Convert + Beta: Mã Mã
Editor: Vũ
Chương 64: Muốn tôi sao?
Nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Trầm Phi Yên nhưng Hiên Viên Hoàng lại cho rằng cô rất đáng yêu, cái gì cũng viết hết lên trên mặt, hoàn toàn không có bất kỳ một chút giấu diếm nào.
"Đúng như em nghĩ, tôi sẽ làm chuyện để em phải cảm thấy xấu hổ!" Cố ý trêu đùa người trong lòng, lúc này Hiên Viên Hoàng mới phát hiện rằng, thì ra tán tỉnh người yêu lại có cảm giác vui sướng như vậy.
Phụ nữ từ trước cho tới giờ đều là bọn họ hầu hạ hắn, mà hắn cũng chỉ vì nhu cầu phát tiết của mình, nên căn bản không lãng phí thời gian mà đi tán tỉnh người ta. Nhưng hiện tại, hắn đã biết được thú vui tán tỉnh này có thể khiến phụ nữ càng thêm xinh đẹp, để lộ ra một mặt rất động lòng người.
"Còn nữa! Anh, cái tên biến thái này!" Khuôn mặt nhỏ tức giận đỏ lên như quả dâu tây, Trầm Phi Yên dùng sức giãy dụa, hai chân đạp loạn xạ về phía trước, hoàn toàn không có một chút mục tiêu.
Cũng may Hiên Viên Hoàng nhanh tay nhanh chân, dùng sức giữ hai chân của cô, hắn nghiêm túc nhìn Trầm Phi Yên khuyên nhủ:Nếu em tưởng rằng cuộc sống sau này như quả phụ, chẳng lẽ em chỉ muốn tôi dùng ngón tay này phục vụ em, em có thể tiếp tục nha.”
"A... Tôi phát điên mất...!" Nói không thông, thậm chí còn nói cả chuyện lấy ngón tay phục vụ, Trầm Phi Yên nghĩ chẳng có chuyện gì mà Hiên Viên Hoàng không dám nói.
Buồn bực cười, thấy cả người Trầm Phi Yên tức giận không nhẹ, Hiên Viên Hoàng cũng không có ý định tiếp tục trêu đùa nữa, hằn có cảm giác rằng mình có thể là người đầu tiên trở thành thái giám chỉ vì nín nhịn, hắn cũng không muốn trở thành quỷ đói trong khi thức ăn lại bày ra ngay trước mắt.
Ngón tay nhẹ nhàng câu dẫn, khuấy động hồ nước mùa xuân gợn sóng khiến cho lửa giận trong người Trầm Phi Yên tan biến hết, chỉ còn lại sự khô nóng đang cấp tốc chiếm lấy thân thể.
"Đừng...A..." Không chịu đựng nổi khiêu khích, thân thể Trầm Phi Yên bất an giãy dụa muốn thoát ra, thế nhưng thân thể như có lại rất khát vọng. Chuyện đó khiến cô trở nên luống cuống, người đàn ông này rốt cuộc đã làm gì với cô mà lại có khiến cô thay đổi thành như bây giờ.
"Em rất đẹp, trong lòng tôi, em vẫn luôn là đẹp nhất. Không có gì phải xấu hổ cả, Phi Yên, nhìn tôi!" Giọng nói mê hoặc xa xăm mà trong trẻo lạnh lùng, giống như một dòng nước suối trong mát rót vào thân thể đang khô nóng của Trầm Phi Yên. Không bị khống chế, cô liền mở mắt ra lập tức bắt gặp ánh mắt thiêu đốt của người trước mặt, say sưa nhìn cô không chớp mắt.
"Muốn không?" Hiên Viên Hoàng rút ngón tay của mình ra, rõ ràng đã cảm nhận được độ ẩm của thân thể cô hết sức thích hợp với hắn.
Gương mặt ngây thơ, Trầm Phi Yên lắc đầu, thế nhưng lại muốn gật đầu, sự phân vân không biết nên gật hay lắc này khiến cô ngày càng trở nên mờ mịt.
"Đó chính là muốn, muốn tôi phải không?" Hiên Viên Hoàng tiếp tục hỏi, đôi tay nhẹ nhàng lướt qua cánh môi Trầm Phi Yên.
Bên môi tựa hồ bị tay hắn nhẹ nhàng châm lên ngọn lửa, khiến cho khát vọng toàn thân Trầm Phi Yên trỗi dậy. Không chần chờ, cô mở miệng cắn lấy ngón tay Hiên Viên Hoàng.
Hành động này căn bản chính là châm lửa, hô hấp Hiên Viên Hoàng trở nên gấp gáp, đôi mắt sâu thẳm càng thêm tối tăm bất định, chính hắn cũng không ngờ Trầm Phi Yên lại làm như vậy.
Đây là kết quả cho sự cố gắng, thế nhưng cái hắn hy vọng chính là người phụ nữ này vĩnh viễn trầm mê ở trong thân thể của hắn, không để cho cô nghĩ cách trốn tránh hắn nữa. Nhưng xem ra, hiện tại chính hắn cũng đang say đắm như cô, không cách nào tự kiềm chế mà tiến sâu vào.