang tới chưa?” Hàn Vân từ trong người lấy ra một xấp tiền!

“Một vạn “

“Ảnh chụp này nếu để cho cha hai đứa mày thấy, chắc chắn hai đứa mày sẽ bị cha đánh gãy chân ha, một vạn mà muốn mua về?”

“Đã nói rồi mà giờ mày lại muốn lật lọng?”

“Tao lật lọng đấy, hiện tại tao muốn ba vạn!”

“Đồ khốn!” Hàn Vân giận dữ nắm tay muốn đấm Cổ Phong, Cổ Phong bị một đấm này lùi lại hai ba bước! Ngẩng đầu, mắt lộ ra tia nguy hiểm, đưa mắt ra hiệu với mấy người bên cạnh, mấy người nhào lên đánh úp Hàn Vân, Hàn Dương! Không quá vài phút hai người liền chống đỡ không được, bị đánh nằm rạp trên đất, tiền trong người cũng bị đoạt đi đoạt đi!

“Hừ, một vạn này coi như tiền thuốc vì mày đấm tao, muốn ảnh chụp thì mang ba vạn đến!”

“Cổ Phong, mày là đồ không ra gì!”

“Chát!” Hàn Dương mới vừa mắng xong đã bị Cổ Phong quăng cho một cái tát!

“Không được động vào em trai tao!”

“Không động vào em mày sao, em mày thế mà trông được lắm, khi khác tìm hắn vui đùa!”

“Không được, mày mà dám động vào em trai tao, tao sẽ giết mày!”

Bạn đang �

“Giết tao? Hừ, xem ra hai đứa mày vấn chưa được dạy dỗ đủ nha, đánh tiếp cho tao!”

Lam Tịch đại khái hiểu rõ, một câu nói kia Lam Tịch trong lòng vừa động, không nghĩ tới hai vị ca ca cũng che chở cho mình. Lam Tịch không thể ngồi yên để yên cho hai người bị đánh tiếp, thả người từ trên cây nhảy xuống!

Những người kia không phòng bị đột nhiên thấy người từ trên trời giáng xuống, đều bị dọa! Mấy người ngẩng đầu nhìn lên, cây cao mười mấy mét, người này không phải là từ phía trên nhảy xuống a?

“Lam Tịch, em đến làm gì? Đi nhanh lên!” Đại ca thấy Lam Tịch trong lòng vô cùng khẩn trương! Lam Tịch không để ý lời của đại ca, đi đến trước mặt Cổ Phong!

“Ngươi có thể thả ca ca ta không?”

“Đang muốn tìm cậu nhóc, vậy mà cậu nhóc lại tự tìm đến cửa nha! Anh không thả cậu định làm gì?”

“Chúng ta đánh cược đi, nếu mấy người có thể đánh ngã ta, ta sẽ mặc mấy người xử trí, nếu không, chẳng những phải thả ca ca ta, còn phải mang ảnh chụp đưa lại!”

“Ha ha, cậu nhóc lá gan không nhỏ nha!”

“Lam Tịch, em nói bậy bạ gì đó, đi nhanh lên!”

“Cược không?”

“Cược!”

“Tôt, đi thôi!”