Nghe có người hô hoán, hai chàng trai đi qua liền nhảy xuống cứu anh chàng thanh niên nghĩ quẩn kia. Nhưng chưa kịp nhảy thì Tiêu Phong đã bước lên rồi.

"Xin lỗi mọi người, nhưng tôi không có ý định tự tử." Tiêu Phong vội thanh minh rồi nhanh chóng lao ra xe phóng đi.

Anh phải cởi chiếc khẩu trang này ra nhưng không thể để lộ mặt được. Nếu không nằm mơ anh mới lên chiếc xe này lại một lần nữa. Tiêu Phong lấy chai xịt khuẩn xịt xung quanh xe, đặc biệt là Diệp Băng Hy rồi lấy một lúc ba chiếc khẩu trang để đeo vào.

Chiếc xe lao trên đường với vận tốc ánh sáng, cuối cùng sau 15 phút cũng có thể về đến khu căn hộ.

Tiêu Phong mở cửa xe lập tức chạy thẳng vào thang máy. Lên đến phòng, anh lấy quần áo vào ngay phòng tắm, tẩy rửa thật kĩ.

Người ta thường nói chỉ cần cho con trai ba phút đồng hồ, anh ta có thể vừa cởi quần áo, vừa tắm, vừa gội đầu và mặc lại quần áo. Nhưng Tiêu Phong là trường hợp ngoại lệ.

Hai tiếng đồng hồ là thời gian tắm của anh ta.

Tắm rửa sạch sẽ xong Tiêu Phong mới nhớ tới Diệp Băng Hy. Anh vẫn để cô nhóc này dưới xe.

Sợ cô uống rượu xong lại chịu lạnh sẽ bị cảm, anh liền đi xuống gọi bảo vệ khiêng cô lên nhà.

Xuống tới nơi, mở cửa xe ra anh không khỏi bàng hoàng. Không hiểu sức lực ở đâu ra mà cô có thể tháo rời được chiếc vô lăng của con xe Mercedes của anh. Hai người bảo vệ đứng bên cạnh cũng bất ngờ không kém, nhưng nhìn bộ dạng của cô họ không khỏi buồn cười. Nếu không phải đã được huấn luyện thì chắc họ đã nằm ra đây ôm bụng cười rồi.

Rất nhanh, hai người bảo vệ đã khiêng Diệp Băng Hy lên đến phòng. Tiêu Phong cũng chẳng còn đủ can đảm để tắm cho cô nữa, đành kéo chăn đắp cho cô rồi đi về nhà.

.............

Sáng hôm sau, Diệp Băng Hy thức dậy, thấy đầu đau nhức không ngừng. Cô đi vào nhà vệ sinh, mơ hồ nhìn mình trong gương.

"Á...a...a...a...a...a...a...a...a...a"

Tiếng hét thất thanh từ trong phòng tắm nhà Diệp Băng Hy phát ra.

Cô không tin vào mắt mình nữa. Cô gái trước mặt trong gương kia chính là Diệp Băng Hy cô sao. Sự thật này quá tàn khốc làm cô nhất thời không thể chấp nhận được.

Không ngờ có một này cô có thể đội vương miện mì tôm,trang phục dạ hội điểm xuyết những hoạ tiết loang lổ.

Cô nhanh chóng vệ sinh cá nhân, lấy lại dáng vẻ thường thấy. Cuối cùng một Diệp Băng Hy xinh đẹp cũng quay trở lại.

Nhưng có một chuyện kinh thiên động địa mới sảy ra tối qua mà Diệp Băng Hy có lẽ sẽ nhớ tới cuối đời.

Như thường lệ, cô đi lấy xe rồi đến công ti. Nhưng hôm nay cứ có điều gì đó kì lạ. Từ nhân viên tiếp tân của khách sạn đều nhìn cô với ánh mắt rất kì lạ. Khi cô đi qua thì ai nấy đều ôm bụng cười rồi quay qua bàn tán với nhau.

Diệp Băng Hy vẫn chưa hiểu chuyện gì đang sảy ra nhưng linh cảm mách bảo cô là nên đeo một chiếc khẩu trang vào.

Đến công ti, Diệp Băng Hy chạy thật nhanh lên phòng làm việc. Cô đi gặp đám người Ngô Dương hỏi xem có chuyện gì.

"Tiểu Hy, em không biết gì sao? Bây giờ em đã trở thành hot girl quán lẩu rồi đấy. Xem này!" Ngô Dương vừa nói vừa giơ điện thoại ra cho Diệp Băng Hy xem.

Cái gì thế này, chỉ sau một đêm mà hình ảnh của cô đã được lan truyền trên khắp các trang mạng. Các diễn đàn đều đang thảo luận sôi nổi về cô. Không những thế hình ảnh của cô còn được chế thành các Meme nữa chứ.

Ôi trời ơi, Diệp Băng Hy xấu hổ muốn độn thổ luôn