Ở trước đây, nàng và Lôi Mị đã học được bộ pháp cơ bản nhất từ lâu, giờ cộng thêm động tác cuồn cuộn dâng trào của Miêu Thoán Cẩu Khiêu Hồ Ly Bộ, nhìn như rất đơn giản, kỳ thực mỗi một bước tiến đều có thể sinh sôi ra vô số loại phương pháp tránh né xảo diệu công kích của địch nhân, bí quyết khinh công trở nên cực kỳ quỷ dị lạ thường.
Công phu đánh nhau phải tốn thời gian luyện tập rất dài và lòng nghị lực bền vững rất cao, Đường Tiểu Đông không có hứng thú, nhưng thật ra thứ giữ mạng này, làm thử liền học được, lĩnh hội cực nhanh, làm Đường Sương cảm thán đồng thời cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
Có điều thuật khinh thân đề túng giữ mạng này, nếu không phải cao thủ giang hồ đừng mơ tưởng làm thương hắn, hơn nữa hắn còn có ám khí phòng thân cực kỳ lợi hại, cộng thêm Nguyệt Tiểu Suất còn vì hắn làm vài thứ nho nhỏ, quả thực kẻ khác khó lòng phòng bị, Đường Điềm còn cho hắn toàn bộ ám khí độc môn cực độc của Đường Môn, ai trúng một mũi độc châm, tuyệt đối trào máu ra miệng.
Sau đó vài ngày, Đường Tiểu Đông vẫn chịu khó tu luyện Miêu Thoán Cẩu Khiêu Hồ Ly Bộ, tiến bộ cực kỳ nhanh, làm cho Đường Sương cùng Lôi Mị cực kỳ thỏa mãn.
Sau đó hai nàng bế quan nghiên cứu cái gọi là thân pháp tiêu dao rồng bay phượng múa bướm lượn mà phu quân nói, gánh nặng của Trung Hoa Đường rơi vào trên vai Chu Bất Vi.
Khoa khảo rốt cuộc đã tới rồi. (Khoa khỏa là có, nhưng thời gian địa điểm đều là tự viết, không cần tham khảo lịch xử chứng thực).
Bầu trời vẫn còn màu trắng ngà, chưa hiện ra khoảng không mênh mông, Đường Tiểu Đông liền bị chúng nữ kéo dậy, Hà Hiểu Nguyệt bưng các điểmương vị mê người, bày đủ một bàn lớn.
Xem ra, tiểu ny tử này vì hắn đã bận từ nửa đêm tới bây giờ, làm cho hắn cực kỳ cảm động.
Mân mê vài cái trên khuôn mặt mê người hồng phấn mệt mỏi của nàng, tiểu ny tử tựa hồ biết trong lòng hắn có quỷ, mặt đầy ửng đỏ, e thẹn động người, lẫn đi xa làm hắn không có cơ hội.
Không phải nàng không chịu, mà là làm trò thân mật trước chúng tỷ tỷ, thực sự mắc cỡ chết người mà.
Sáng tinh mơ, chúng tài tử các nơi đều đi đến trường thi được chỉ định, vì hai năm chăm chỉ liều mạng học tập của mình.
Liều mạng đọc sách học tập, là vì cái gì? Còn không phải vì để một ngày kia có tên trên bảng vàng, đạt được công danh, làm rạng rỡ tổ tông sao?
Các học sinh tinh thần cuồn cuộn, mười phần tin tưởng bước vào trường thi.
Đường Tiểu Đông vốn định một mình tới, mà các cô nương ai cũng không chịu nghe, ngay cả Lôi Mị và Đường Sương đang bế quan cũng phá quan, tự mình đưa hắn đến ngoài trường thi mới dừng lại.
Ai cũng không nói gì, chỉ là trong ánh mắt tha thiết chờ đợi và ôn nhu đưa tình hơn hẳn thiên ngôn vạn ngữ, thực làm trong lòng Đường Tiểu Đông cảm thấy muốn liều mạng đạt vị trí thứ nhất.
Quan viên giám thị phát bài thi xong, Đường Tiểu Đông căn bản không nhìn đề mục bên trong là cái gì, cầm lấy bút lông, viết đại danh của bản thân lên trên bài thi.
Để luyện viết ba chữ Đường Tiểu Đông này, hắn mất đến tròn thời gian năm ngày.
Công phu cuối cùng cũng không phụ lòng người, hắn cũng không dùng bút lông viết tiếp mà nhìn trái nhìn phải nhìn trên nhìn dưới, cảm thấy chữ bản thân không đến nỗi nào quá tệ.
Nhìn các học sinh xung quanh, có đặt bút rất nhanh, có nhíu mày trầm tư, đau khổ suy nghĩ, cũng có một số công tử phóng đãng ngày thường không học, bứt tóc vò đầu, đến mức nét mặt đỏ lên trông già nua thấy rõ, ngay cả rắm cũng không phóng được.
Đường Tiểu Đông tự nhận mình cũng thuộc về dạng này, thật ra hắn cũng đề bút viết nhanh, chỉ là đang viết Phong Nguyệt Đại Lục của Đoan Mộc Đại Hà thôi.
Không có biện pháp, Trưởng công chúa Ngọc Chân và Kha Vân Tiên thúc dục hắn muốn xem tập tiếp theo, đến nỗi xuân tâm nhộn nhạo khó có giữ thanh tỉnh lại trách hắn viết quá biến thái, làm hại các nàng muốn việc ấy...
Dù có viết sai, hay không viết sai đi nữa, hắn vẫn phải dập tắt hai đầu hỏa nhiệt các nàng, bận đến nổi có chút không chịu được.
Cuối cùng cũng hoàn tất xong xuôi tên mình, thấy khảo quan chủ giám Vương đại nhân đi tới, Đường Tiểu Đông duỗi lưng lười nhác, cười tủm tỉm nói:
- Vương đại nhân, học sinh nộp bài.
Ngoại trừ tên, trên bài thi trắng đến không thể trắng hơn, so với phấn trắng còn trắng hơn nữa.
Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vnNgay lúc Vương đại nhân còn chưa phản ứng kịp, Đường Tiểu Đông trước ánh mắt chớp động của hắn, vươn các ngón tay nhỏ khua động, thu hồi đồ vật của mình, nghênh ngang rời đi.
Vương đại nhân run sợ hồi lâu mới hiểu được ý tứ trong lời của Đường Tiểu Đông với bọn họ đêm đó, thì ra là muốn bọn họ giúp đỡ mình, hí lộng vị trí thứ sáu này.
Ý tứ thì đã hiểu rõ, chỉ là vẫn không rõ dụng ý chân chính của Đường Tiểu Đông là gì?
Một số thi từ của Đường công tử nói ra được các tài tử truyền đọc rộng rãi khắp nơi, ai cũng tán thán hắn bụng đầy kinh luân, hơn nữa ngay cả Trưởng công chúa Ngọc
Chân cũng cực kỳ tôn sùng hắn, bằng tài trí của hắn, tựa hồ muốn đạt kim khoa trạng nguyên cũng không phải việc khó, vì sao lại phải làm chuyện cổ quái như vậy?
Đau đầu, cực kỳ đau đầu.
Phu quân tương lai ra khỏi trường thi sớm nhất, làm chúng nữ bỏ đi sự lo lắng trong đầu mừng đến hoan hô nhảy nhót, tựa như lần này phu quân tương lai đã đạt kim khoa trạng nguyên của khoa khảo lần này rồi vậy.
Đối với chất vấn liên thanh của chúng nữ, Đường Tiểu Đông chỉ kiên trì nói thi lần này thật không tệ, bất quá hắn không muốn tạt nước lạnh vào chúng nữ, nên hàm hàm hồ hồ ám chỉ một chút ý tứ:
- Học tài thi phận, nghìn vạn lần không nên kỳ vọng ta quá cao đó.
Chúng nữ đều mừng rỡ cực kỳ, sao lại để ý đến ám chỉ nho nhỏ này, kỳ thật Lôi Mị vẫn dùng ánh mắt oán trách nói:
- Bình thường phu quân giáo dục người khác đầu tiên chính là tự tin vào bản thân, lần này lại nói như vậy sao?
Đường Tiểu Đông vội ho một tiếng:
- Chuyện này… Hơn phân nửa còn phải xem vận khí nữa...
Nộp giấy trắng lên, lại thông qua quan hệ nội bộ định vị trí thứ sáu, ít nhiều có chút bất an, lộ chuyện thì hỏng.
Trung tâm ngu nhạc giết g làm lễ, bày yến hội lớn, so với lễ Tiết còn náo nhiệt hơn. Hà Hiểu Nguyệt hai tay nhanh nhẹn thân thủ khéo léo, làm Hà Ngụy nhìn thấy thở dài ai oán, nữ nhi còn chưa xuất giá, lòng đã sớm chạy theo người ta, để lão nhân như mình sống vắng vẻ ở nhà, thực sự là con gái lớn không thể giữ ở nhà mà.
Ngược lại bên kia bàn lớn tràn trề, ngay cả Trung Hoa tổng đường cũng hơn mười cỗ, tóm lại, cũng là chúc lão đại hoàn thành khoa khảo, vinh đăng Kim Bảng.
Lời chúc vinh đăng Kim Bảng kia làm Đường Tiểu Đông xấu hổ không thôi.