Phát Đường Cùng Vị Alpha Muốn Được Hẹn Hò Nhất

Chương 5: Khương Ngạn Hi Mong được hẹn hò cùng A thần [nháy mắt]

Một blogger nào đó trên Net đã viết tắt tên của người đó, ám chỉ cấp ba Tô Hoài từng bắt nạt Omega, còn nói người bị hại vậy mà làm CP với người bắt nạt trên chương trình yêu đương, ý định ban đầu không phải đăng ký chương trình, xin rời khỏi chương trình lại bị buộc xào CP.

Rõ ràng chính là đang nói Khương Ngạn Hi.

Hai bình luận được like nhiều nhất ở khu vực bình luận:

[Muốn giội nước bẩn thì xin đưa ra chứng cứ rõ ràng, Tô Hoài còn phải ép người khác lên chương trình cùng? Phiền đi xem số người đăng ký "Giao ước của Thượng Đế" rồi quay lại nói, nhắc nhở cuối cùng, tung tin đồn nhảm cần gánh chịu trách nhiệm pháp lý, [Tạm biệt] @Trung tâm quản lí mạng lưới an ninh -lượt like: 2994786]

[Tôi cùng trường cấp ba với Tô Hoài, chuyện này tôi biết, nói thật khi nhìn thấy người bị hại năm đó đăng ký cùng xuất hiện trên chương trình yêu đương với người bắt nạt tôi liền nghi ngờ có vấn đề, về phần nguyên nhân người bị hại bị bắt nạt dính đến vấn đề cá nhân, không thể nói tại đây. Người phía sau màn vì cái gì nhất định phải làm cho người bị hại đáng thương này tham gia chương trình? Đau lòng cậu bé đáng thương -lượt like 726662]

Sau đó là một khu chiến trường rối loạn ở khu bình luận.

Đại quân fan hâm mộ của Tô Hoài cùng các thủy quân bôi đen bên địch mua tranh cãi túi bụi.

Người qua đường cũng châm dầu vào lửa, bọn họ sẽ không phân tích mấy sơ hở trong mấy tin bát quái không có bằng chứng này, mà chỉ dựa vào cảm giác khuấy nước để nâng đề tài cùng hưởng thụ kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ khi ăn dưa.

Khương Ngạn Hi cau chặt mày.

-

Phòng làm việc của Tô Hoài.

Hứa Minh nhìn thấy hotsearch nóng hổi mới lên #Tô Hoài bắt nạt Omega#, vén áo khoác chống nạnh, tức giận cười hai tiếng, nói với cố vấn pháp lý của studio: "Khởi tố chủ blog này đi, đi thăm dò tin tức của người này một chút, quan hệ xã hội cũng tra rõ ràng, tôi ngược lại muốn xem là bên nào làm chuyện mờ ám."

Cố vấn pháp luật gật đầu, quay người ra khỏi văn phòng.

Tô Hoài ngậm một cây kẹo que tựa ở trên ghế sa lon nhìn bình luận trên Net, từ từ vuốt màn hình điện thoại bằng tay phải, bình tĩnh hơn Hứa Minh rất nhiều, điểm chú ý cũng khác biệt hoàn toàn.

Nhìn thấy nội dùng "người bị hại" muốn rời khỏi chương trình, Tô Hoài nhíu mày, nhìn như tùy ý hỏi : "Khương Ngạn Hi muốn rời khỏi?"

Hứa Minh âm thầm chậc một tiếng, đang ở bên cạnh cửa sổ sát đất quay người nhìn về phía ghế sô pha, giọng điệu bình thường nói: "Có chuyện này, Trình Việt mấy ngày trước tới tìm tôi, nói Khương Ngạn Hi bởi vì một chút nguyên nhân hi vọng có thể rời khỏi chương trình..."

Tô Hoài chậm rãi giương mắt, không có nhìn hắn: "Vì sao không nói cho tôi."

Lông tơ Hứa Minh không hiểu sao nổi lên.

"Có người bên trên ép em ấy tham gia tiết mục?" Ánh mắt Tô Hoài lãnh đạm nhìn về phía hắn.

Hứa Minh bị ánh mắt có vẻ bình tĩnh của Tô Hoài làm cho run lên: "Hoài, cậu nghe anh nói, nếu như không phải vì giải quyết vấn đề chuyển hình tượng của cậu, chúng ta đã không cần tham gia chương trình này. Bốn năm này hình tượng trên màn ảnh của cậu đặc biệt hoàn mỹ, nhưng một người quá hoàn mỹ cũng là một vấn đề đối với nghệ sĩ."

Hứa Minh ngồi đối diện anh, chắp tay, thuận miệng giải thích: "Cậu bây giờ đã để lại quá nhiều ấn tượng trong lòng khán giả, tất cả mọi người nghĩ đến cậu thì ngay lập tức nghĩ đến cái gì? A thần. Nếu như tiếp tục duy trì thiết lập này mà phát triển cũng không phải không thể, nhưng về sau chúng ta sẽ rất khó có đột phá."

Tô Hoài vẫn dửng dưng, nhìn qua không có cảm xúc gì.

Hứa Minh thoáng nhẹ nhàng thở ra: "Trái lại, nếu như có thể để cho người xem nhìn nhiều đến một mặt sống động của cậu, tương lai chúng ta còn có rất nhiều con đường phát triển có thể lựa chọn. Chúng ta càng bước đi trên đỉnh cao, vượt quá tầm với của những người khác, chúng ta càng phải chuẩn bị tốt hơn.

Tô Hoài đương nhiên cũng biết vấn đề của chính mình, cho nên anh mới có thể ngầm đồng ý sắp xếp của Hứa Minh.

Tô Hoài cắn nát kẹo bên trong miệng, bình tĩnh nhìn hắn: "Tôi hỏi, là ai ép buộc Khương Ngạn Hi tham gia chương trình."

Hứa Minh không dám đối mặt với ánh mắt Tô Hoài nhìn cây cối xanh tươi bên cạnh, cố hết sức giải thích: "Là như thế này, Trình Việt nói cho tôi sau khi Khương Ngạn Hi hi vọng rời khỏi chương trình, tôi cùng nhà sản xuất "Giao ước của Thượng Đế" nhanh chóng gặp mặt. Chúng tôi đạt thành một ý kiến, Khương Ngạn Hi là CP thương mại phù hợp nhất với cậu được toàn mạng công nhận, chưa quay chương trình mà đã mang theo nhiệt độ đề tài không tầm thường, nếu buông cậu ấy thì mặc dù là "Giao ước của Thượng Đế" mùa thứ tám hay là đối với chúng ta, đều tạo thành tổn thất lợi ích vô cùng lớn."

Hứa Minh vừa dứt lời, đột nhiên cảm nhận được tin tức tố của Tô Hoài

Bình thường là cảm nhận hương thơm của cỏ trong mùa hè ấm áp , nhưng khi áp suất không khí thấp, đồng cỏ đầy nắng sẽ biến thành một tấm thảm sắt thép nguy hiểm cao ngất ngưởng, hơi không cẩn thận liền sẽ bị quấn vào, bị đâm thành trăm ngàn lỗ.

Ngón tay Tô Hoài khẽ vuốt phần thân kẹo, rũ mi, che lại hai con ngươi ảm đạm,kiên nhẫn hỏi: "Cho nên, các người dùng phương pháp gì "giữ lại" em ấy?"

Cổ họng Hứa Minh khô khốc, cảm thấy rất áp lực thở dài: "Chúng tôi thương lượng rồi quyết định...tăng số tiền bồi thường vi phạm hợp đồng lên, để cậu ấy không có lựa chọn."

Đầu ngón tay của Tô Hoài dừng lại một lúc, giây tiếp theo, thân kẹo gãy thành hai giữa ngón tay anh.

Bên trong phòng làm việc an tĩnh phát ra một tiếng động yếu ớt giòn vang.

Tiếng động kia yếu ớt đến gần như không cách nào tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì, lại chấn động khiến cả người Hứa Minh đều run rẩy.

Chênh lệch sức mạnh giữa Alpha cùng Alpha tạo thành sự áp bức cả tâm và sinh lý, so với áp lực mà giới này dành cho giới khác còn mạnh hơn nhiều lần.

Mồ hôi lạnh trên trán của Hứa Minh tụ thành một giọt, thuận theo thái dương chảy xuống.

Hắn không ngờ rằng Tô Hoài, người tưởng chừng như không liên quan gì đến sự hủy diệt của thế giới, lại quan tâm đến mối tình đầu mà đã không gặp trong nhiều năm như vậy.

Cổ họng Hứa Minh thắt lại, miễn cưỡng giật giật khóe miệng, giơ tay lên: "Thả lỏng, chuyện này không nghiêm trọng như cậu nghĩ đâu, mấy ngày nữa tôi sẽ đi tìm Khương Ngạn Hi để nói chuyện, mọi chỗ tốt đều sẽ gấp đôi cho cậu ấy, tuyệt đối không để cậu ấy có một chút thua thiệt..."

Ánh mắt Tô Hoài lạnh xuống, dời ánh mắt từ trên mặt hắn, đột nhiên mang theo áo khoác đứng lên đi ra ngoài: "Từ chối chương trình."

"Hoài!" Hứa Minh hốt hoảng gọi hắn lại: "Phí bồi thường vi phạm hợp đồng "Giao ước của Thượng Đế" cũng không phải là nhỏ!"

Tô Hoài kéo cửa ra, trợ lý đang định bưng cà phê vào cửa liền nhìn thấy vẻ mặt của anh, cà phê trong tay rơi vãi đầy mặt đất.

Tô Hoài không ngừng lại, càng đi xa giọng nói cũng thêm trầm cùng lạnh lẽo: "Vậy thì tiện trả cho Khương Ngạn Hi luôn."

Hứa Minh: "..."

-

Đêm đó, Kỉ Vũ ngủ lại nhà Khương Ngạn Hi.

Trong phòng ngủ có ánh đèn ngủ mờ ảo, Kỉ Vũ mặc áo ngủ của Khương Ngạn Hi ngồi dựa vào bên cạnh cậu, nhìn người tự xưng không bao giờ dùng điện thoại đang ôm khư khư cái điện thoại không rời như mắc chứng cuồng điện thoại, có chút buồn cười.

Khương Ngạn Hi lấy đi điện thoại của y sau đó thì không trả lại cho y nữa, quay lưng lại nằm trong chăn lẩm bẩm: "Đây là tung tin đồn nhảm, cho tới bây giờ mình cũng chưa từng bị học trưởng Tô Hoài bắt nạt."

Kỉ Vũ không cảm thấy kinh ngạc: "Mấy loại vạch trần này đều là nửa thật nửa giả, rất rõ ràng, có người muốn chỉnh anh ta."

Khương Ngạn Hi nặng nề thở ra một hơi.

Kỉ Vũ chống người tiến đến gần mặt của Khương Ngạn Hi, bất ngờ nhếch lông mày.

Có thể nhìn thấy vẻ mặt hung hăng trên mặt của bé thỏ trắng Khương Ngạn Hi, điều này thật quá hiếm lạ.

Kỉ Vũ buồn cười hỏi: "Còn chưa coi xong? Cậu đến cùng đang xem cái gì?"

Khương Ngạn Hi không nghe thấy lời y nói, chăm chú nhìn điện thoại, lỗ tai đỏ lên, lồng ngực lên xuống có chút nhanh.

Kỉ Vũ thuận theo ánh mắt cậu nhìn sang.

Ánh mắt của Khương Ngạn Hi bình tĩnh rơi vào bên trên bình luận chửi bới Tô Hoài ở Net, mỗi lần nhìn thấy một bình luận không tốt, lông mày của cậu lại nhíu chặt một chút.

Kỉ Vũ cảm thấy mới lạ quan sát nét mặt của Khương Ngạn Hi: "Hi Hi, cậu muốn giúp Tô Hoài làm sáng tỏ sao?"

Khương Ngạn Hi giật mình hoàn hồn: "Tiểu Vũ, cho mình mượn điện thoại của cậu lên tài khoản Net một chút."

Đúng, kém chút quên, cậu có thể lên tiếng giúp học trưởng làm sáng tỏ!

Khương Ngạn Hi đang muốn thao tác, đột nhiên trong tay trống không, điện thoại bị Kỉ Vũ lấy đi.

Kỉ Vũ cười như không cười dò xét cậu: "Rất muốn giúp anh ta?"

Khương Ngạn Hi coi như đương nhiên: "Học trưởng là bởi vì mình mà bị hiểu lầm, đây là điều mình nên làm

Kỉ Vũ thích thú cong khóe miệng nhìn cậu mấy giây, chậm rãi đưa di động trả lại, giọng điệu nhẹ nhàng: "Đăng nhập tài khoản mà cậu đã đăng ký cho chương trình, mình sẽ dạy cậu làm thế nào để giúp đỡ anh ta, loại chuyện này mình rất chuyên nghiệp."

Sự tình trong vòng giả trí, đương nhiên Kỉ Vũ hiểu hơn cậu.

Khương Ngạn Hi lập tức ngồi dậy, ngoan ngoãn đăng nhập vào Net, hai tay đưa điện thoại trả lại: "Làm phiền cậu."

"Chuyện nhỏ."

Kỉ Vũ cầm điện thoại, mở tài khoản ra, cúi đầu gõ mấy chữ liền đăng lên, đăng xong thì ném điện thoại cho Khương Ngạn Hi nhìn, nhếch miệng cười xấu xa.

Khương Ngạn Hi chỉ nhìn một chút, từ trên giường giật bắn lên.

"Kỉ Vũ!!!"

Tài khoản Net của cậu chia sẻ bài đăng mà Tô Hoài đăng lên vài ngày trước.

Khương Ngạn Hi: chờ mong cùng Hoài Hoài hẹn hò [ chớp mắt ]//@ Tô Hoài: chờ mong cùng mối tình đầu hẹn hò @ Khương Ngạn Hi

-

Rạng sáng, Tô Hoài không ngủ, tắt máy điện thoại rồi gọi Thiệu Văn Dư chơi loại trò chơi chiến đấu 3D "đêm tối 5" cả một đêm.

Không mất nhiều thời gian, Thiệu Văn Dư liền quẳng tay cầm trò chơi, phát điên mà rống lên: "Con mẹ nó cậu cho anh một kill thì sẽ chết à? Đến mỹ nữ cậu cũng cho một nhát thăng thiên, đầu óc có vấn đề đó hả? Anh còn cả tấn kịch bản chưa dùng để tán tỉnh nàng mà."

"Đến nhân vật trong trò chơi cũng muốn tán tỉnh, là đầu óc ai có vấn đề?" Tô Hoài châm chọc không thương tiếc.

Thiệu Văn Dư nghe xong im lặng lắc đầu: "Khó trách sẽ bị tuôn ra loại tin tức đen kia, ngay cả người đẹp cậu cũng có thể hạ thủ được, cậu sẽ thật sự không bắt nạt qua mối tình đầu toàn dân chứ?"

Thao tác trên tay Tô Hoài đột nhiên dừng lại, mặc cho nhân vật max cấp bị quân địch bắn một phát nổ đầu.

Thiệu Văn Dư nhìn thấy sự im lặng của Tô Hoài, vốn là một câu nói đùa, đột nhiên hắn hoài nghi là thật.

"Tô Hoài, cậu sẽ không thật sự làm mấy chuyện xấu kia chứ?" Sắc mặt Thiệu Văn Dưa trở nên nghiêm túc, hắn tuyệt đối là một sứ giả bảo vệ hoa.

Tô Hoài uống hơn phân nửa bình nước đá, cố gắng làm dịu đi sự nôn nóng trong lồng ngực.

Ngọn lửa tối tăm càng ngày càng mạnh.

Thiệu Văn Dư híp mắt nhìn anh, im lặng một lúc, nhớ tới lời thúc giục của Tô Hoài sau khi uống rượu đêm đó, thích thú nhướng mày.

Rạng sáng, Thiệu Văn Dư đi ngủ trong phòng cho khách, Hứa Minh tìm đến nhà, lo lắng hướng anh đảm bảo: "Đây tuyệt đối không phải do chúng tôi ép buộc cậu ấy, tôi cũng chưa kịp đi gặp cậu ấy."

Điện thoại của Tô Hoài đã tắt cả đêm, bây giờ mới nhìn thấy dòng chia sẻ kia của Khương Ngạn Hi.

Hứa Minh quan sát nét mặt của anh, thăm dò hỏi: "Hiện tại thì ổn rồi chứ?"

Tô Hoài đọc mấy chữ kia mấy lần, ánh mắt chìm vào biểu cảm [chớp mắt], dựa lưng vào ghế sô pha, nhắm mắt lại một lúc.

Sáu năm, quá lâu .

Anh đã không mò ra hiện tại Khương Ngạn Hi đối với anh đến cùng là thái độ gì .

Một nỗi nôn nóng không thể giải thích được đã quấn lấy anh kể từ khi tìm thấy Khương Ngạn Hi.

Ngoài áy náy cùng không cam lòng bị chôn giấu nhiều năm, còn có một loại cảm xúc kì quái không rõ khác.

Anh cũng không biết.

Anh đã không làm bất cứ việc gì trái với lương tâm trong suốt hai mươi năm qua.

Nếu như trên thế giới này có người mà anh cần thật sự xin lỗi...Chỉ có Khương Ngạn Hi.

Không muốn nhìn thấy cậu tiếp tục bị người khác bắt nạt.

Cũng không muốn ép buộc cậu làm chuyện cậu không thích.

Nhưng anh phát hiện điều anh không muốn nhất...Là để cậu chạy thoát lần nữa.

-

"Tập đầu tiên của chương trình sẽ chính thức ghi hình vào ngày 10/3. Ê-kíp chương trình sẽ đến nhà cậu trước đó để sắp xếp vị trí đặt camera giấu kín. Sáng ngày ghi hình, chúng tôi sẽ đến tận nhà để tuyên bố nhiệm vụ buổi hẹn đầu tiên."

Lộc Ưu ôn hòa hỏi: "Còn có cái gì không rõ không?"

Khương Ngạn Hi không biết tại sao mình lại ngồi trong phòng họp của tổ chương trình "Giao ước của Thượng Đế".

Khương Ngạn Hi khó xử cắn môi, cầm ly nước ấm: "Còn phải quay trong nhà của tôi sao?"

Lộc Ưu cười nói: "Trước đó cậu không xem qua chương trình của chúng tôi sao? Tất cả các buổi quay CP trước buổi hẹn đầu tiên đều diễn ra ở nhà riêng của họ, để khán giả có thể dễ dàng cảm nhận được sự chân thực của bầu không khí hẹn hò. Dù sao chúng ta là chương trình trình truyền hình thực tế, phải lấy sự chân thực trong cuộc sống hằng ngày của các khách mời làm mục tiêu xuyên suốt chương trình.

Khương Ngạn Hi dừng lại hồi lâu, ủ rũ thở dài, cam chịu số phận gật đầu, rầu rĩ nói từ bên trong khẩu trang: "...Tôi sẽ phối hợp."

Trình Việt yên lòng liếc nhau cùng Lộc Ưu, an ủi nói: "Cậu có thể thả lỏng, chương trình của chúng tôi không phức tạp như vậy, cũng không cần làm những kịch bản quy trình, sẽ sắp xếp một chút nhiệm vụ, nhưng sẽ không dùng kịch bản khống chế hành vi của cậu, cậu chỉ cần hưởng thụ mỗi lần hẹn hò với nam thần, thể hiện trạng thái tự nhiên nhất của mình là được rồi."

Lộc Ưu là Omega, đương nhiên cũng là fan hâm mộ Tô Hoài, cũng là fan CP đầu tiên, hưng phấn xoa tay nói: "Đừng lo, cứ giao cho tôi, tôi sẽ dùng công sức cả đời của mình để lên kế hoạch tỉ mỉ cho mọi cuộc hẹn hò giữa cậu và A thần."

Khương Ngạn Hi: "..."

Khương Ngạn Hi nhắm mắt lại úp sấp trên bàn, hít một hơi thật sâu, nghĩ đến việc hẹn hò với Tô Hoài trước mặt người xem toàn thế giới, cậu lo lắng đến không thở nổi.

Nghĩ đến tỉ lệ người xem cao ngất ngưởng của chương trình trong tương lai, Trình Việt khoanh tay tràn đầy ý chí chiến đấu dựa vào ghế, hỏi Lộc Ưu: "Những mùa đầu tiên của chương trình nụ hôn đầu tiên của CP là vào tập thứ mấy? Tôi nhớ không nhầm là thứ bảy?"

Khương Ngạn Hi bỗng nhiên mở mắt, đồng tử chấn động, linh hồn đều bị dọa đến răng rắc nứt ra một chút .

Đầu tiên, nụ hôn đầu tiên?

Cậu còn phải hôn Tô Hoài sao?!

Cậu đã thấy hình ảnh mình bị các fan của Tô Hoài xé ra thành trăm mảnh rồi rải xuống biển.

Trong mắt Lộc Ưu cháy lên ngọn lửa nhỏ, vỗ nhẹ lên bàn tay của Khương Ngạn Hi: "Hi Hi, đừng sợ, đừng quan tâm đến những lời đồn đại, tổ chương trình sẽ bảo vệ cậu thật tốt. Cậu cứ lớn mật mà quấn lấy A thần, tôi sẽ cố gắng một chút, tranh thủ cho hai người tập thứ năm sẽ hôn!"

"Cậu, cậu có thể..." Khương Ngạn Hi hồn bay phách lạc nuốt nuốt nước bọt, hoảng sợ lắc đầu: "Không cần cố gắng như vậy !"

Lộc Ưu đã tiến vào chế độ CP, bốc lên bong bóng hồng cười híp mắt chống cằm ảo tưởng nói: "A thần toàn dân cùng mối tình đầu toàn dân, cái tình yêu tốt đẹp chết tiệt này."

Trình Việt: "Tổ hợp giá trị nhan sắc xưa nay chưa từng có, tôi phải xin đổi mới thiết bị với bên nhà đài mới được."

". . ." Khương Ngạn Hi tự kỷ rụt vào trong góc..

Với sự háo hức mong chờ của cả thế giới, mùa thứ 8 của "Tôi cùng nam thần của các bạn có buổi hẹn hò" cuối cùng cũng đã mở ra ngày ghi hình tập đầu tiên.

Ngày 10 tháng 3 bắt đầu quay, toàn mạng sôi sục, bên trên chủ đề mùa thứ 8 của "Giao ước của Thượng Đế" ở Net mỗi giây có hàng trăm bài được đăng tải.

Lịch sử đen tối của Tô Hoài tạm thời bị dập tắt bởi sự nhiệt tình của fan hâm mộ. Cư dân mạng đã đặt tên cho sự tổ hợp CP của hai người bằng những âm giống nhau — Hỉ hoan phu phu (*)

(*) Hỉ hoan: 喜欢 (yêu thích) từ này đọc là xihuan, gần âm với 希淮 là Hi Hoài tên ghép của 2 người, phu phu là chồng chồng.

[A a a Hỉ Hoan phu phu rốt cục đã gặp mặt rồi!]

[Qùy gối đợi ảnh hiện trường [quỳ xuống]]

[Tại sao người khác đang hẹn hò, nhưng trái tim cô đơn của tôi lại không ngừng khẩn trương??]

[Ghi nhớ ngày hôm nay, một tình yêu tuyệt vời được sinh ra!!]

[[văn án] Đồng nhân văn của đôi Hỉ Hoan phu phu, chính thức lên sàn!]

...

Lúc 4:03 sáng ngày 10 tháng 3, trời còn chưa sáng, Khương Ngạn Hi từ trong giấc mơ hôn Tô Hoài tỉnh lại, đột nhiên ngồi dậy từ trên giường.

"Vù"

Camera ẩn nhỏ xíu ở đầu giường phát ra âm thanh vận hành yếu ớt quay về hướng cậu, mèo cam bị đánh thức, tò mò nhảy đến bên cạnh ống kính, dùng móng vuốt vỗ nhẹ vào ống kính.

Khương Ngạn Hi: "..."

Ai đến nói với cậu, đây không phải thật đi...