Bắc Tân Khởi chỉ khách sáo" ừ " một tiếng.... ánh mắt không động thanh sắc mà nhìn về phía Mạc Yến.

Ánh mắt Mạc Yến khẽ dừng lại một chút nơi đôi tay Mộ Kì Ân khoác lấy tay hắn, không nói gì, lặng lẽ ngồi tiếp tục đọc tài liệu.

Biểu cảm trên khuôn mặt rất là bình thường như không có gì xảy ra vậy....

- Tân Khởi, từ khi nào mà anh lại tuyển một thư kí không hiểu chuyện như này vậy chứ?

Mộ Kì Ân khoác lấy tay Bắc Tân Khởi,đưa mắt liếc nhìn Mạc Yến rồi buông lời giễu cợt...

- Vậy sao?

Bắc Tân Khởi hỏi ngược lại, còn nét mặt thì không có chút dấu hiệu giận dữ nào cả....

Mộ Kỳ Ân tuy có tính tình đỏng đảnh tiểu thư nhưng cũng không phải loại người thích mách lẻo.... nên chỉ nói vậy rồi quay sang nói với Bắc Tân Khởi:

- Tân Khởi, tối nay mình cùng đi ăn, có được không?

- Được!

Ánh mắt Bắc Tân Khởi từ đầu chí cuối đều không dời khỏi khuôn mặt Mạc Yến... nghe Mộ Kỳ Ân hỏi vậy thì nhàn nhạt đáp lại, nét mặt không chút cảm xúc....

- Anh muốn ăn gì? Món Pháp? Món Ý?

Mộ Kỳ Ân khoác tay hắn, cùng bước ra phía ngoài,vừa đi vừa hỏi ý hắn, giọng điệu đầy vui vẻ....

- Tùy!

Đáp lại chỉ là một từ ngắn gọn như vậy...

Nóng dáng hai người đi khuất xa dần...

- Đó không phải em gái của Mộ Thám sao? Lần trước tôi từng nhìn thấy cô ấy trên truyền hình.

- Mộ tiểu thư với Bắc thiếu có quan hệ gì?

- Vậy mà còn cần hỏi à? Nhìn Mộ tiểu thư đối với Bắc thiếu.... hai người họ chắc chắn đã quen nhau từ lâu rồi!

- Đúng vậy! Cũng chưa bao giờ thấy Bắc thiếu khoác tay cô gái nào cùng xuất hiện như này!

Nhân viên trong công ti con này của Bắc thị có vẻ như có tinh thần bà tám rất chi là mãnh liệt....

Tiếp sau câu khi nãy, một người khác lại góp chuyện:

- Lần trước không phải còn phát sinh tin đồn với Tô Y Y sao? Lại còn một cô gái thần bí khác xuất hiện bên cạnh Bắc thiếu ngay ngày hôm sau nữa, so với vụ này thì hot hơn nhiều ý chứ!

Mạc Yến đang thu dọn đồ chuẩn bị ra về, nghe nói vậy thì khẽ quay sang nhìn người đó... toát mồ hôi hột....

Tám thì tám đi,nhưng sao phải đào bởi chuyện của tỉ năm trước ra vậy chứ?

Sợ bị người khác nhận ra,cô gái thần bí ấy chính là mình,cầm lấy túi xách,đi nhanh ra ngoài...

Đi ra khỏi tòa nhà đó, cô bước thẳng tới bến xe bus...

Bên đường, chiếc xe lamborghini đi chầm chậm... khi đi qua trước mặt cô,cửa kính xe khẽ hạ xuống một chút...

- Tân Khởi, thư kí của anh gan càng ngày càng lớn rồi!

Mộ Kỳ Ân liếc nhìn Mạc Yến, buông lời châm chọc.

Ánh mắt Bắc Tân Khởi lần nữa không động thanh sắc mà cứ dừng lại nơi khuôn mặt Mạc Yến.

Mạc Yến ngồi một mình ở bến xe bus,đang ngước nhìn xuôi ngược, dường như đang đợi xe, nhưng nhìn mãi không thấy bóng xe nào cả.

Bắc Tân Khởi lặng lẽ nhìn cô, chiếc xe từ từ lướt qua cô,đi cách một đoạn khá xa, ánh mắt hắn vẫn chẳng dời khỏi....

Xe bus hôm nay có vẻ không dễ bắt, Mạc Yến vẫn đứng đó đợi xe, một thân một mình.

Cảnh tưởng đó.... không hiểu sao, khiến hắn thấy nhói lòng,chiếc xe dừng khựng lại bên đường.

- Tân Khởi, sao vậy?

Mộ Kỳ Ân không hiểu chuyện gì xảy ra...

- Anh vẫn còn chút việc, em bắt taxi về trước đi hoặc không thì kêu anh em đến đón!

Giúp cô ta mở cửa xe, đợi cô ta bước xuống, nói một câu vậy rồi lên xe, cho xe quay đầu lại.....