Chưa tới hai ngày đoàn người của Phong đã tới được ốc đảo Rain Base - thành phố thiên đường, bởi vì căn bản Phong không cần nhiều thời gian như vậy, và hắn cũng không thừa thời gian cho việc đi bộ trên sa mạc.

Một con cua khổng lồ và một người khuân, Phong vượt qua sa mạc với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, khi vừa tới nơi ngoại trừ Death, Shinai và Surudoi ra thì bốn người còn lại đều nôn thốc nôn tháo, mặt xanh hơn cả tàu lá chuối, trong lòng xin thề không dám đi kiểu đó một lần nào nữa.

Chỉ trong vòng nửa ngày ngắn ngủi, Phong đã tới được Rain Dinners theo sự chỉ dẫn của Vivi.

Đứng trước sòng bạc lớn nhất Alabasta, Phong thầm cảm thán Crocodile thật đúng là một kẻ biết tiêu tiền, xa hoa như thế này cũng là lần đầu tiên Phong được thấy.

- Cá sấu?? Hừ hừ, sở thích từ tên mình mà ra là đây chứ đâu...

Hừ mũi khinh thường, Phong quay đầu nhìn Vivi đang đứng khép nép bên cạnh, trông nàng có vẻ còn chưa hoàn hồn sau chuyến đi vừa rồi thì phải. Hắn nhẹ giọng hỏi.

- Vào với ta hay đứng ngoài này chờ??

Nghe giọng nói vừa quen thuộc vừa xa lạ, Vivi giật mình ngẩng đầu nhìn nụ cười nhàn nhạt trong lòng bất giác tự tin hơn vài phần, nàng dùng sức gật mạnh đầu.

- Vâng!! Tôi sẽ vào với ngài!!

- Vậy đi thôi, đừng để thằng ngu tự cho mình là ông trời kia chờ quá lâu.

Phong dẫn đầu đi vào, cánh cổng to lớn bị hắn đẩy nhẹ một cái liền sập xuống, chính là ngang nhiên bá đạo xông thẳng không cấp một tí mặt mũi nào cho chủ nhân nơi đây.

Vào trong đại sảnh, âm thanh huyên náo cùng mùi cồn lập tức xộc thẳng vào trong não đoàn người, không khí náo nhiệt trong này khác quá xa so với những nơi khác trên đảo. Thành phố trong mơ quả không ngoa.

Ban đầu không có ai để ý đến, nhưng không lâu sau từng người từng người đều dừng hành động tập trung ánh mắt về phía đám người Phong.

- Hải quân??

- Vì sao hải quân lại tới nơi này??

- Không lẽ có tên tội phạm nào lẩn trốn ở đây.

...

Cuộc nghị luận bắt đầu nổi lên, như một làn sóng lan rộng khắp đại sảnh, đủ loại tin đồn trên trời dưới đất không biết từ đâu chui ra được truyền từ miệng người này sang miệng người khác.

Phong cực kỳ ghét thể loại ồn ào chợ búa như thế này, hắn trầm giọng nói một câu, tuy không to nhưng lại vang dội ong ong liên miên không dứt.

- Ta cho các người mười giây để rời khỏi đây, sau mười giây hậu quả tự chịu đừng trách ta không báo trước.

Khách nhân ở Rain Dinners hầu hết đều là tài chủ hoặc là con buôn dư tiền, ai cũng tai to mặt lớn ăn trên đầu kẻ khác đã quen, nay lại bị người ta hăm dọa trắng trợn như thế làm sao chịu nổi, tại nơi này lời nói của Crocodile mới là cao nhất, những kẻ khác cho dù có là sĩ quan hải quân cao cấp hay gì gì đó đi nữa thì cũng không đáng đặt vào mắt.

Rất nhanh có người bất bình hét lớn.

- Các người có tư cách gì đuổi chúng tôi đi?? Đừng tưởng mình là hải quân muốn làm gì thì làm, xã hội có pháp trị, chúng tôi làm ăn chính đáng tiêu tiền của chúng tôi, không gây hại gì cho ai. Ai cho phép các người tự tung tự tác như vậy?? Lãnh đạo của các người ở đâu, tôi yêu cầu được gặp lãnh đạo các người làm việc!!!

Có người làm mẫu, lập tức những người còn lại nối đuôi nhau ồ lên quát tháo, nếu không phải vì sợ khí thế to lớn trên người Phong thì chắc đã có kẻ ném đồ ăn nước uống qua rồi.

- Người anh em nói đúng lắm, đám hải quân vô pháp vô tắc này lấy tư cách gì lên tiếng ở đây, mau mau cút đi...nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp gặp lãnh đạo của các người để nói chuyện!!

- Mau cút!!!

- Mau cút đi!!!

...

Ở đâu đó dưới tầng hầm, căn phòng chìm trong nước được thiết kế riêng cho chủ tịch, người lãnh đạo tối cao của tập đoàn Baroque.

- Kuhahaha!!! Cô nhìn xem, chỉ là một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch lại dám tới đây làm loạn, không lẽ đám cao tầng của hắn không nói cho hắn biết không nên chọc tới ta sao??

Crocodile ngồi trước màn hình camera nhìn cảnh tượng hỗn loạn ở đại sảnh sòng bạc, dám đi vào địa bàn của hắn dương oai, thật không biết sống chết, đây chẳng khác nào là khiêu khích tới Crocodile hắn a!!

Ngồi trên chiếc ghế dựa bên cạnh là một thân hình ưu nhã tuyệt mỹ vô cùng hoàn hảo, tựa như vưu vật thế gian, khuôn mặt xinh đẹp càng khỏi phải chê nữa đi, đôi mắt to tròn tràn đầy cơ trí, từng tia sáng tinh minh khi ẩn khi hiện, sống mũi cao thẳng là hình tượng mà mọi cô gái thời hiện đại ao ước và không tiếc tiền của đến thẩm mỹ viện để đạt được mong muốn.

Khoác trên mình chiếc áo lông cừu dày cộm tăng thêm phần cao quý, cô gái này quả thật rất xinh đẹp, và nàng không ai khác chính là Miss All Sunday - Nico Robin!!

Khác với Crocodile luôn tự cao về bản thân, coi thường đối thủ, Robin là một cô gái thông minh và thận trọng trong suy nghĩ, cũng nhờ phần tính cách này mà nàng mới trốn thoát vây bắt của hải quân trong suốt 20 năm qua.

Mặc dù bề ngoài luôn thảnh thơi hoặc chuyên tâm vào công việc, nhưng sâu bên trong nàng vẫn âm thầm theo dõi từng biến động của hải quân, những thông tin mà Robin tìm được về lực lượng hùng mạnh này cực kỳ nhiều.

Hiểu biết của Robin về hải quân nhiều hơn hải tặc bình thường, kể cả Thất Vũ Hải như Crocodile cũng không thể bằng nàng được. Đây là một trong những lý do phe cách mạng lại lựa chọn bồi dưỡng cho nàng.

Và trong số thông tin quan trọng mà Robin thăm dò được, có hình ảnh của một thiếu niên tàn sát AiOFCQA toàn bộ binh đoàn phản động người cá ở đảo Foolshout, lực lượng đó so về độ tinh anh thì gấp quân phản loạn tại vương quốc Alabasta không biết bao nhiêu lần.

Người đàn ông tóc bạc cao to trên màn ảnh rộng kia có nét gì đó tương tự như thiếu niên năm đó, nàng không dám chắc cảm giác quen thuộc này có đúng hay không, nhưng phần nhiều trong lòng là thầm mong không phải. Cách đây mười năm người đó đã đáng sợ như vậy, thì hiện tại sẽ phát triển kinh khủng đến mức nào, Robin không dám tưởng tượng, Crocodile sao?? Đứng trước mặt người ấy chẳng khác gì châu chấu đá xe.

Thấy biểu hiện khác thường của Robin, Crocodile nhíu mày dò hỏi.

- Cô sao vậy?? Thằng nhãi đó cô nhận biết à??

Robin thầm giật mình khôi phục vẻ lãnh tĩnh bình thường lắc đầu trả lời.

- Không, lúc đầu thấy có chút quen, nhìn kỹ lại thì không giống.

Ầm!! Ầm!!...

Nàng vừa nói dứt câu thì mặt đất bỗng chấn động kịch liệt, không gian run rẩy như sắp sụp đổ tới nơi. Hai người biến sắc ánh mắt nhanh chóng ngưng tụ trước màn ảnh, không nhìn thì thôi, nhìn rồi vẻ mặt lập tức trở nên trắng bệch, khó coi hơn cả khóc.

Trên mặt đất lúc này không khí căng thẳng đến cực điểm, tuy nhiên Phong chả thể hiện tí biểu cảm gì có chăng là ánh mắt băng lãnh tới đỉnh điểm, hắn khẽ cười lạnh kéo tay Vivi lui ra sau lưng, ba người Death khẽ giật mình hiểu chuyện gì sắp xảy ra, vội vàng đứng tụ thành vòng tròn xung quanh Vi vi, bảo vệ nàng bên trong.

Phong tức giận rồi!!!

Cô gái nhỏ chưa kịp hiểu mô tê thì lồng ngực đột ngột co thắt khiến nàng không thở được, người đàn ông trước mặt chớp mắt biến thành một hung thần đáng sợ nhất thế giới.

- Các người đã hết mười giây!!

Một luồng khí tức kèm theo Haki Bá Vương từ người Phong dùng tốc độ kinh khủng bành trướng, nơi nó đi qua, không gian liên tục gãy vỡ, mặt đất ầm ầm nứt toác ra từng khe hở khủng bố sâu không thấy đáy.

Căn cứ Baroque Works, sòng bạc Rain Dinners trong một khoảnh khắc rung lên như gặp phải động đất, trần nhà rơi xuống từng mảng đá to đùng tạo ra vô số trận rung động ở khắp mọi nơi trong đại sảnh. Càng đừng nói tới người có mặt, toàn bộ bị tiêu diệt chỉ trong một tích tắc, không một ai đủ sức chịu đựng quá một giây.

- Gì...gì thế này!!

Nhìn cảnh tượng hoang tàn như ngày tận thế, bốn người Vivi trợn trừng mắt, nghẹn họng không phát ra được lời nào, bọn họ chết đứng, ngây ngốc tại chỗ. Kể cả ba người Death, Shinai, Surudoi cũng không khá hơn là bao, Death cho tới lúc này mới hiểu, một khi người đàn ông trước mặt tức giận còn đáng sợ hơn bất kỳ tồn tại gì ở trên thế giới.

- Crocodile!! Tao cho mày hai phút để lăn ra đây, sau hai phút mày mà chưa chịu thò đầu ra thì tao sẽ khiến cho cái tên Thất Vũ Hải Crocodile, cùng tổ chức tội phạm Baroque biến mất khỏi thế gian.

Giọng nói hơi khàn khàn âm trầm vang vọng khắp Rain Base, lực lượng ẩn chứa bên trong là vô cùng kinh khủng. Khí của Phong song hành cùng tiến bộ, một cái liên tục phong ấn không ngừng nghỉ, một cái bành trướng không giới hạn, đây là một trong những đòn sát thủ của hắn, dù là Đô đốc cũng phải ngưng trọng đối đãi, tuyệt không dám xem thường.