Editor: May

Sau đó làm bộ như cái gì cũng chưa từng phát sinh qua đứng dậy, đi đến trước bàn trà, bưng chén lên, sờ sờ, độ ấm vừa lúc.

“Có thể ăn.”

Cô cầm chén xoay người, Lãnh Tư Thành cũng vừa lúc đi tới, trong phòng chỉ sáng một chiếc đèn, anh vừa đi tới như vậy, dáng người cao lớn đều che khuất tất cả ánh đèn mờ nhạt phía sau. Sau đó anh bước nhanh đi tới, một phen tiếp nhận chén trong tay cô -- tùy tay đặt sang bên cạnh.

“Nhưng hiện tại tôi -- càng muốn ăn cô."

Cố Thanh Thanh đi qua, trên cơ bản chưa từng nghe thấy lời nói như vậy từ trong miệng của Lãnh Tư Thành! Nhớ tới, giống như trên tin tức gần đây thật không có tin tức của anh và Trần Văn Tiệp. Nhớ tới lời nói ngày đó về nhà cũ anh đã nói với ba anh, chẳng lẽ một tuần này Lãnh Tư Thành thật sự không tìm phụ nữ, cho nên thoạt nhìn -- đói - khát như vậy?

Cô nghiêng đầu qua, xoay người muốn mở cửa rời khỏi phòng: “Lời này, trước kia anh cũng nói qua với những người phụ nữ khác đi?”

Lãnh Tư Thành lại duỗi tay, một tay chống ở trên cửa, bên mặt cô, khiến cô không thể rời đi. Lúc sau, thân thể thon dài nhích lại gần, đỉnh mày nhẹ nhàng hơi nhướng, vẻ mặt ngả ngớn: “Nếu tôi nói tôi không có, cô tin sao?”

Cố Thanh Thanh đang muốn nói chuyện, dưới lầu truyền đến Lý Du Du lớn giọng: “Thanh Thanh?”

Sau đó, là tiếng bước chân Lý Du Du lên lầu: “Sao còn chưa có xuống dưới? Thanh Thanh? Cái điều khiển từ xa của TV ở nơi nào, muốn tắt TV, mẹ tớ buồn ngủ.”

Ánh mắt Lãnh Tư Thành lạnh lùng, liền biết để Lý Du Du và mẹ cô ta vào ở không phải là chuyện tốt gì mà!

Mà Cố Thanh Thanh lại vừa lúc ngược lại, giống như là gặp cứu tinh, lập tức quay đầu lại lớn tiếng nói: “Tớ ở chỗ này.”

Cố Thanh Thanh và Lãnh Tư Thành, bởi vì là quan hệ lén kết hôn, chỉ nói cho Lý Du Du. Tuy rằng Lý Du Du bát quái, cũng sẽ không nói bậy loại chuyện này. Thậm chí đến mẹ Lý và ba Lý, đều chỉ biết là Cố Thanh Thanh gả cho một kẻ có tiền, đến cô gả cho ai cũng không biết.

Biệt thự Tây Sơn, Lý Du Du là đã tới. Cô vừa lên tới liền hỏi: “Cậu không ở phòng của cậu sao?”

Cố Thanh Thanh kêu to một câu: “Là nơi này!”

Ánh mắt Lãnh Tư Thành lạnh lùng, Cố Thanh Thanh cô giỏi lắm! Muốn lợi dụng bạn của cô rời khỏi anh? Cô nằm mơ!