"Không có việc gì không có việc gì!

Lãnh đạo muốn gặp, cho dù có việc cũng thành không có việc gì!

Nhưng mà Lâm Oản Oản có chút thắc mắc.

Không phải vừa rồi cô với Lãnh Quân Lâm cùng ngồi chung trên một chiếc xe để tới công ty sao, có chuyện gì không thể nói vào lúc đó sao?

Hay là nói, có mấy lời nói phải chờ ký hợp đồng xong mới có thể nói được?

Lâm Oản Oản có chút không hiểu.

" Phải đi ngay bây giờ sao? "

" Đúng! "Bí thư Triệu cầm văn kiện gật đầu:" Văn phòng giám đốc ở tầng cao nhất là tầng 32, tôi còn có việc, sẽ không đưa cô Lâm đến đó, cô Lâm tự mình đi thang máy đên đó đi, có được không? "

Lâm Oản Oản:"...!"

Đây là lần đầu cô đến công ty, vậy mà lại để cho cô một mình đi đến văn phòng của giám đốc?

" Cô Lâm có vấn đề gì sao? "

"..

Không có.

"

Khóe miệng Lâm Oản Oản giật giật, cô tiêu sái đi ra khỏi phòng tiếp khách.

Lâm Oản Oản vào thang máy, trực tiếp nhấn tầng cao nhất mà đi lên, trong khi thang máy đi lên vậy mà không có ngừng lại lần nào, thang máy chạy một mạch lên thẳng tầng cao nhất.

Cửa thang máy mở ra.

Ban đầu cô vốn nghĩ là bí thư Triệu và thư ký còn chưa tan tầm, các nhân viên khác trong công ty khẳng định là cũng chưa có tan tầm, nhưng khi cửa thang máy mở ra, cô liền trợn tròn mắt.

Tầng hai mươi ba của Nặc Đại được thắp sáng rỡ, nhưng khu văn phòng chỉ còn lại bàn ghế trống trơn, không có lấy một ai.

Cả tầng yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng giày cao gót của cô" cộc cộc "giẫm lên trên gạch lát sàn, điều hòa vẫn chưa có tắt, nhiệt độ hơi thấp, da đầu Lâm Oản Oản tê dại, cánh tay cô ngay lập tức nổi lên một tầng da gà..

Khung này này sao lại giống như đang quay một bộ phim ma thế này.

Cô lắc đầu, cố gắng tống hết tất cả những suy nghĩ loạn thất bát tao ra khỏi đầu.

Lâm Oản Oản nhanh chóng tìm thấy văn phòng giám đốc.

Cô đứng ở ngoài, nhẹ nhàng gõ cửa văn phòng.

" Lãnh tổng, tôi là Lâm Oản Oản..

"

" Vào đi! "

Trong văn phòng truyền ra tiếng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, trái tim Lâm Oản Oản đập thình thịch, sao cô lại thấy giọng nói này nghe quen quen..

Cũng không giống như là của Lãnh Quân Lâm.

Lâm Oản Oản do dự mở cửa văn phòng ra một một cái khe hở.

Cô thử nhìn vào bên trong, nhưng không có nhìn thấy người, cô lại mở cửa văn phòng lớn ra một chút nữa, lúc này mới chậm chạp bước vào văn phòng.

Một bóng người đột nhiên nhảy ra từ phía sau cánh cửa, làm một cái mặt quỷ nhìn cô.

"...!"

Lâm Oản Oản bị dọa hét lên một tiếng.

Tiêu Diễn cười ha ha:" Tiểu Oản Oản, lá gan của cô sao lại nhỏ như vậy, cũng không quá đáng sợ mà.

"

" Tiêu Diễn? "Lâm Oản Oản vuốt trái tim đang đập liên hồi của cô:" Sao anh lại ở chỗ này? "

" Hắc hắc, không chỉ có tôi đâu, còn có anh tôi nữa! "

Tiêu Diễn bước hai ba bước ra xa, quả nhiên lộ ra người đàn ông đang vững vàng ngồi ở trên ghế sô pha ở phía sau.

Người đàn ông vẫn mặc một thân tay trang đen như trước, một tay anh chống trán, im lặng ngồi ở trên sô pha, ánh mắt thẳng tắp nhìn cô chằm chằm.

Nhìn thấy Tiêu Lăng Dạ, gân xanh trên trán Lâm Oản Oản giật giật.

Ngày hôm đó cô giữ Tiêu Lăng Dạ và Tâm Can ở lại nhà một ngày, đến buổi tối lại xảy ra một chuyện xấu hổ như vậy, khiến cô phải trực tiếp đuổi bọn họ đi vào ngay ngày hôm sau.

Mấy ngày nay, hai bố con bọn họ vẫn luôn không xuất hiện trước mặt cô, cô cứ tưởng là sau này bọn họ sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.

Nhớ tới bộ dáng mất mặt của chính mình vào ngày hôm đó, khuôn mặt Lâm Oản Oản nóng lên, cô lui về sau hai bước:" Sao mấy người lại xuất hiện ở chỗ này? "

Cô đưa mắt đánh giá xung quanh, nhưng lại không thấy bóng dáng của Lãnh Quân Lâm ở trong văn phòng:" Lãnh tổng đâu? "

" Tan tầm.

"

Tiêu Lăng Dạ rốt cuộc cũng mở miệng.

Thanh âm của anh có chút khàn khàn, anh nhìn Lâm Oản Oản chằm chằm, ánh mắt có chút thất thần.

Hôm nay là ngày đầu tiên Lâm Oản Oản vào đoàn phim, vì để thể hiện sự trịnh trọng, nên cô cố ý mặc một chiếc váy hai dây màu đỏ thắt phần eo.

Màu đỏ là màu vô cùng khó khống chế, yêu cầu vô cùng cao đối với làn da, nhưng Lâm Oản Oản lại khống chế nó rất tốt.

Da của cô rất trắng, là cái loại trắng như ngọc thạch, lại tỏa ra ánh sáng ôn hòa, mặc màu đỏ như vậy, càng tôn lên làn da hồng hào như hoa anh đào của cô, trong trắng lộ hồng.

Váy là loại dây treo, đai dây mảnh tinh tế treo trên bả vai, lộ ra xương vai xanh tinh xảo và bả vai mượt mà.

Dáng người của cô rất chuẩn, chỗ cần gầy thì gầy, chỗ nên đẫy đà thì một chút cũng không qua loa, lồi lõm đầy đủ thật sự.

Váy rất ngắn, chỉ dài tới trên đầu gối 10cm, lộ ra đôi chân thon dài thẳng tắp..

Ánh mắt Tiêu Lăng Dạ không tự giác lộ ra lửa nóng, thân thể cũng theo đó bắt đầu nóng lên.

Anh nhăn mày!

Hôm nay cô ăn mặc như thế này, lắc lư ở đoàn phim cả một ngày?

Ánh mắt của anh không chút nào che dấu, Lâm Oản Oản bị anh nhìn đến hai má đỏ bừng, cô không được tự nhiên nắm chặt lấy túi xách.

" Hai người, sao hai người lại ở chỗ này? "Cô vẫn hỏi.

" Tiểu Oản Oản, chẳng lẽ cô không biết truyền thông Hoa Hạ là công ty dưới trướng tập đoàn nào sao? "Tiêu Diễn trêu ghẹo.

" Đương nhiên là biết! "

" Ồ? "

" Tập đoàn quốc tế Tiêu thị..

"Nói xong, giống như là đã nghĩ đến cái gì đó, Lâm Oản Oản bỗng nhiên trợn to mắt, không dám tin nhìn hai anh em Tiêu Lăng Dạ.

Tập đoàn quốc tế Tiêu thị!

Tiêu Lăng Dạ!

Lâm Oản Oản như bị sét đánh!

Lần đầu tiên nghe thấy tên Tiêu Lăng Dạ cô liền cảm thấy hơi quen tai, nhưng mà lúc đó cô có nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra cái tên này đã nghe thấy ở chỗ nào rồi.

Bây giờ, lấy tên của anh với tập đoàn quốc tế Tiêu thị liên hệ lại với nhau, Lâm Oản Oản mới phát giác ra.

Tên của tổng tài tập đoàn Tiêu thị..

Hình như, hình như cũng là Tiêu Lăng Dạ!

Lâm Oản Oản gian nan nuốt một ngụm nước miếng.

Ngón tay cô run rẩy chỉ vào hai anh em bọn họ:" Anh anh anh, hai người..

"

Tập đoàn Tiêu thị!

Nhà siêu cấp giàu chân chính.

Nếu Tiêu Lăng Dạ là tổng tài tập đoàn Tiêu thị, vậy Tiêu Diễn chính là hoa hoa công tử tiếng tăm lừng lẫy kia, mà Tâm Can..

Chính là người được nghe đồn kia, tiểu công chúa kim quang lòe loẹt của Tiêu gia..

Lâm Oản Oản đỡ đầu, cảm thấy đầu của cô có chút không đủ dùng.

" Tiểu Oản Oản, bị dọa choáng váng sao? "

Lâm Oản Oản ngây ngốc nhìn chằm chằm Tiêu Diễn, nửa ngày cũng không thể liên hệ anh ta với cái tên hoa hoa công tử kia với nhau được.

Tin đồn về Tiêu Lăng Dạ ở trên mạng rất ít, nhưng em trai của anh tuyệt đối là khách quen trong giới giải trí, tuy rằng anh ta không phải người trong giới giải trí, nhưng anh ta lại có quan hệ mật thiết với giới giải trí, liệt kê từng người bạn gái cũ của Tiêu Diễn, trên cơ bản đều là hoa đán trong giới, còn không chính là những người mẫu trẻ.

Giấy tờ hợp đồng đập thẳng vào mặt, trên mặt cô cảm thấy một trận đau đớn.

Lâm Oản Oản nhìn bản hợp đồng, một lúc lâu sau mới phản ứng lại được:" Cho nên..

Bản hợp đồng này, cũng là mấy người chuẩn bị cho tôi? "

Chỗ kỳ quái lúc trước rốt cục cũng đã được giải thích thông.

Trách không được bọn họ lại có thể ở trong văn phòng của Lãnh Quân Lâm, trách không được hợp đồng lại có nhiều chỗ kì quái đến như vậy, cũng trách không được..

Hiệp ước lại có thể hào phóng như vậy.

Giờ này khắc này, người đàn ông trước mắt này thế mà lại thành ông chủ của cô!

Tâm tình hưng phấn tràn đầy kích động của cô trong nháy mắt bị tạt một gáo nước lạnh, bản hợp đồng trong tay Lâm Oản Oản nhất thời thành củ khoai lang phòng tay.

Cô cúi đầu, dùng một phút đồng hồ bắt buộc bản thân phải bình tĩnh trở lại.

Đột nhiên!

Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén.

" Tiêu tiên sinh, anh phí công lớn để tôi ký hợp đồng với Hoa Hạ như vậy, đến tột cùng là có mục đích gì?".