Phong Lưu

Chương 455: Trận địa chiến

Đường Tiểu Đông đợi không được, phái người báo cho hạm đội Định Hải, thuyền vận binh tiếp theo không cần hộ tống, trực tiếp dùng thuỷ binh ở lại Lạc Hà Đảo cchở bộ binh cùng các loại quân sự vật liệu.

Ở phía sau.

Hạm đội Uy Hải cũng trở về Lạc Hà Đảo chịu trách nhiệm vận đội.

Hành động này nhất định nguy hiểm, nếu Uy khấu liều mạng phản công, Đường quân chống đỡ hết nổi chiến bại, ngay địa phương rút lui cũng không có, trực tiếp nhảy xuống biển nuôi cá.

Để chạy đua với thời gian, bắt buộc chiến tranh kết thúc trước mùa đông, chỉ có thể mạo hiểm.

Không ngừng mở rộng địa bàn, ba ngày sau mới tiến được mười dặm. Tốc độ như bên bò.

Ngày thứ tư, Đường Tiểu Đông dứt khoát hạ lệnh đại quân chọn một nơi hiểm trở, xây dựng cơ sở, tạm thời nghỉ ngơi.

Tây, nam hai đường cùng với quân chủ lực ở giữa hình thành thế tam giác hô ứng lẫn nhau.

Cảm thấy cử động dị thường của Đường quân, cửa phía Nam Trường Kinh thành mở rộng, một đại quân Uy khấu xông ra chia là ba hướng tấn công Đường quân.

Đường quân có thái độ khác thường, mặc kệ Uy khấu bên ngoài mắng chửi, đóng chặt cửa doanh trại không ra chiến.

Uy khấu cố gắng tập doanh, nhưng bị hai đợt tên của Đường quân bỏ lại hơn trăm cỗ thi thể, chật vật lui về…

Ngày thứ sáu, Uy khấu tiếp tục mắng chửi, cửa trại Đường quân mở rộng. Đại quân xông ra dàn trận, triển khai xu thế giao chiến cùng Uy khấu. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Đường quân liên tiếp hành động khác thường khiến Uy khấu trăm mối vẫn không có cách giải. Chỉ là ỷ vào ưu thế binh lực, sau lưng lại có thành trì kiên cố, bắt đầu tiến hành trận địa chiến cùng Đường quân.

Đầu tiên là võ tướng anh hùng kiểu đơn đấu như Điển Mãnh, Trần Huyền Lễ, Tống Kim, Lan Đình xuất chiến chém giết tám tên võ tướng Uy khấu, đả kích sĩ khí đối phương.

Trong lúc võ tướng quyết đấu, Đường Tiểu Đông giơ ống dòm quan sát trận thế Uy khấu, trung quân là bộ quân, hai cánh trái phải là kỵ binh.

Trên internet, xem không ít tiểu thuyết lịch sử quân sự, loại trận địa chiến rất giống với Tây Phương cổ đại, bộ binh trung quân giao chiến, dựa vào hai cánh kỵ binh sau lại trùng kích đại trận trung quân, tiến tới thủ thắng.

Chút tài mọn.

Hắn để cho binh lính đưa đến rất nhiều cọc gỗ vót nhọn tới doanh trại, dùng dây thừng mở tại hai cánh trái phải. Trường thương quân chuẩn bị, cung tiển thủ áp trận, chờ đón đánh kỵ binh Uy khấu.

Uy khấu có hai vạn thiết kỵ tinh nhuệ, trước mắt chỉ vẻn vẹn năm ngàn thiết kỵ, không bằng trước hết đặt ở hậu quân, tùy thời mà động.

Tám trận võ tướng anh hùng kiểu đơn đấu tiêu diệt võ tướng Uy khấu khiến chủ soái giận tới mức kêu oa oa, hạ lệnh toàn quân tiến công.

Tiếng trống trận kinh thiên động địa ầm ầm vang lên, hai cánh trái phải thiết kỵ tinh nhuệ của Uy khấu như nước lũ tràn tới, móng sắt ù ù khiến cả vùng đất chấn động, bụi bay mù mịt che khuất cả bầu trời.

Đồng thời, trung quân bộ binh Uy khấu tiến về phía trước, ngàn vạn binh lính chỉnh tề giậm chân tại chỗ, tiếng trống trận hỗn loạn kinh thiên động địa, đất rung núi chuyển kinh sợ tâm can mọi người.

Đường quân bất động tại chỗ, hai cánh trái phải không có kỵ binh cũng như bộ binh, hoàn toàn chỉ bày trận phòng ngự.

Hai cánh trái phải kỵ binh Uy khấu lập tức cuồng khởi, không kỵ binh đối trận, chỉ dựa vào bộ binh phòng thủ, cho dù là bày đại trận trường thương thì dưới đại lượng chiến mã điên cuồng trùng kích, vẫn có thể đột phá tạo thành một lỗ hổng.

Lúc đó, dưới trùng kích của thiết kỵ, Đường quân mới ăn đủ.

Đám Uy khấu mừng rỡ như điên, thúc dục chiến mã xung phong. Đối mặt với thiết kỵ như thủy triều, quân Đường như đã sớm chuẩn bị, vẫn lẳng lặng bất động bình tĩnh chờ thiết kỵ Uy khấu.

Hai cánh thiết kỵ quân Uy khấu tiến tới gần, hai hàng binh thương trái phải lui về phía sau hai bước. Trong khoảnh khắc thiết kỵ Uy khấu trùng kích, toàn bộ cọc gỗ dài nhọn đột nhiên dựng lên như một rừng trường thương.

Chiến mã theo quán tính không dừng lại được đụng cao mộc trận bị cọc gỗ đâm thân thể, phát ra những thanh âm khàn khàn thống khổ hất bay kỵ sĩ từ trên lưng xuống.

Người rơi xuống đất không phải là gãy cổ mà chết thì tay gãy, chân đứt, chết dưới loạn đao.

Trường thương Đường quân dựng thẳng, phía sau là cung tiễn thủ sóng vai bắn liên tiếp mưa tên, vô số vòi máu hiện ra, chiến mã ngã vật ra đất.

Đám kỵ binh Uy khấu bị cọc gỗ ở trận tiền cản trở, chen chúc nhau thoát thân, cuối cùng trở thành mục tiêu sống của cung tiễn thủ.

Mục tiêu dày đặc như thế, căn bản không cần ngắm, ngay cả nhắm mắt lại đều có thể bắn trúng.

Cánh phải kỵ binh Uy khấu bỏ ra cái giá không nhỏ chặt đứt những sợi dây cột cọc gỗ. Dây bị chém đứt, cọc gỗ sụp đổ, vừa lúc đụng vào đại trận trường thương của Đường binh.

Trường thương như rừng cản trở sự trùng kích của kỵ binh Uy khấu, cung tiển thủ lãnh khốc tiếp tục bắn chết mục tiêu đang chen chúc bên ngoài đại trận trường thương. Mỗi một đợt mưa tên lại ngã xuống một đám lớn chiến mã, kỵ binh ngã ngựa, chân đứt tay gãy, bị gót sắt chiến mã đạp loạn đi đời nhà ma.

Cánh trái kỵ binh Uy khấu cũng chém đứt dây, cọc gỗ sụp đổ, thiết kỵ như hồng thủy tiến về phía trước.

Trận hình Đường quân mở ra một cái lổ hổng lớn để một bộ phận Kỵ binh Uy khấu xông vào. Sau đó, binh thương nâng cao trường thương đâm từ trái sang phải, kỵ binh Uy khấu phía sau muốn vào trận bị trường thương cản trở, bị mưa tên bắn chết.

Một bộ phận nhỏ kỵ binh Uy khấu xông vào trong trận bị binh thương đâm ngã, cung tiển thủ từ phía sau bắn chết, rất nhanh đã bị tiêu diệt.

Bộ binh Trung quân Uy khấu tập kích, tiến vào phạm vi xạ trình của cung tên, trong lúc nhất thời, giữa không trung là từng đợt mũi tên, song phương đều có binh lính trúng tên té xuống.

Cuối cùng bộ binh trung quân cũng tiếp xúc, thanh âm thuẫn bài thình thịch va chạm mãnh liệt, tiếng rống giết rung trời kèm theo tiếng thiết khí va chạm, thỉnh thoảng có một hai tiếng kêu thê lương thảm.

Vô số binh sĩ tạo thành phương trận bộ binh, người đẩy người, phía trước ngã xuống, phía sau dẫm lên. Chỉ có thể đi tới không thể lại, trong tình huống bình thường muốn mạnh mẽ đột phá chính diện căn bản là chuyện không thể. Chỉ có thể chuyển trận giao cầm, cho đến khi hai cánh trái phải phân ra thắng bại, ngược lại nếu trung quân trùng kích, thế cục chiến trường nhất định sẽ xuất hiện biến hóa.

Hai cánh trái phải Đường quân cũng không có kỵ binh, chỉ bày ra thuần phòng ngự trận hình. Điều này chẳng khác gì hoàn toàn bỏ qua việc chủ động tiến công, quyền chủ động hoàn toàn nắm trong tay Uy khấu.

Hai cánh trái phải Kỵ binh Uy khấu tại đại trận trường thương của Đường quân cùng công kích dày đặc từ cung tiến thủ đến, tuy trả một cái giá rất lớn, nhưng quyền chủ động nắm trong lòng bàn tay. Kỵ binh Uy khấu như nổi điên, thúc dục chiến mã, trùng kích đại trận trường thương.