"Thích..." Lúc Lương Hiểu trả lời, mặt cũng đỏ lên, đỏ đến mang tai.

An Thanh thấy mặt Lương Hiểu đỏ bừng, cảm thấy thú vị, cũng đã ba mươi, coi như thục nữ rồi, lại vì một câu bày tỏ mà đỏ mặt, không ngờ dáng vẻ vẫn còn ngây thơ, khiến An Thanh đặc biệt muốn đùa giỡn Lương Hiểu một chút, trên thực tế cô cũng làm thế, cô nhẹ nhàng liếm lỗ tai Lương Hiểu một chút, Lương Hiểu theo bản năng co rụt thân thể.

"An Thanh..." Rõ ràng muốn nghiêm túc nói yêu đương, trước phải lờ đi thân thể hấp dẫn, nhưng thân thể vốn không chịu nổi An Thanh cố ý khiêu khích.

An Thanh cảm thấy từ trong miệng Lương Hiểu nghe được tên cô, dường như êm tai vô cùng, muốn Lương Hiểu gọi thêm vài lần, đầu lưỡi cô càng quá đáng hơn, thăm dò vào trong lỗ tai Lương Hiểu, cảm giác tê dại tấn công khiến thân thể Lương Hiểu muốn mềm nhũn.

"An Thanh..." Lương Hiểu không chịu nổi An Thanh khiêu khích như vậy, thật muốn chết, không khỏi kêu tên An Thanh lần nữa.

An Thanh ngược lại nghe lời, không có tiếp tục liếm lỗ tai Lương Hiểu mà chuyển sang cổ Lương Hiểu, sau đó mút vào da thịt trắng nõn của Lương Hiểu.

"Đừng...sẽ lưu lại dấu..." Lương Hiểu vẫn nhớ buổi chiều phải đi làm.

"Em cũng biết sẽ lưu lại dấu, em lưu lại trên người chị cũng không ít đâu." An Thanh còn chưa quen vừa nãy soi gương, khắp cổ đều là dấu vết Lương Hiểu lưu lại, làm sao thì cũng phải trả lễ lại không phải sao!

"Lần sau không dám." Lương Hiểu chột dạ trả lời, nếu hai người đầy ô mai đi làm, có phải sẽ khiến người ta liên tưởng này nọ hay không? Hôm qua lưu lại dấu vết là dựa theo cảm giác, bây giờ nhìn cổ An Thanh đầy dấu, còn hết sức rõ ràng, cảm thấy như vậy không tốt lắm, cô sợ khiến An Thanh bị ảnh hưởng không tốt, lần sau cô nhất định không ở cổ An Thanh lưu dấu nữa, nhưng cổ An Thanh quả thật vô cùng hấp dẫn.

"Lần sau không thể như vậy nữa." An Thanh dùng sức mút vào cổ Lương Hiểu một cái, sau đó nhỏ giọng cảnh cáo Lương Hiểu.

"Được." Lương Hiểu thuận theo gật đầu đồng ý.

Lương Hiểu thái độ khôn khéo khiến An Thanh vốn muốn mượn đề tài này phát huy, lại có cảm giác đang khi dễ con cừu nhỏ, cô trước kia còn cảm thấy tính cách Lương Hiểu thật mạnh mẽ, trong công việc cũng giàu kinh nghiệm, hoàn toàn là dáng vẻ của phụ nữ công sở chuyên nghiệp, không nghĩ đến khi yêu tính cách lại mềm yếu như vậy, con người quả nhiên có rất nhiều mặt.

"Em nói xem dấu vết này làm sao xóa hết đây?" An Thanh hỏi, thật không dám nhìn cổ, dường như chỉ sợ người khác không biết hôm qua hai cô làm kịch liệt ra sao, những dấu hôn này không mất ba đến năm ngày cũng không biến mất.

"Dùng phấn che thử một chút." Lương Hiểu đề nghị.

"Dù sao những vết hôn này do em phụ trách giải quyết." An Thanh bá đạo nói.

Lương Hiểu đứng dậy đi tìm phấn trang điểm, sau đó ôn nhu giúp An Thanh thoa đều đặn. An Thanh nhìn dáng vẻ Lương Hiểu giúp cô thoa phấn vô cùng ôn nhu, cô có cảm giác giống như tình thú sau khi vui vẻ, có loại thân mật không nói nên lời.

"Tốt lắm, dùng tóc che một chút, hẳn không nhìn ra." Chỉ có ở gần mới có thể nhìn ra màu da ở cổ với trên mặt không được tự nhiên, nhìn xa căn bản không phát hiện khác thường.

"Nhìn dáng vẻ em xem ra rất có kinh nghiệm, chắc không phải cũng thường lưu lại dấu với những cô bạn gái trước đi?" An Thanh nhìn vào gương một chút, quả thật không nhìn ra cái gì, hài lòng thuận miệng hỏi.

"Không có." Lương Hiểu cũng không biết tại sao, tối qua giống như bị ma ám, đặc biệt muốn lưu lại dấu trên người An THanh, cô nghĩ có lẽ do An Thanh có mị lực khiến người ta say mê.

"Cho nên chị là đặc biệt?" Tầm mắt An Thanh thâm thúy nhìn Lương Hiểu, nhẹ giọng hỏi.

Lương Hiểu không đáp, chẳng qua trên mặt bỗng ửng đỏ, cũng không biết tại sao, nhìn An Thanh, có chút tiếc nuối, đối với Lương Hiểu mỗi một người bạn gái đều đặc biệt, bởi vì không ai giống ai cả, An Thanh đương nhiên cũng là đặc biệt, không chút nghi ngờ gì An Thanh là cô gái có mị lực nhất trong những cô bạn gái của cô, cũng là người dễ dàng khiến cô không biết phải làm sao.

"Thật không nhìn ra, em lại rất dễ đỏ mặt, em trong ấn tượng của chị có chút trái ngược." An Thanh cười nói.

"Em ở trong ấn tượng của chị là dạng người gì?" Lương Hiểu rất tò mò hình tượng của cô trong lòng An Thanh.

"Tính cách có chút cương trực, có chút thanh cao, sau đó thì khá xem trọng tình cảm, trong công việc và cuộc sống là hai dạng khác nhau, tính cách so với chị nghĩ có chút mềm yếu hơn." An Thanh thành thật nói.

"Vậy chị thích dạng gì?" Lương Hiểu hỏi, trong tình cảm cô đặc biệt mềm yếu, giống như dây leo, luôn muốn quấn theo thân cây của người khác, thật giống như không có chủ kiến, bây giờ không tự chủ muốn thuận theo tính cách An Thanh, rõ ràng là người mạnh mẽ, tự lập, nhưng cô nhịn không được muốn thuận theo người khác, dường như chỉ có thể mới có cảm giác an toàn, mặc dù mỗi lần đều là leo cây rồi ngã.

Thật ra Lương Hiểu không cần sợ người khác cảm thấy cô không có tính cách, không có chủ kiến, dây leo cũng chính là một loại tính cách, cũng không phải ai cũng có thể giống dây leo, chịu cúi người dán chặt người khác, còn vui vẻ, đây cũng chỉ giới hạn trong tình cảm.

"Không có loại hình cụ thể, chị cảm thấy thích là được." Thật ra An Thanh vốn định trả lời là cô gái ưu tú, Lương Hiểu chỉ ở mức khá. Ví dụ như An Thanh đối với sự ưu tú, chín mươi điểm trở lên mới có thể coi là ưu tú, dĩ nhiên An Thanh không có yêu cầu mỗi hạng mục đều được chín mươi điểm, chỉ cần một hạng mục trên chín mươi điểm là được, ví dụ như có người bạn gái trước, những phương diện khác đều có thể đạt chín mươi lăm điểm, nhưng cũng có phương diện đạt có năm mươi, sau đó An Thanh không chịu được phương diện đạt năm mươi đó nữa mới chia tay.

Lương Hiểu mọi thứ đều vừa vặn tám mươi đến tám mươi chín điểm, rất cân bằng, cân bằng nhưng cũng không có đặc biệt vượt trội, cũng không có đặc biệt kém, tổng hợp lại An Thanh cảm thấy không có gì có thể xét nét, rất thuận mắt, cũng rất phù hợp, ít nhất trước mắt cô cảm thấy thế.

"Vậy chị thích em cái gì?" Lương Hiểu không xác định hỏi.

"Sau này sẽ từ từ nói cho em biết, có phải nên thay đồ đi làm rồi không?" An Thanh rất biết cách dời đề tài, cô cảm thấy Lương Hiểu không có phương diện gì đặc biệt hấp dẫn cô, nhưng tổng hợp lại, khiến cô thấy không tệ, sau đó thân thể còn so với trong lòng có cảm giác nhanh hơn, dĩ nhiên An Thanh sẽ không nói thật cho Lương Hiểu, nói ra cũng rất thiếu muối, Lương Hiểu có lẽ cũng không muốn nghe đáp án này.

Cô cảm giác càng ngày cô sẽ càng thích Lương Hiểu, bởi vì Lương Hiểu là bạn gái đầu tiên ở trong lòng cô từ từ tăng điểm, những bạn gái trước đều là từ từ giảm đi.