Hậu hoạn diệt hết, bất luận là một kiêu hùng nào cũng phải làm như vậy.
Nàng không trách Đường Tiểu Đông lãnh huyết vô tình, chỉ là trách hắn không tự hiểu mình, lại kìm nén chính mình.
Đường Tiểu Đông quay đầu, không thấy được cái nhíu mày bất mãn của nàng, phân phó thủ hạ mau chóng làm việc.
Quả nhiên, cho dù nam nữ già trẻ, toàn bộ khảo nghiệm qua, lại có hơn mười hài đồng có căn cơ nội công vững chắc, hơn nữa trong khảo nghiệm, lại có ba lão thái già khụ đột nhiên giãy dụa làm khó, cũng may toàn bộ mọi người đều đề phòng sẵn, dưới sát đao
toàn bộ hóa thành thịt nát.
Nguồn truyện: TruyệnFULL.vnMười mấy hài đồng phụ mẫu của bọn hắn, thì có hơn ba mươi miệng người.
Đối với những người này, Đường Tiểu Đông chỉ có thể thở dài, tâm ngoan phân phó Lý Ngạo vài câu, rồi ly khai cùng mấy vị trưởng bối Tần gia.
Lý Ngạo vốn là người lãnh huyết vô tình, bảy mươi hai địa sát hắn huấn luyện ra càng lãnh huyết hơn hắn, giết người không chút nháy mắt.
Cuối cùng, mười mấy hài đồng cùng phụ mẫu bọn hắn, mặc kệ có phải là người Cao Lệ hay không, đều chôn sâu một chỗ ở trong sơn lâm.
Về phần những thôn dân khác, do quan phủ đứng ra đe dọa một vòng, Đường Tiểu Đông lại hơi an ủi nhẹ nhàng liền xong xuôi.
Kỳ thực khi vây sát người Cao Lệ, ở trong đầu một số người Cao Lệ tìm ra rất nhiều kim ngân châu bảo đáng giá, có lẽ là tài chính để Lý Mệnh Bác đông sơn tái khởi.
Khấu trừ cho quan quân, chi tiêu cho thôn dân, trên thực tế lần buôn bán tàn nhẫn này lại rất lời.
Tiền này, hắn để thủ hạ lấy danh nghĩa cá nhân cho vào tiền trang của Vương Nguyên Bảo.
Ngay đêm hôm đó, Đường Tiểu Đông bị Lôi Mị luôn quấn quít hỏi hắn vì sao đối với người Cao Lệ cùng người Uy Quốc lại biết rõ như vậy.
Thực sự không thể lừa gạt, hắn không thể làm gì khác hơn là dùng thủ đoạn đặc biệt, khiêu khích xuân tình nàng bộc phát, đại chiến mấy trận, cho đến khi nàng xin tha, chuyện này mới miễn cưỡng trôi qua.
Mới chuồn ra từ trong phòng Lôi Mị, liền gặp Đường Nhu ngăn cản.
Trải qua sự khuyên bảo của Phượng Cô Cô, hắn có chút bất đắc dĩ tiếp thụ, chỉ là lo lắng thân phận trưởng công chúa Ngọc Chân quá mức tôn quý, mà còn bó buộc bởi chức quan. Đường Huyền Tông vạn nhất thực sự tra ra, mọi người đều phải rơi đầu.
Làm sao an trí trưởng công chúa Ngọc Chân, hắn cực kỳ nhức đầu, có điều trưởng công chúa Ngọc Chân đã ra hiệu cho hắn, không cầu danh phận gì, nhưng cũng không tha hắn.
Lúc đó Đường Tiểu Đông vừa mừng vừa sợ lại vừa cảm động, thân phận trưởng công chúa Ngọc Chân đặc thù, muốn thành thân phải có danh phận, cực kỳ khó khăn, làm không tốt có thể mang đến họa sát thân, mà nàng lại không thể dứt bỏ đoạn tình duyên một đời khó quên này, cũng giống như Phượng Cô Cô, không thể làm gì khác hơn là chịu ủy khuất, thành toàn cho người khác.
Phượng Cô Cô còn vì quan hệ bối phận, cộng thêm chuyện tổn hại danh tiết, vì chất nữ, nàng cũng chỉ có thể hy sinh
Đường Nhu hơi ngây người, trong đầu một mảnh hỗn loạn, cũng là ma thủ của người nào đó không chịu an phẩn làm nàng không thể suy nghĩ, chỉ có thể phát sinh một tiếng thở dài yếu ớt.
Vẻ mặt Nhu biểu muội tràn đầy xuân triều, mị nhãn như tơ, hơi thở gấp gáp, Đường Tiểu Đông cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, hắn không phải siêu nhân, vừa mới tiêu hao toàn bộ cho Lôi Mị, thật sự là lực bất tòng tâm mà.
Trong lòng rên dài đau khổ, xem ra nhiều lão bà, cũng không phải chuyện tốt, tương lai tới niên kỷ như lang tựa hổ, chẳng phải muốn hút chết hắn sao?
Đây chính là một vấn đề cực kỳ đau đầu, không biết có biện pháp giải quyết tốt hay không?
Xuân dược, tuyệt đối không được, căn bản chỉ là rút củi dưới đáy nồi bùng phát dăm hôm, được chốc lát mà đổi lấy chức năng thận sớm suy kiệt.
Nam nhân, đều dựa vào thận, mà một ngày nó suy kiệt, thì còn lạc thú gì? Vậy đi nước Thái, tiến cung làm thái giám cho xong.
Không biết có công phu lợi hại chuyên đối phó nữ nhân như nhân vật chính trâu bò Diệp Thiên Long của Phong Nguyệt Đại Lục hay không?
Đảo qua thư điếm là có thêm một đống lớn thuật trong phòng the, nào là các loại Ngự Nữ Tâm Kinh, Hoàng Đế Nội Kinh, nhưng chỉ xem một lúc, liền cảm thấy không có chỗ hữu dụng.
Trời ạ, bây giờ đừng ban thưởng mỹ nữ nữa, đủ rồi. Bây giờ ban thưởng kỳ thuật Kim Thương Bất Khuất đi.
Chính thức diệt trừ thế lực còn sót của người Cao Lệ xong, trong đầu liền thư sướng hơn. Mỗi ngày ngoại trừ học Phong Nguyệt Đại Lục, thì cũng chỉ đùa giỡn cùng mỹ nữ. Biết rõ Trương Lãng là trưởng công chúa Ngọc Chân ẩn ý dùng nội vệ Mai Hoa đe dọa, trong lòng không vui, hung hăng huấn luyện hắn một trận.
In ra một tập Phong Nguyệt Đại Lục, hắn chuẩn bị đi tặng cho trưởng công chúa Ngọc Chân, thuận tiện an ủi lòng tịch mịch của mỹ nhân.
Nhất Phẩm Trai, lại hoàn toàn ngược lại rất ít đến.
Hắn không phải không muốn đi, mà do gần đây, tựa hồ Hà Ngụy nghe thấy phong thanh gì rồi, thắt chặt Hiểu Nguyệt hơn, cơ hội hai người gần nhau cũng không có, hơn nữa hắn còn không tìm được biện pháp thuyết phục Hà Ngụy, không thể làm gì khác hơn là tạm
thời không gặp Hà Hiểu Nguyệt.
Chỉ là, mỗi ngày Hà Hiểu Nguyệt đều nhận được một bó hoa tươi, trong lòng ngọt ngào cũng giống như uống được mật
Vương Ngạo Phong là một người am tường, từ trên vẻ ngọt ngào hành phúc của Hà Hiểu Nguyệt, đã biết bản thân mình lại thất bại, trong lòng vừa tức vừa giận, càng chịu khó đến Nhất Phẩm Trai.
Không cách nào khác, hắn liền lấy lòng Hà Ngụy, để xem chân thối của Đường Tiểu Đông có bản lĩnh qua một cửa Hà Ngụy không?
Nhất Phẩm Trai có động tĩnh gì, Đường Tiểu Đông tự nhiên cực kỳ hiểu rõ, nhưng chỉ có thể phiền muộn trong đầu, dù sao, một cửa Hà Ngụy này vẫn không cách nào qua được.
Ngày hôm nay đến Phượng Minh biệt viện tặng sách, không thiếu cùng trưởng công chúa Ngọc Chân triền miên tận tình một phen.
Thời điểm kích tình mãnh liệt, nghĩ đến Hà Hiểu Nguyệt, không khỏi phát ra tiếng thở dài.
- Lại chủ ý đến khuê nữ nhà nào rồi?
Trưởng công chúa Ngọc Chân xuân tình nồng đậm hai gò má, oán trách nói:
- Chàng không sợ bình dấm chua Mị nhi đổ lên sao?
Đường Tiểu Đông trong lòng nhảy dựng, lời của Trưởng công chúa Ngọc Chân sao hắn không rõ.
Lôi Mị chỉ là tấm bình phong của nàng, ý tứ chân chính của nàng chính là, ngươi loạn tán gái, chẳng lẽ không sợ ta tức giận sao?
- Đường Tiểu Đông ta hướng tới lão thiên thề, nếu như lại tán mỹ nữ, jj nhất định…
Đường Tiểu Đông thay đổi cơ thịt trên mặt, một bộ biểu tình rất nghiêm túc phát ra lời thề độc.
- Muốn chết sao….
Trưởng công chúa Ngọc Chân đỏ bừng hai má vội che miệng hắn lại, xấu hổ sẵng giọng:
- Không được phát ra lời thề độc như vậy, người ta tin chàng là được…