Editor: May

Cô phủi tay liền đi, Lãnh Tư Thành đâu có thể để cô rời đi? Lập tức đi lên theo, tay đặt ở đầu vai cô: “Khoan đi! Xóa ảnh chụp!”

Lãnh Tư Thành vừa lúc là tay trái đặt lên tay phải cô, chân trái cất bước đi lên. Đúng lúc Cố Thanh Thanh học thể dục mới vừa học tóm, theo bản năng cầm tay anh dùng sức lôi kéo, đùi phải vướng một cái --

Cố Thanh Thanh sức lực nhỏ, Lãnh Tư Thành cũng học tóm lấy, nhưng động tác này Cố Thanh Thanh lại làm rất tốt, ở khi anh không ý thức được đã bị cô sẫy, một cái quăng ngã quá vai, ném ngã anh trên đất!

Trong nháy mắt trời đất quay cuồng, Lãnh Tư Thành duỗi chân vạch một cái, tay trái bị cô cầm dùng sức kéo, Cố Thanh Thanh cũng trọng tâm không vững!

Anh té ngã, Cố Thanh Thanh cũng ngã xuống theo anh, vừa lúc đè ở trên người anh, môi đụng tới bờ môi của anh!

Đúng lúc này, pháo hoa nở rộ trên đỉnh đầu, bên người hoa đăng lộng lẫy, Từ Tử Câm cười khanh khách đội vương miện sinh nhật, ở trong vô số người hân hoan chúc mừng đi đến trong sân -- sau đó tiếng hoan hô đột nhiên im bặt, mọi người cùng nhau vây xem Cố Thanh Thanh và Lãnh Tư Thành hôn môi ở giữa sân!

Hơn nữa, còn là nụ hôn đầu tiên của Lãnh Tư Thành! 

Từ Tử Câm mất thời gian vài ngày tỉ mỉ chuẩn bị PARTY sinh nhật, chính mình lại thành làm nền hoàn toàn! Nổi tiếng là hai đôi tình lữ, không, phải nói là hai nam hai nữ.

Một đôi là Cố Thanh Thanh và Lãnh Tư Thành, một đôi khác, chính là Mạc Đông Dương và bạn gái cũ người mẫu kia của anh ta -- cùng ảnh chụp soái khí của bọn họ!

- - “Chỉ là, lần đầu tiên Cố Thanh Thanh gặp mặt cậu, ở ngay trước mặt mọi người, cường thế cướp đi nụ hôn đầu tiên của cậu, còn một cú quăng ngã qua vai ném ngã cậu, thật sự là quá khí phách!” Mạc Đông Dương ở một bên tấm tắc tán thưởng, “Cho nên cậu nói tối hôm qua cô ấy cắn bả vai cậu chảy máu, tôi vẫn là cơ bản tin tưởng……”

Lãnh Tư Thành không để ý đến anh ta, đẩy ly rượu, cởi áo khoác ra để ở trên khuỷu tay, đứng lên chuẩn bị ra cửa. Mạc Đông Dương còn tiếp tục nói: “Cậu nhìn cậu xem, vừa bị chọc trúng tâm sự liền lập tức đứng dậy chạy lấy người. Đối với tôi là như vậy, đối với Cố Thanh Thanh, cậu cũng là như vậy sao?”

Bước chân Lãnh Tư Thành chợt ngừng, ngón tay hơi hơi buộc chặt, cả người như là bị định trụ không động, hồi lâu sau mới nói: “Nếu về sau cậu tìm tôi vẫn là loại tụ hội nhàm chán này, tôi liền không tới.”

Nói xong câu đó, anh đẩy cửa ra, đi ra quán bar.