Phi Kiếm Vấn Đạo

Quyển 1 - Chương 32: Pháp Bảo? Yên Vũ Kiếm Ý!

Y Tiêu ở một bên nhìn biến sắc:

Tần huynh quá mức lỗ mãng rồi, Bạch Hổ Đại yêu này thật sự hung mãnh, không thể liều mạng. Nên né mạnh đánh yếu, không nên cùng hắn liều lực lượng.

Oanh!!!

Bạch Hổ Đại yêu toàn lực đánh xuống một chưởng, khi thấy đối phương chỉ rút kiếm ngăn cản chính diện, không khỏi âm thầm cười nhạo:

- Pháp bảo của người tu hành cảnh giới Tiên Thiên ta còn có thể đánh bay, chỉ là một tên tiểu bối chưa bước chân vào Tiên Thiên cũng dám chính diện chống đỡ? Thực là muốn chết!

Sau khi va chạm.

Bạch Hổ Đại yêu có cảm giác mình đánh xuống một chưởng đó dường như bổ vào một vòng xoáy, vòng xoáy đem lực đạo hắn đánh ra không ngừng vặn vẹo khiến cho một thân man lực của hắn mười phần tiêu tán hết tám, chín phần lực đạo. Hơn nữa một khắc khi kiếm quang cùng chưởng va chạm, một lực đạo kinh khủng thẩm thấu từ thân kiếm xuyên qua cự truyền tới móng vuốt của hắn, dọc theo cánh tay mà truyền vào cơ thể.

Bạch Hổ đại yêu cũng không khỏi toàn thân phát run!

Oanh!

Chỉ thấy khi binh khí hai người va chạm, sóng khí khủng bố trùng kích bốn phương, trong lúc nhất thời bụi đất bay mù mịt.

Hả!

Bạch Hổ Đại yêu một phủ không thể bức lui đối phương, nguyên bản thân ảnh đang cuồng bạo vọt tới cũng bị bức bách dừng lại, lồng ngực không khỏi bị đè nén, rất là khó chịu.

Tần Vân cũng đồng dạng cảm giác bị lực lượng khủng bố xung kích, mặc dù hắn đã thi triển Yên Vũ kiếm ý, nhưng cuối cùng lực lượng song phương lại chênh lệch quá lớn không khỏi lui về phía sau ba bước, mỗi một bước đều đạp vỡ đất đá trên mặt đất.

Bạch Hổ Đại yêu đứng yên tại chỗ, hắn kinh ngạc nhìn thanh niên nhân tộc trước mắt.

Lần đối cứng này không khỏi khiến cho Bạch Hổ Đại yêu kinh sợ.

- Ngươi chặn được một phủ của ta? Ngươi chưa bước vào Tiên Thiên lại có thể chặn được một phủ của ta?

Bạch Hổ Đại yêu khó có thể tin dù sao hắn cũng là Tiên Thiên đại yêu.

Tần huynh, ngươi có thể chính diện cứng rắn chặn được một đòn của hắn? Y Tiêu ở phía sau cũng kinh hãi muôn phần.

Tần Vân thở dốc nói:

- Dốc hết vốn liếng, đối phương quả thật rất lợi hại.

Chỉ so cảnh giới chiêu số đơn thuần, bản thân hắn so với đối phương cao hơn!

Giống như lão Yêu Chử Dung, ma bộc Tê Ngưu yêu, mình cũng chỉ một kiếm chém giết, đối phương sức hoàn thủ đều không có. Nhưng Bạch Hổ Đại yêu này lực lượng mạnh mẽ hơn quá nhiều so với chính mình, lại phối hợp với thanh đại phủ kia mặc dù kiếm pháp của mình huyền diệu vô song cũng không khỏi bị đè ép một bậc.

- Chưa đạt Tiên Thiên?

Bạch Hổ Đại yêu đôi mắt hổ trừng tròn xoe, nhìn Tần Vân, lại nhìn thần kiếm trong tay Tần Vân:

- Đệ tử một mạch Kiếm Tiên chẳng lẽ lợi hại như vậy? Không, không, chắc hẳn thanh kiếm trong tay ngươi là một kiện pháp bảo, bằng lực lượng của pháp bảo mới có thể chính diện kháng trụ một phủ của ta?

Pháp bảo lợi hại? Tần Vân im lặng.

Bản thân hắn làm một Kiếm Tiên tán tu, ngay cả một kiện cửu phẩm pháp bảo cũng không có!

Bản mệnh phi kiếm hắn cũng chưa có luyện thành! Bản thân tán tu không có sư môn ở đâu ra Pháp bảo! Bản thân hắn chỉ dựa vào lực lượng của 'Yên Vũ kiếm ý' do chính bản thân mình ngộ ra. Kiếm ý cực kỳ khó có được. Coi như là Đạo gia Thánh địa ‘Linh Bảo sơn’ hoặc Kiếm Tiên tông phái ‘Kiếm Các’ cũng phải là Tiên Thiên Thực Đan cảnh Kiếm Tiên cao nhân mới có thể ngộ ra một luồng kiếm ý.

Kiếm ý huyền diệu vô song.

Như nuôi dưỡng phi kiếm, tốc độ có thể nhanh gấp mười lần! Chính là cầm lấy một nhánh cây ẩn chứa kiếm ý cũng có thể chém sắt như chém bùn.

Tần Vân đúng là có tư chất nghịch thiên, mới có thể lấy tán tu chi thân khai mở Kiếm Tiên tu hành chi môn. Phải biết rằng, đệ tử ở Đạo gia Thánh địa đều là sư môn trưởng bối đại lực bồi tài, đủ loại bảo bối trợ giúp. đệ tử có thiên tư nghị lực rất cao mới có thể gõ mở Tiên môn một cách khó khăn. Coi như là xuống núi hành tẩu trong nhân gian, Kiếm Tiên tông phái đều ban cho mỗi đệ tử một pháp bảo phi kiếm phòng thân.

Mà những gì Tần Vân có được hết thảy dựa vào chính mình!

Nhưng mà ngươi chỉ kháng trụ được một phủ của ta mà thôi, lại đến!

Hổ yêu lại lần nữa đánh tới.

- Tới tốt lắm.

Tần Vân cũng xông lên, Bắc Địa biên quan cùng đám bằng hữu liên thủ cũng đã giết qua ba đầu Tiên Thiên Đại yêu! Chính diện giết được Tiên Thiên Đại, há có thể sợ hãi Hổ yêu?

Hô.

Cự phủ khổng lồ kia lại đánh tới.

Tần Vân thân thể di chuyển tránh một phủ này, chính diện một kiếm gọt tới, mà Hổ yêu cũng rất linh hoạt đem một chuôi cự phủ khác làm khiên chắn trước người.

Bành bành bành!!!

Song phương trong nháy mắt lần lượt giao thoa chém giết, tốc độ ra chiêu cực kì nhanh.

Hổ yêu vung hai thanh đại phủ điên cuồng tấn công. Lấy lực lượng thân thể kinh khủng của hắn, Phương đại thống lĩnh đồng dạng đều là người tu tiên Tiên Thiên Hư Đan cũng có chút kém xa.

Xoẹt!

Núi đá lại bị bổ ra một khe lớn sâu hơn mười trượng.

Oanh.

Một cây đại thụ trực tiếp bị đánh nổ, uy thế như trước không giảm khiến mặt đất bị chém ra một cái hố to.

Hiển nhiên Hổ yêu rất nhiều phủ đều đánh vào khoảng không.

Bành bành bành!!!

Song phương binh khí va chạm sinh ra từng đạo gợn sóng.

- Đáng chết!

Bạch Hổ Đại yêu lại một búa bổ xuống.

Cùng thần kiếm trong tay Tần Vân va chạm, hắn chỉ cảm thấy lực đạo của một phủ này đã bị thay đổi, thậm chí bị ‘Mượn lực’. Thần kiếm trong tay Tần Vân hướng về phía một cái đùi của Bạch Hổ Đại yêu, mong muốn cắt lấy một chân của hắn. Chiêu số tàn nhẫn không lưu tình.

Oanh.

Bạch Hổ Đại yêu vung một chuôi phủ lập tức chặn một kiếm này.

"Bạch Hổ Đại yêu tuy rằng sở trường ngự gió, tốc độ nhanh, nhưng đó là khi chính diện lao lên tốc độ mới nhanh! Nếu là trong phạm vi nhỏ chợt xê dịch, thân thể khổng lồ như hắn làm sao có thể nhanh hơn so với ta."

Tần Vân thầm nghĩ, lúc này mới phù hợp lẽ thường. Hình thể nhỏ càng am hiểu tốc độ. Càng là hình thể lớn, tính linh hoạt lại càng kém, Hổ yêu coi như là sở trường ngự gió, lại là Tiên Thiên Hư Đan Cảnh Đại yêu, vừa vặn thân thể quá khổng lồ, tính linh hoạt cuối cùng so với Tần Vân kém một bậc.

Song phương hình thể chênh lệch thật lớn, binh khí lớn nhỏ khác nhau cũng rất lớn.

Cổ Hoài Nhân ở giữa sườn núi dốc sức liều mạng chạy thục mạng quay đầu lại mắt nhìn thấy yêu quái đuổi giết đằng sau, lão bộc Tiền Thúc đang điên cuồng ngăn trở giúp hắn. Cổ Hoài Nhân cũng thuận đường thấy được động tĩnh chiến đấu bên trong Vụ Hồ hạp cốc, không khỏi líu lưỡi:

- Tên Tần Vân kia lại đáng sợ như thế?

Lúc trước, một kiếm đơn giản chém giết Tê Ngưu yêu, chỉ là mới thử đao mổ trâu thôi sao.

Hiện tại mới chính thức bại lộ thực lực.

Cổ Hoài Nhân không dám suy nghĩ nhiều, tiếp tục vội vàng chạy trốn trối chết.

- Thì ra, đây mới là thực lực của Tần huynh.

Y Tiêu cũng nhìn, mắt lóe lên quang mang:

- Mọi người đều nói Kiếm Tiên có thể dùng một kiếm phá vạn pháp, sở trường công phạt! Chỉ sợ Tần huynh trong thế hệ Kiếm Tiên trẻ tuổi hiện này đứng hàng đầu.

Y Tiêu ra tay liền thi triển Ngũ hành lôi pháp.

Lấy cơ thể làm vật dẫn, dẫn dắt ngoại giới thiên địa linh khí trong nháy mắt ngưng tụ, chỉ thấy trong lòng bàn tay trắng nõn có ngũ sắc lôi đình hiện ra, cùng theo âm thanh ầm ầm vang lên.

Nàng vung tay liền bổ về phía Bạch Hổ Đại yêu.

- Hừ.

Đồng tử Bạch Hổ Đại yêu co rút quét mắt nhìn về phía Y Tiêu, trực tiếp dùng thân thể cứng rắn chống chọi một đạo Ngũ Hành thần lôi đánh tới, hắn căn bản không dám phân tâm bởi vì hắn đang dùng toàn lực đối phó Tần Vân, thậm chí hắn còn âm thầm cảm thấy may mắn... May mắn vì hắn có hai thanh đại phủ, nếu như chỉ có một thanh đại phủ chỉ sợ là hắn đã sớm bị thương nặng.

"Tần huynh, Bạch Hổ Đại yêu này thân thể rất là lợi hại, Ngũ hành lôi pháp của ta không gây thương tổn được hắn, ta cần thời gian niệm phép thi triển thiên lôi thuật, ta cần ngươi bảo vệ ta?"

Y Tiêu truyền âm nói.

- Được, ta đến bảo vệ ngươi, cho ngươi thời gian thi pháp.

Tần Vân bắt đầu lui về phía sau, gần vị trí Y Tiêu hơn.

Lấy kiếm thuật và linh hoạt của bản thân, đủ để bảo vệ Y Tiêu chu toàn.

Lúc này vẻ mặt Y Tiêu rất nghiêm túc, từ trong lòng ngực lấy ra một trương đạo phù, một tay chém ra, quát:

- Phong khởi!

Đạo phù không đốt tự cháy, có phù văn sáng lên, khiến cho Thiên Địa dao động một cổ lực lượng khó lường.

Vù vù vù …

Trong Thiên Địa bắt đầu có gió thổi... lúc này không phải là Hổ yêu thao túng kình khí màu đen mà là trong Thiên Địa sản sinh ra gió, gió thổi cũng không tính lớn.

Bạch Hổ Đại yêu tuy rằng cùng Tần Vân điên cuồng chém giết nhưng hắn sống nhiều năm như vậy tự nhiên rất cẩn thận, thời khắc chú ý đến xung quanh cũng chú ý đến Y Tiêu. Tuy rằng hôm nay hắn ít để tâm đề phòng hơn Tần Vân, nhưng Y Tiêu dẫu gì cũng là đệ tử đại phái đứng đầu, công pháp tu hành còn là Ngũ hành lôi pháp, hắn tự nhiên không dám lơ là chút nào. Hiện tại hắn cảm giác được trong Thiên Địa gió bắt đầu thổi.

- Không tốt, ả ta đang thi pháp!

Bạch Hổ Đại yêu trong long căng thẳng.

- Tiểu cô nương này có thể trong nháy mắt thi triển Ngũ hành lôi pháp tạo nghệ đạo pháp cũng phải cực cao, lúc này thi pháp uy lực đích thị là hơn xa Ngũ hành lôi pháp.

Bạch Hổ Đại yêu cảm thấy không ổn.