Nhìn nha hoàn đang nằm trên sàn đất, nàng thoáng nhíu mày, sau đó đi thẳng ra bên ngoài. Mà nàng đi đến đâu, những người trong phủ trong mắt đều hiện lên kinh ngạc, sau đó cung kính chào. Bắc Cung Phượng dùng ngón tay ngoắc ngoắc 1 nha hoàn, sau đó mở miệng: " Đến phòng của ta, đưa nha hoàn kia về đi ". Nàng ta nghe vậy, biểu tình cũng không khác nha hoàn kia là mấy, hơi cúi thấp đầu, trong mắt nàng ta hiện lên 1 tia ghen ghét đến nồng đậm. Sau đó giả vờ cung kính gật đầu rồi lui đi. Bắc Cung Phượng nhìn nàng ta bằng ánh mắt sắc bén, tốt nhất nàng ta đừng nên làm chuyện gì không tốt, nếu không thì đừng trách nàng cho nàng ta tan xương nát thịt.

Đến thư phòng của gia gia - gia chủ của Bắc Cung gia tộc -, nàng gõ cửa. Lúc sau, truyền đến 1 tiếng nói hùng hậu: " Vào đi " 

Sau khi nhìn thấy gia gia của mình, Bắc Cung Phượng liền biết lão nhân này không đơn giản. Nhìn đến hắn cười đến híp mắt, càng nhìn càng giống hồ ly, tuy vậy nàng vẫn thấy được tình yêu thương lão dành cho nàng.

Miệng nàng khẽ mấp máy, định kêu 1 tiếng " gia gia ", lão nhân kia liền vồ đến bên người nàng, 1 ngụm chính là " tiểu Phượng Phượng ". Lập tức 2 chữ " gia gia " trong miệng khi thoát ra thì chính là: " Lão hồ ly ". Bắc Cung Quân nghe vậy, trong mắt sửng sốt, sau đó cười như điên, tiếng cười vang vọng khắp cả phủ.

Khóe mắt nàng hơi co giật, kỳ thật, hắn cũng không cần khoa trương như vậy. Nàng chính là kêu hắn " lão hồ ly "

Mà chuyện tiếp theo càng làm nàng đen mặt, hắn thế nhưng viết điều đó vào mấy tờ giấy khổ lớn, sau đó sai người đi dán khắp kinh thành. Đã như vậy thì chuyện họp gia tộc cũng không cần thiết. 

Băc Cung Quân sau khi xong chuyện, liền quay sang hỏi: " Tiểu Phượng Phượng, nói " gia gia " xem nào! " Nghe thế, nàng có 1 loại xúc động muốn mở đầu hắn ra xem hắn nghĩ gì, nàng lại không phải là trẻ lên 3. 

Khoảng 15 phút sau, Bắc Cung Quân mới có thể dừng kích động. Nàng lập tức kể lại chuyện về phó hồn và chủ hồn, riêng chuyện làm sao có thể dung hợp nhưng thật ra không kể. Bắc Cung Quân làm gia chủ bao nhiêu năm, tự nhiên cũng rất nhạy bén nhận ra, vì vậy cũng không gặng hỏi. Mà lúc này, Bắc Cung Phượng và Bắc Cung Quân liền nghe được tiếng nói trầm trầm của quản gia: " Không biết Thái tử đến đây nên không có gì đón tiếp, xin thứ lỗi, để lão đi thông báo cho gia chủ, thái tử cứ vào ngồi chơi. " Hiên Viên Triệt nghe vậy, gật đầu.

Mà Bắc Cung Quân trong mắt lại có chán ghét. Chuyện này cũng không có gì lạ bởi hắn là 1 người cuồng cháu gái. Năm 10 tuổi, thái tử và Bắc Cung Phượng được tứ hôn, nhưng lên năm 15, đầy tin đồn xấu được rải rác. Nào là " Đại tiểu thư Bắc Cung gia tộc là người câm điếc, là xấu nữ, lại còn là phế vật. "

Thái tử nghe tin này lập tức tới Bắc Cung Phủ từ hôn, nhưng vì không muốn làm quan hệ 2 bên gay gắt, Hoàng Thượng đã phải bồi thường 1 số tiền thực lớn. Tuy vậy, Bắc Cung Quân vốn là 1 người thù dai, lần này là chính Hiên Viên Triệt tự đưa tới cửa, xem hắn giải quyết hắn ta như thế nào.