Tăng Gia Hân nghe xong liền ngồi khụy xuống sàn nhà, ngăn cho nước mắt rơi.

Lúc này không phải lúc để khóc lóc, cô nhanh chóng trấn an tinh thần, ổn định lại tâm trạng.

Cô lau nước mắt rồi ấp úng nói:

"Được, tùy anh! Từ nay về sau chúng ta không còn quan hệ nữa!"

Thực ra, Tề Triết không về một mình, anh còn đưa cả Khương Mỹ Sinh về nữa.

Vừa nhìn thấy Khương Mỹ Sinh bước vào, Tăng Gia Hân nhếch miệng cười khinh bỉ rồi đi ra ngoài.

Cô leo lên chiếc Porche của mình rồi chạy đi mất.

Khương Mỹ Sinh vừa nhìn đã biết có chuyện xảy ra, cô dùng giọng mệt mỏi nói:

"Nếu cậu yêu cô ấy thì tại sao lại bỏ cô ấy, liên tục tạo ra scandal với người khác?!"

Tề Triết không đáp rồi ngoảnh mặt, quay lưng đi.

Khương Mỹ Sinh không từ bỏ, nếu giống tính cách cô ban trước, lúc xưa theo đuổi anh không được thì sẽ không cho ai lại gần anh, cô sẽ tìm cách để chia rẽ họ nếu có cơ hội.

Nhưng lúc này thì khác, cô không chắc cô còn tình cảm với anh không nhưng mà cô muốn giúp Tăng Gia Hân, cô chẳng muốn nhìn thấy cô ấy buồn.

Khương Mỹ Sinh lẽo đẽo theo sau rồi liên tục đặt ra câu hỏi khiến Tề Triết quay cuồng điên đảo:

"Ê...!Nói cho tôi đi!"

"Ê, kể tôi nghe đi, tôi sẽ giữ kín!"

"Này này, cậu quay qua đây coi, tôi tò mò quá nè! Tuy rằng hồi xưa tôi thích cậu nhưng tôi lại thấy có duyên với cô bé kia quá hihi.

Nhìn cô bé mà tôi mê quá..."

Nói đến đây, Tề Triết liền bịt miệng cô lại, anh thở dài rồi mệt mỏi trả lời:

"Thật ra, tôi có lí do để né tránh cô ấy.

Tôi không muốn nhìn cô ấy đau khổ vì tôi thêm lần nào nữa, thà rằng đau một lần còn hơn đau suốt đời!"

Khương Mỹ Sinh gật gật đầu lia lịa, tỏ ý thích thú với câu chuyện này.

Cô liền đứng dậy, dỏng dạc hô hào:

"Được được! Vì hạnh phúc của cô bé, tôi sẽ giúp người anh em!"

Tề Triết nghe cô nó như thế liền sững người ra hồi lâu.

Trong đầu anh chợt thoáng qua suy nghĩ vừa mơ hồ vừa mông lung:

"WTF? Riết rồi không biết là mình thích Gia Hân hay Khương Mỹ Sinh thích cô ấy nữa?!"

...

Bấy giờ, Tăng Gia Hân lái xe tấp vào lề đường, tâm trạng cô dường như ổn định hơn trước.

Có lẽ ngay từ đầu cô đã đoán ra nên chỉ là đang thử lòng anh mà thôi.

Cô lục chiếc túi xách, lấy ra chiếc điện thoại, bấm số gọi cho James.

Đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy:

"Đến giờ mới nhớ đến..."

James chưa kịp nói xong thì đã bị Tăng Gia Hân cướp lời trước một bước, cô nói với giọng nghiêm túc:

"Cậu tìm hiểu cho tôi tất cả hành tung của Tề Triết gần đây, tôi muốn biết từng chút từng chút một!"

"Ê ê, chơi vậy sao..."

Lại tiếp tục một lần nữa, James chưa kịp nói gì thì đã bị Tăng Gia Hân cúp máy.

Anh bực tức không chịu nỗi, rồi cuối cùng cũng răm rắp nghe theo, đi điều tra, tìm kiếm thông tin cho cô.

Lúc này, Tăng Gia Hân lại gọi thêm một cuộc điện thoại nữa, đó chính là cho Mạc Tư Cẩn.

Anh ta bây giờ đang ở công ty sắp xếp công việc thay cho Tề Triết, đây là cái giá phải trả vì đã đưa cô đến nơi nguy hiểm.

Nghe tiếng chuông điện thoại vang lên, anh giật mình, rồi đến khi nhìn tên hiện lên, anh càng rùng mình hơn, không biết mợ chủ gọi cho anh chuyện gì, nhưng anh nhất định phải khóa chặt mồm lại! Không thể ngu ngơ như trước để rồi nguyên năm phải chăm lo cho đống tài liệu này được!

Thanh xuân rất ngắn ngủi, anh không thể bị dụ dỗ được!

Mạc Tư Cẩn bắt máy, đầu dây bên kia đã nhanh chóng nói trước:

"Chắc cậu biết tôi gọi cậu vì lí do gì đúng không? Khai ra hết đi!!!"

Mạc Tư Cẩn nuốt nước bọt rồi trả lời: "Xin lỗi mợ chủ, tôi không thể phản bội cậu chủ được, dù sức khỏe cậu chủ có không tốt thì tôi cũng không khai đâuuu!!"

Ngay từ đầu, Tăng Gia Hân cô đã biết Mạc Tư Cẩn dễ dụ nên dùng giọng nghiêm túc để dọa anh chơi, ai ngờ sự thật đằng sau lời nói dối kia còn kinh khủng hơn cô tưởng tượng.

Nghe xong, tim cô đau như bị ai đâm vào hàng trăm nhát dao sắc nhọn.

Cô lấy lại bình tĩnh, hết sức bình tĩnh dọa Mạc Tư Cẩn tiếp: "Rồi cậu có chịu nói không? Hay tôi cho cậu không còn đường sống?!"

"Aaaa....!Tôi không nói với mợ chủ là cậu chủ bị nhiễm virus NArs đâu, mợ chủ nằm mơ điii!"