"Vạn mộc kết giới?" Yuku khó tin hỏi lại.

"Phải. Ngoại trừ Vạn mộc kết giới không có kết giới nào phù hợp hơn" Hashi gật đầu chắc nịch. "Vạn mộc kết giới chỉ có thể vào mà không thể ra, dựng ở những nơi rừng núi rộng lớn, phải mang linh lực trùm lên toàn bộ khu rừng. Sau khi dựng xong sẽ biến khu rừng thành mê cung. Bằng cách sử dụng linh lực có thể điều khiển cây cối và cảnh vật theo ý muốn, chỉ cần ai đó bị lạc vào sẽ không bao giờ thoát ra được. Mà ở lại càng lâu, linh khí sẽ bị hút dần, cuối cùng là ngất xỉu, rồi tử vong."

Yuku gật đầu. Về Vạn mộc kết giới nàng đã từng nghe qua. Nguyên lai nàng thấy khó tin là vì trước khi lên đường có đi hỏi qua người dân, họ đều ra vào khu rừng này bình thường, mà muốn băng rừng cũng chỉ mất vài ngày... Chẳng lẽ...

Như để chứng thực suy nghĩ của nàng, lại nghe Hashi nói tiếp: " Nhưng khu rừng này cây cối vẫn có khí tức trong lành, kết giới này hình như mới dựng được vài ngày".

Yuku càng thêm chắn chắn: "Có kẻ nhắm vào chúng ta!"

Hashi nhìn Yuku. Khả năng này hoàn toàn có thể xảy ra. Trên đời này kẻ nhắm vào nàng đương nhiên không thiếu. Khoé mắt thánh nữ đảo một vòng, trên môi nở ra nụ cười tinh quái: "Yuku, xuống ngựa. Chúng ta phá kết giới!"

Yuku nghe giọng điệu sảng khoái của nàng, khuôn miệng nhếch lên, tiêu sái nhảy xuống ngựa. Cũng đúng, người ta mất công dựng kết giới, các nàng không thể không chơi.

Hashi xuống ngựa, vẽ lên đất một vòng tròn. Nàng rút trong người ra một lá bùa, niệm quyết. Lá bùa cháy rực lên, nàng liền thả vào giữa vòng tròn.

Yuku cũng kiên nhẫn chờ đợi.

Bất chợt cảnh vật xung quanh các nàng thay đổi, mặt đất rầm rầm lay chuyển dữ dội, trong rừng vang vọng tiếng chuyển động của hàng ngàn rễ cây. Những mảng lá khô kết lại, tạo thành từng cơn lốc nhỏ vây quanh hai nàng.

Hashi mặt không đổi sắc, đốt thêm một lá bùa nữa.

Những âm thanh trong rừng càng mãnh liệt. Mặt đất rung chuyển mạnh hơn. Nhưng thủy chung vẫn không thể tổn hại đến gần chỗ hai nàng.

Bỗng trong không gian vang vọng một tiếng cười the thé, trên nền trời đêm xuất hiện ánh sáng hồng, càng lúc càng chói mắt. Hashi nhíu mày, nhưng chưa kịp nói Yuku đừng nhìn thì đất dưới chân nàng tách đôi ra, thân người nhỏ bé của nàng cũng theo đó rơi xuống. Ánh sáng hồng nhạt dần rồi tắt, tiếng cười cũng chỉ còn chút dư âm.

Còn Yuku bị ánh sáng hồng kia khống chế không thể cử động, cho đến khi ánh sáng đó tắt hẳn thì Hashi đã biến mất. Yuku gấp gáp khởi động lại chân tay, nhào ra nơi Hashi rơi xuống.

Nhưng vô dụng. Đất nơi đó đã liền lại như cũ, mà xung quanh cũng đã yên ắng trở lại, như chưa từng có biến động kinh người vừa rồi.

Yuku ngây ngốc nhìn nền đất vô tri, lần đầu tiên không biết nên làm gì cho phải.

Hashi bị một đạo sức mạnh kéo xuống, cứ kéo mãi như vậy, cho tới khi nàng cảm nhận được ánh sáng mới mở mắt ra.

 

Chỉ thấy mình bị rơi xuống một nơi xa lạ. Một ngọn đèn sáng rực chiếu sáng xung quanh. Nơi nàng đang đứng như một cái hang, nhưng lại không phải. Hashi biết ở ngoài vùng sáng kia không có vật thể tồn tại, chỉ thấy ma lực cùng bóng đêm vô tận.

Mà đứng cách nàng một đoạn, là một bóng đen trơ trọi, ánh mắt xanh lục lấp lánh trong đêm đang nhìn nàng chằm chằm.

"Ngươi là ai?" Hashi cất giọng hỏi, một chút run sợ cũng không có.

Bóng đen đó từ từ hiện ra hoàn toàn. Bóng hình rõ ràng là một phụ nữ. Mái tóc dài xõa tung hai thứ tóc, rồi dần dần cuộn lên gọn gàng. Y phục và khuôn mặt của người đó cũng thay đổi.

Chung quy là một lão bà ngoài tứ tuần. Hashi nhíu mày: "Đừng nói với ta ngươi là phù thủy Tsuri nhé?"

Lão bà kia chưa kịp nói gì, nghe thấy vậy thì ngạc nhiên hỏi: "Sao ngươi biết tên ta?"

Hashi thở ra: "Xem ra là đúng rồi. Phù thủy Tsuri, một phù thủy thuộc hệ Mộc. Rất giỏi tạo kết giới, pháp lực cao hiếm có nhờ vào biết dựng Vạn mộc kết giới, hút linh khí để nâng cao sức mạnh cho mình. Hơn nữa.."

Ánh mắt Hashi dừng lại ở cây trượng gỗ bà ta đang cầm: "Cây trượng làm từ thân gỗ thông ngàn năm đính thêm 13 loài hoa nơi yêu giới mới có, chỉ có một cây trên đời. Nó thuộc về Tsuri!"

Phù thủy Tsuri gật đầu: " Không sai, chính là ta! Ngươi quả nhiên không phải người thường, thân mang linh lực lớn, còn biết nhiều thứ như vậy...  Ngươi là ai?"

Hashi ngạc nhiên: "Ngươi không biết ta là ai, vậy mà lại đi dựng kết giới bắt ta sao?"

Tsuri gật đầu: "Ngươi linh lực lớn như vậy, không bắt ngươi thật quá đáng tiếc"

Hashi nhướng mày. Hoá ra không chỉ có yêu quái, mà tới phù thủy cũng muốn bắt nàng. Bất quá phải xin lỗi ngươi rồi, phù thủy Tsuri. Nàng nhếch miệng cười: "Vậy giờ có còn muốn bắt không?"

Tsuri do dự. Bà ta dựng kết giới này căn bản khó phá, nhưng không biết trên người con bé kia có loại sức mạnh gì mà một lá bùa đã khiến nó rung chuyển. Nhìn sơ qua, Tsuri biết mình khó đấu lại người trước mặt, nhưng thả nàng đi thì lại không cam tâm. Nguồn linh lực tinh khiết trong lành này, thế gian vô cùng khó kiếm.