Tháng gần đây, mỗi người đều rất bận rộn, bởi vì công ty muốn ký hợp đồng với công ty E lớn nhất nước Mĩ. Công ty đối phương muốn họ đưa ra mẫu thiết kế vừa ý nhất, hơn nữa còn muốn người thiết kế phải có mặt giới thiệu ưu thế sản phẩm, nếu hài lòng mới có thể ký hợp đồng.

Cuối cùng tập đoàn Lâm thị chọn lựa sản phẩm do Lâm Trí thiết kế, đây cũng là điều mà cha Lâm Trí vui mừng nhất, đưa cậu ra khỏi nước là chính xác, cuối cùng không có uổng phí cố gắng. Một tháng này Lâm Trí rất nghiêm túc làm việc, dù sao đây cũng là công ty nhà cậu, cho nên không có uổng phí bỏ ra. Cậu thiết kế đồ cho đối phương, đối phương rất hài lòng. Sau đó là chuẩn bị đi sang Mĩ ký hợp đồng. ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn

Ngoài người kí hợp đồng trong công ty, còn có Lâm Trí cùng đi, bởi vì cậu chưa có kinh nghiệm, lại còn có Quan Vũ Hạm cùng đi. Cho nên rất sẵn sàng, cuối cùng dự định thứ sáu lên đường, tới khi đến nơi thì nghỉ ngơi trước, thích ứng với sự chênh lệch múi giờ, rồi hẹn gặp mặt công ty đối tác vào thứ hai.

"Mẹ, con chỉ đi nhiều nhất là một tuần sẽ về, không cần đem nhiều đồ như vậy, rất phiền toái, nếu thiếu cái gì có thể mua ở bên đó là được!" Quan Vũ Hạm bĩu môi nói.

"Ở bên ngoài phải chăm sóc mình thật tốt, nhớ mỗi ngày phải gọi điện thoại về nhà, báo cáo bình an."

"Tuân lệnh, mẹ." Quan Vũ Hạm chào mẹ.

Thứ sáu, mọi người đều đến sân bay đúng giờ, cùng nhau lên máy bay. Không cần phải nói Lâm Trí cũng sẽ ngồi chung một chỗ với Quan Vũ Hạm. Mà buổi tối hôm trước, chỉ cần nhớ tới có thể đi xa với Quan Vũ Hạm, thì cậu đã hưng phấn không ngủ được, cuối cùng cũng bỏ rơi được cái tên giả vờ chính đáng kia, cả ngày cứ đi theo sau mông ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn Quan Vũ Hạm, biết cậu có chứng sợ nước, lại còn cố ý hẹn Quan Vũ Hạm đi bơi, làm hại cậu không thể ở chung một chỗ với Quan Vũ Hạm, mỗi ngày phải sống trong đau khổ. Nhưng mấy ngày sắp tới, cô sẽ đều thuộc về cậu, nghĩ tới thôi cũng không khỏi cười khúc khích.

"Cậu cười cái gì vậy?" Quan Vũ Hạm đưa tay đẩy Lâm Trí một cái.

"Tôi đang cười là mấy ngày nay cô sẽ là của tôi." Lâm Trí cười nói.

"Chớ đắc ý, lúc nào thì tôi trở thành người của cậu." Quan Vũ Hạm không chịu nổi nói.

"Cũng không biết được, nói không chừng sau khi trở lại thì cô đã là người phụ nữ của tôi rồi." Lâm Trí không buông tha nói.

Quan Vũ Hạm vươn tay nắm lấy cánh tay Lâm Trí, khiến lúc đầu Lâm Trí vẫn còn thích thú, sau đó lại là đau khổ, vì Vũ Hạm đã cắn một miếng lên cánh tay cậu.

"Nhớ lấy, sau này đàng hoàng cho tôi, nếu không tôi sẽ không khách khí."

Mặc dù rất đau, nhưng cậu không có phát ra tiếng gì, bởi vì đây trên máy bay, cần phải yên lặng, nếu như mà ở trong nhà Quan Vũ Hạm thì liền thê thảm, nhất định Lâm Trí sẽ đền đáp lại cô.

"Tôi thích cô không khách khí, bé con à. ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn Cho dù bị tiếp, tôi cũng thích vậy." Lâm Trí lại xấu xa cười nói.

"Cậu, không chỉ có chứng sợ nước, mà còn có chứng thích bị ngược đãi, quả thật là không có thuốc nào chữa được."

"Không, cô sai lầm rồi bé con, cô chính là thuốc của tôi, là thuốc giải duy nhất." Lâm Trí nói nghiêm túc. Bởi vì trong lòng cậu thấy rõ ràng, đã nhiều năm như vậy, cậu lại không có bất kì phản ứng với cô gái nào, chỉ có khi ở chung một chỗ với Quan Vũ Hạm thì tiểu đệ của cậu mới có phản ứng, hơn nữa lại rất mãnh liệt.

"Dừng lại, sau này không cho phép gọi tôi là bé con, tôi muốn ói, hiểu chưa?" Vũ Hạm có chút tức giận.

"Không, cô đối với tôi mà nói, chính là -- nhặt được báu vật, cô biết không? Cô mới vừa nói cái gì? Cô muốn ói? Cô không biết điều này thể hiện cái gì sao?" Mỗi một lần Lâm Trí nói chuyện với Quan Vũ Hạm đều luôn khó lòng nghiêm chỉnh, đây chính là tính cách trước đây chưa từng có, cho đến khi gặp phải Quan Vũ Hạm thì đều thay đổi.

"Thật không thể chịu nổi cậu, tôi muốn ngủ một lát, đến nơi thì gọi tôi." Quan Vũ Hạm liền chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi.

"Toàn thế giới này cũng chỉ có mình cô là đầu gỗ đối với đại soái ca như tôi!" Lâm Trí tràn đầy tự tin nói.