Editor: Nhan vy

Beta: Lann Nhi akiu //////, Aki Re

Tô Bạch nhìn Tô Mộc chằm chằm nói:" Cô đã thề là sẽ đáp ứng chuyện của tôi rồi, cô không được đổi ý."

Đúng vậy, chính miệng cô vừa rồi thề độc!

Tô Mộc vỗ trán mình một cái bộp, tại sao lại hành xử như con không não vậy chứ! Đúng là cống ngầm thì thuyền lật mà, cô híp mắt nhìn Tô Bạch, "Không nghĩ tới anh ngày thường một bộ dạng chính nhân quân tử, bên trong lại không thiếu thủ đoạn như vậy!"

"Tôi không có lừa cô." Tô Bạch đính chính lời cô:"Đây là lãng mạn."

Tô Mộc liền chửi thầm "mẹ kiếp" một tiếng, cô bắt lấy cổ áo hắn chất vấn: "Cái này mà là lãng mạn? Có phải anh không hiểu nghĩa của nó là gì đúng không?"

"Tôi đã hỏi rất nhiều... Người, bọn họ đã nói cho tôi thế nào là lãng mạn." Tô Bạch cầm tay Tô Mộc kéo ra khỏi cổ áo mình, tiện đà lại đem chính tay mình bỏ vào tay của cô, hắn nói: "Như này mới đúng."

Tô Mộc sửng sốt một chút.

"Tuy rằng tôi không hiểu rõ lắm thế nào là lãng mạng, nhưng cũng không phải mù mờ không biết, coi như là vẫn hiểu đôi chút, có thể làm cho đối phương tim đập, tay run đây là lãng mạn đến hạnh phúc."

Nói xong, hắn lại rũ mắt xem cô, lại bổ sung thêm một câu: "Giống như là hiện tại biểu hiện của cô cực kì giống biểu hiện đó."

Đầu Tô Mộc đầy hắc tuyến, cô hiện tại có chỗ nào biểu hiện vui sướng, rõ ràng chẳng phải giống kinh ngạc hơn sao!? Tô Mộc kéo khóe miệng, "Em thật tò mò, anh hỏi những người đó, đến

cuối cùng những người đó đã giải thích cho anh lãng mạn là thế nào?"

"Có hai vị tiên sinh nói, lãng mạn chính là cắt lấy tứ chi đối phương rồi đem giữ gìn, cũng có thể là lột da đối phương khoác lên người mình, có một vị tiểu thư nói, lãng mạn chính là lúc khi hai

người ôm nhau chìm xuống đáy nước, để nước làm thân thể hai người mãi mãi bên nhau......" Tô Bạch cuối cùng cũng nói một câu:" Nhưng tôi nghĩ cái sự lãng mạn đó cô sẽ không thích, cho nên tôi lựa chọn học tập phương thức tương đối phù hợp với người phương Đông như cô, sự thật chứng minh, cô quả nhiên vẫn là thích phương thức của tôi hơn."

Không......

Gia hỏa này đầu óc có phải là có vấn đề? ( Editor: vẫn may Bạch ca không đến nỗi không có não, nhưng não lại hoạt động quá kém đi -_-)(Beta: No no, chẳng phải nam nhân như vậy rất khả ái sao? Đây cũng là "gu bạn trai quốc dân" của các chị em bây giờ nha~~)

Nghe Tô Bạch nói một tràng những phương thức khủng bố mà cứng đờ, biểu tình act cool đứng hình của Tô Mộc trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì vào lúc này.

Nếu Tô Bạch thật sự áp dụng phương pháp đó khủng bố cô, lại được hắn định nghĩa như vậy gọi là "lãng mạng", cô tuyệt đối sẽ không ngại tiễn hắn về Tây Thiên đâu!

Thật sự cái này không khác gì kịch bản phim kinh dị cả, cùng với phương thức người thường định nghĩa sự lãng mạn chẳng phải quá "đặc biệt" hay sao!?

Vẫn là nói, đây chính là uy hiếp người mà.

Tô Bạch uy hiếp cô, nếu cô đổi ý, hắn liền sẽ đối với cô làm những cách thức "Lãng mạn" đó!

Tô Mộc cắn ngón tay run bần bật, cô không thích những cách chết mĩ lệ như vậy đâu!

"Lạnh không?" Tô Bạch cảm nhận được cô run rẩy, vì thế giang hai tay đem cô ôm trọn vào lòng.

Tô Mộc dựa vào ngực hắn, tim bỗng nhiên đập gia tốc, cô cật lực phủ nhận, bị hắn ôm trọn vào ngực, xung quanh toàn là hơi thở của hắn làm cho cô cảm giác cực kì an toàn.

Tô Bạch lại nghĩ tới không lâu trước đây có người tư vấn lãng mạng cho hắn, hắn đặt cằm lên đỉnh đầu cô hỏi: "Tôi đi lột da người cho cô mặc sẽ rất tốt sao?"

Tô Mộc: "......"

Một câu, phá hủy hoàn toàn một bầu không khí tốt đẹp.(*vỗ chán* Bạch ca ơi là Bạch ca!)

"Tôi không lạnh, cảm ơn." Tô Mộc rời khỏi cai ôm của hắn, đứng lên, cô xoay người rời đi, một bàn tay liền nắm lấy bàn tay cô, cô lại quay đầu lại.

Tô Bạch đứng lên hỏi hỏi: "Cô muốn đi đâu vậy?"