Chín giờ tối mỗi ngày Ngô Ngôn sẽ đúng giờ gọi điện thoại đến đây, trước mỗi lần ngắt điện thoại liền nói một chuyện chính là cầu hôn. 

Điều làm cho Chu Lăng buồn bực là, anh chưa từng nói qua mấy ngôn từ cầu hôn chuẩn như “Em gả cho anh đi”, nhiều lắm là nói cô cùng anh đi đăng kí kết hôn. 

Nhưng mà, dù sao cô cũng không trông cậy quá vào cái tên lính ngốc chẳng biết cái gì là lãng mạn kia, mỗi ngày anh đều nói một lần muốn cùng nhau đăng kí kết hôn cũng đã nói lên thành ý của anh. 

Cùng Ngô Ngôn tán gẫu, tuy rằng thường xuyên chỉ là những câu nói vô nghĩa, như hôm nay ăn cái gì, chạy mấy chục ngàn mét, vật lộn với ai… Chu Lăng chưa bao giờ nghĩ rằng cái người thoạt nhìn cực nghiêm túc kia nhưng luôn cùng cô nói chuyện, càng ngoài ý muốn, cô lại càng là mềm lòng. 

Người đàn ông này luôn cố gắng làm cho cô quen thuộc với công việc của anh, cuộc sống của anh. 

Cô không thể không vì dụng tâm của anh mà cảm động. 

Phụ nữ đều là động vật cảm tính, Chu Lăng dù luôn lý tính, lãnh huyết, rốt cuộc vẫn là một phụ nữ. 

Cô lại là người ăn mềm không ăn cứng, không thể không nói, Ngô Ngôn vô cùng tốt. 

Buổi tối hôm nay nữa là hai người bọn họ quen nhau được bốn tháng mười một ngày, vẫn gọi điện thoại, khi sắp sửa gác máy, Ngô Ngôn lại hỏi một lần nữa: “Ngày mai chúng ta đi đăng kí kết hôn chứ?”

Chu Lăng đè thấp thanh âm, nhẹ nhàng nói: “Được.”

Ngô Ngôn sửng sốt một chút, tiếp theo Chu Lăng chợt nghe thấy bên kia vang một tiếng phanh, sau đó là lần đầu tiên nghe thấy ngữ điệu phập phồng rất lớn của anh: “Tốt, tốt… Chu Lăng, em yên tâm, anh sẽ đối tốt với em.”

Chu Lăng vốn đối với sự xúc động của mình có chút hối hận, nhưng thấy anh phản ứng như vậy, khóe miệng nhịn không được nhếch lên, sợ hãi trong lòng cũng vơi đi rất nhiều:

“Được.”

【 Băng: Mình muốn tuyên bố một tin tức. 

Cặp lồng cơm: bạn muốn kết hôn?

Cô gái: Thật sự?

Thiên thượng lam nguyệt: Sẽ không phải là cậu có chứ? (*khụ* Ý chị ý là có baby ớ)

Băng: Sút bay. 

Băng: Mình đáp ứng lời cầu hôn của anh ấy. 

Caro vàng xanh: Là quân nhân lần trước bạn nói?

Băng: Đúng. 

Màu sắc rực rỡ: Chúc mừng chúc mừng bánh kẹo cưới. 

Băng: Vẫn còn sớm, chờ báo cáo kết hôn của anh ấy được phê duyệt xong đưa xuống, sau đó mình lại phải cầm con dấu của gia đình đi, không biết phải mất mấy tháng nữa. Nghe nói khi thẩm tra chính trị con dấu thường có tranh cãi. 

Cặp lồng cơm: Thẩm tra chính trị?

Băng: Đúng thế, nếu cùng quân nhân kết hôn, tất cả đều phải trải qua thẩm tra chính trị, kỳ thật cũng chỉ là đi đến Cục công an cùng Uỷ ban nhân dân. 

Quả cam vàng: Kiểm tra nhà bạn có mối quan hệ với ngoại quốc hay không sao?

Băng: Mình ở trên mạng đã tra qua, kỳ thật hiện tại chỉ có mấy phần, chỉ cần điền vào cái bảng, hoàn thành mấy cái vấn đề là tốt rồi. 

Caro vàng xanh: Lăng Lăng phải cẩn thận, đừng để có một ngày chết ở trên giường, những người đó sẽ thành như sói như hổ. 

Băng: Sút bay. 

Caro vàng xanh: Bay trở về. 

Caro vàng xanh: ông xã bạn có cơ bắp tám múi không? Rắn chắc a. 

Băng: Làm ơn đi, bọn mình vừa mới nhận thức vài ngày từ lúc anh ấy từ đơn vị trở về, có hay không mình làm sao mà biết. 

Băng: Bất quá mình thấy bộ dáng anh ấy ưu nhã lịch sự như thế, đại khái là viên chức dân sự, hoài nghi sẽ không có. 

Băng: Nhìn các cơ bắp rất rắn chắc, bộ dáng rất mạnh mẽ. (=. = Khó hiểu nhỉ)

Caro vàng xanh: Khi nào quay trở lại nhớ rõ phải mang theo mấy bức ảnh chụp cho chúng mình nhìn xem ha. 

Cặp lồng cơm: +1

Màu sắc rực rỡ:, Lăng Lăng muốn kết hôn?

Màu sắc rực rỡ: +2

Thiên thượng lam nguyệt: +3

Quả cam vàng: +4

Cô gái: +5

Băng: Biến!

Khoai tây nghiền: Cơ bắp tám múi có cái gì đẹp chứ, quan trọng là cái kia của anh ta không được quá dài, không được quá thô, thời gian như thế nào. (*phụt máu mũi*)

Cặp lồng cơm: Khoai tây, bạn nói thật mạnh miệng. 

Màu sắc rực rỡ: Gật đầu, nói quá mạnh miệng. 

Băng: Khoai tây, bạn đúng là đồ không có răng. 

Khoai tây nghiền: Mình có 28 cái răng, trắng noãn lóe sáng. 

Caro vàng xanh: Ai nha nha, loạn mắt mình rồi, cậu có con bò cười Lockhart à? (Cos: Cosplay)

Băng: Phụt. 

Cặp lồng cơm: Phụt. 

Màu sắc rực rỡ: Đáng tiếc cô không có tóc vàng. 

Cô gái: Nhuộm là được. 

Thiên thượng lam nguyệt: Uy, uy, đừng vòng vo. 

Thiên thượng lam nguyệt: Lăng Lăng, bọn mình muốn nhìn thấy cơ bắp tám múi. 

Băng: Ngày mai mình sẽ đi chợ mua mấy cân thịt, cắt thành tám khối cho mọi người xem

Thiên thượng lam nguyệt: Chụp đi, bọn mình muốn nhìn thấy cơ bắp của ông xã bạn

Băng: Nghĩ muốn nhìn, chúng là của mình nha

Sự tình nếu đã định như vậy rồi, vậy mình nên báo cho người nhà, cô chắc không có khả năng đến khi kết hôn mới nói cho ba già mẹ già biết chứ?

“Mẹ, đang làm cái gì thế?” cô vân vê ngón tay trên bàn máy tính. 

“Vừa cơm nước xong, đang xem tivi. Hôm nay ở trong phim ám chiến, cái người kia thật

thảm, hắn vì bảo vệ tin tình báo…”

Mẹ già từ lúc bước vào thời mãn kinh liền càng ngày càng dong dài, ngày xưa Chu Lăng còn có thể nhẫn nại nghe, thuận tiện phụ họa vài câu, nhưng hôm nay cô có chút khẩn trương, lại có chút vội vàng xao động, liền đánh gãy lời của mẹ già

“Truyền hình này con đã xem qua. Mẹ, con là có việc muốn nói với mẹ.”

“Chuyện gì? Không đủ tiền xài sao? 

Mẹ đã nói với con vẫn là trở về nhà đi, muốn viết tiểu thuyết thì viết ở nhà cũng như nhau thôi, ở bên ngoài còn phải thuê phòng, một tháng con có thể kiếm được bao nhiêu tiền a.”

“Mẹ, mẹ hãy nghe con nói xong được không?” Chu Lăng chút phiền chán, khó khăn níu. 

“Được, được, con cứ nói đi, mẹ nghe đây. "

“Mẹ, có người giới thiệu bạn trai cho con…”

Thanh âm mẹ già lập tức nâng cao tám độ: “Là người ở đâu? Làm việc gì?”

“Là quan quân, được một quân tẩu mà con quen biết giới thiệu cho.” Nghĩ đến Ngô Ngôn, Chu Lăng trấn định một chút, “So với con lớn hai tuổi, đơn vị ở thành phố N, đã là thiếu tá, con người anh ta cũng rất tốt. "

“Nga, vậy là tốt rồi. Tham gia quân ngũ cũng không tệ, thu nhập ổn định, dù sao hiện tại cũng không có chiến tranh, sẽ không nguy hiểm. 

” Thanh âm lập tức nhỏ lại, Chu Lăng mơ hồ nghe thấy mẹ già đang hỏi, “Thiếu tá là cao nha, quản bao nhiêu người?”

Sau đó là thanh âm của ba già: “30 tuổi làm thiếu tá, rất tốt, chứng tỏ cậu ta rất có năng lực. 

Thiếu tá bình thường là phó doanh hoặc là chính doanh, quản bao nhiêu người cũng không nhất định, một cái doanh bình thường là ba, bốn trăm người chứ? 

Ông có chút không xác định. 

Chu Lăng cười nói: “Ba, người này thuộc đơn vị tình báo. Thời của ba quản một doanh của nó, đại khái chính là ba, bốn trăm người, hiện tại một cái doanh bình thường có khoảng bốn trăm, có khi lên đến năm trăm người.”

Ba già rõ ràng có chút ngạc nhiên, ông tiếp nhận điện thoại nói: “Con biết rất rõ ràng a.”

Kia là đương nhiên, nói như thế nào bạn trai cũng là quân nhân, dù sao cũng phải có một ít hiểu biết cơ bản a! Chu Lăng có chút đắc ý, cô đã bỏ chút thời gian tìm hiểu những thứ này ở trên mạng. 

“Bất quá con cảm thấy anh ta đại khái là viên chức dân sự ở văn phòng”, Cô cười nói, 

“Nói không chừng quyền quản binh đều không có, chỉ có thể truyền lệnh cho người khác thôi.”

“Con ngay cả cái này cũng không biết?” Ba già kinh ngạc hỏi, “Phải hỏi rõ ràng cậu ta 

làm công việc gì chứ?”

Đã quên a…

Cô vỗ vỗ nhẹ vào đầu mình, miệng lại nói: “Ba, nếu anh ta là nhân viên ở công ty nào đó, con khẳng định sẽ hỏi rõ ràng anh ta làm chức vị gì, quản cụ thể cái gì. 

Nhưng mà anh ta là quân nhân, tháng trước còn có nhiệm vụ bí mật nữa, con hỏi nhiều sẽ không tốt, vạn nhất hỏi trúng cơ mật quân sự nào đó, 

anh ta không thể trả lời.”

Ba già trầm mặc một chút: “Người giới thiệu cho con có thể tin tưởng sao?

Con xác định bạn trai thật sự là thiếu tá, chưa có kết hôn?”

“Ai nha, chị hai giới thiệu cho bọn con là người mà con rất quen thuộc, Ngô Ngôn là cấp dưới của lão công chị ấy, không có sai a.” Điểm này cô từ trước cho tới bây giờ chưa từng hoài nghi qua, đây là do người quen giới thiệu, cũng không phải là quen biết trên mạng. 

“Con cảm thấy tốt là được, khi nào thì dẫn về nhà cho chúng ta xem một chút đi.”

Chu Lăng trầm mặc một chút, thấp giọng nói: “Nghỉ phép năm nay của anh ta đã dùng hết, muốn nghỉ thêm cũng chỉ có thời gian nghỉ để kết hôn.”

Ba già ngẩn người nói: “Các người đã quyết định muốn kết hôn?”

Mẹ già khẩn trương, vội vàng giật lấy điện thoại: “Chu Lăng, các người quen biết đã bao lâu?”

“Được nửa năm.” Chu Lăng thật cẩn thận nói, tuy rằng chỉ mới có hơn bốn tháng, tốt xấu gì cũng có thể tính là nửa năm nhỉ?

“Con quyết định là được. Nhưng mà chuyện này nhất định phải rõ ràng một chút, chúng ta tuy rằng đối với hôn sự của con sốt ruột, nhưng cũng không thể tùy tiện đem con gả cho một người đàn ông xa lạ.”

“Con biết… Ngô Ngôn, con tin tưởng rằng bọn con có thể sống cùng nhau thật tốt, mặc dù bọn con không yêu nhau. "

_________________