Hắn vội đè Harry lên giường, xé nát bộ lễ phục đầy hương vị cấm dục. Màu đen càng làm cho da Harry thêm trắng nõn, gò má đỏ ửng, eo thon mềm mại. Không được! Draco hung hăng lắc đầu, không được nghĩ nữa, không thì hắn sẽ hóa dã thú mất.

Draco biết rằng Harry sẽ phải đối mặt với đủ loại xã giao của giới quý tộc nên hắn đã dạy cậu trước, từ lễ nghi đến cách ăn nói, đương nhiên là có dạy thì cũng phải tính chút học phí, tiện thể chiếm chút tiện nghi. Bất quá chuyện này không phải ngày một ngày hai là có thể dạy hết, Draco tin chắc là mình còn rất nhiều thời gian để “kiếm học phí”.

Bữa tiệc hôm đó là một cơ hội thích hợp để bồi dưỡng quan hệ với nhà Potter, nên rất nhiều gia tộc đã rất biết lợi dụng dịp này. Ví dụ như trong vòng ba tiếng ngắn ngủi mà Harry đã được giới thiệu mười hai tiểu thư, có bốn người là con gái của những gia tộc quan hệ tốt với Potter, còn lại đều là lấy lòng nịnh bợ. Harry chỉ cười xòa cho qua, biểu thị cậu chỉ là muốn phục hưng gia tộc chứ không muốn nói chuyện yêu đương. Nếu có gặp mấy người hâm mộ, muốn cậu kí tên cho con họ một cái thì Harry đều mỉm cười đáp ứng. Cuối cùng chính là về vấn đề kinh doanh. Xưởng phép thuật nhà Potter không lớn, chỉ sản xuất một số đồ dùng phép thuật đơn giản, dù sao thì cậu cũng đang định thay đổi nó, biến thành một nơi nghiên cứu những món đồ vật của Muggle. Draco là Bộ trưởng Bộ Phép Thuật nên Harry không lo là mình sẽ không lấy được giấy phép, nhiều lắm cũng chỉ chịu thiệt một chút, cậu vẫn chấp nhận được. Tuy rằng việc này là hoàn toàn trái với tính cách của một Gryffindor, nhưng sống cùng một Slytherin lâu như vậy, bị lây nhiễm một chút là chuyện không tránh được.

Người nào nên trò chuyện thì trò chuyện, nên âm mưu thì âm mưu, ai cũng mang vẻ hài lòng. Đến mười giờ đã có khách lục đục ra về, mười một giờ thì chỉ còn bạn tốt của Harry ở lại. Ngôi nhà lớn cũng khôi phục lại bầu không khí thoải mái, không để ý hình tượng mà ngồi trên sofa cười nói lớn tiếng, uống rượu cười đùa. Dù thiếu một vài người nhưng Harry vẫn rất vui vì có thể tụ họp với bạn bè thế này.

Cuối cùng mọi người cũng đã uống nhiều rồi. Ron cùng Hermione về nhà, Neville được hôn phu đưa về, Luna cũng về nhà, tiếc là lần này bọn George không đến, nếu không thì bọn họ sẽ kéo theo một đám bạn nữa nháo đến tận sáng.

Sau khi bữa tiệc kết thúc, Draco ôm Harry đã chếnh choáng say về phòng ngủ, hắn đã đợi lúc này cả đêm rồi. Nhìn gương mặt ửng hồng say rượu, đôi mắt ngập nước, Draco bắt đầu thực hiện huyễn tưởng hồi chiều của mình.

Vừa hôn, Draco vừa xé quần áo Harry, bộ lễ phục xa hoa cứ thế đáng thương nằm dưới đất. Áo ngoài, quần áo trong, găng tay, quần tây. Chỉ chốc lát là Harry đã như một đứa trẻ sơ sinh sạch sẽ nằm dưới thân Draco. Harry không phục, cậu cũng muốn cởi hết quần áo của Draco. Hắn không ngờ Harry lại nhiệt tình như vậy, đương nhiên là vô cùng phối hợp.

“Harry…Harry…”

“Đừng, Draco, đừng đụng…”

“Ha ha, đừng đụng gì?” Harry nhịn không được rụt người, lại bị Draco ôm thắt lưng lôi trở về. Tiếng cầu xin tha thứ, tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ, tiếng va chạm dữ dội đến mức giường lớn không chịu nổi vang lên, làm người ta mặt đỏ tim đập. Đêm nay Draco đặc biệt mãnh liệt hơn mọi khi, ngay cả hơi thở cũng đều mang hương vị câu dẫn, làm cho Harry cả người như nhũn ra, mặt càng đỏ.

Cuối cùng Harry thật sự không chịu được ánh mắt nóng rực của hắn mà vùi đầu vào gối.

“Xấu hổ sao? Đến con chúng ta cũng có rồi mà vẫn còn xấu hổ?” Draco nhìn vẻ quẫn bách của cậu thì dục hỏa lại càng dâng cao.

“Đừng nói…”

“Được, không nói nữa mà sẽ tập trung làm việc, được chưa.” Harry bị làm đến mức liên tục lùi về sau, đến khi đã chạm đầu giường rồi thì chỉ có thể giày xéo gối lông chim bên dưới. Kìm không được tiếng rên rỉ.

Thẳng đến khi mặt trời mọc thì âm thanh kiều diễm kia mới từ từ nhỏ đi rồi biến mất. Draco thỏa mãn ôm người yêu đang ngủ say, lòng không ngừng cầu mong Harry sẽ cho hắn thêm một món quà nữa, cho hắn thêm một rồng con nữa. Nhưng mà nam phù thủy muốn mang thai cực kì khó khăn, nếu trúng được thì chính là ban ân.

Nhưng mà không sao, hắn không ngại cống hiến sức mình đâu.

Sáng hôm sau Draco đã bị tiếng nôn mửa đánh thức. Lúc thức dậy Harry uống dược mà Giáo sư Snape đưa, cảm thấy bụng khó chịu, vội vọt vào nhà tắm, dựa vào bồn cầu nôn không ngừng.

“Harry, em sao vậy?”

“Không sao, chắc là do tối qua uống nhiều quá, dạ dày có chút khó chịu.”

Mắt Draco sáng lên, chẳng lẽ… “Có phải lại mang thai rồi không!”

“Cút!” Harry mò trên bàn, cầm lấy đũa phép quăng một bùa chú đánh bay Draco ra ngoài. Vừa dùng thần chú xong thì là nôn ra. Draco cũng không quan tâm tới việc cậu có thai hay không mà vội vàng vuốt vuốt lưng Harry. Harry nôn rất nhiều, cho đến khi cảm thấy trong dạ dày không còn gì nữa mới đỡ hơn. “Dẹp mấy suy nghĩ vớ vẩn trong đầu anh đi, không thì tôi cho nếm Obliviate lần nữa đấy!” Harry chỉ đũa phép vào cằm Draco, cực kì không tình nguyện để hắn ôm vào phòng tắm rửa sạch. Nếu không phải cậu bây giờ lưng mềm chân nhũn thì làm sao để hắn tự do như vậy chứ. Tối qua hai người làm xong cũng không giải quyết hậu họa mà đã ngủ, sáng nay vừa dậy liền cảm thấy cả người không thoải mái. Hơn nữa lát còn phải đón Scorpio về.

Cả ngày hôm qua Scorpio đi thám hiểm dinh thự Malfoy. Dinh thự Malfoy lớn gấp ba bốn lần dinh thự Potter, toàn bộ dinh thự đều bị bé quậy đến gà bay chó sủa, gia tinh không biết mình đã xóa mấy hình thù bé vẽ lên tường bao nhiêu lần, dọn mấy thứ bé bày bừa ra bao nhiêu lần. Narcissa luôn theo sau, cười khanh khách nhìn cháu trai nhảy nhót tung tăng đầy sức sống. Dù sao cũng là ruột thịt, không bao lâu thì Scorpio đã hoàn toàn tiếp nhận ông bà nội, được Lucius ôm vào lòng.

Bữa tối có món bánh gato chocolate mà Draco thích nhất cùng gà tây, ăn xong Narcissa bảo Lucius dẫn Scorpio đi tắm rồi kể chuyện cổ tích cho bé ngủ. Từ bé đến lớn, Lucius đều là người dỗ Draco ngủ.

“Ngủ ngon, cháu yêu.”

“Ông nội ngủ ngon ạ.”

“Ngủ ngon, rồng nhỏ.”

“Bà nội cũng ngủ ngon.” Scorpio đứng trên giường hôn lên má ông bà nội một cái rồi ngoan ngoãn chui vào chăn đi ngủ.

Sáng hôm sau Narcissa định gọi Scorpio dậy, không ngờ nhìn thấy cháu trai đã quần áo chỉnh tệ ngồi xem ảnh cùng Lucius. Narcissa vô cùng hài lòng, tính tự giác này thật sự là quá Slytherin.

“Ông nội, đây là cha sao?”

“Ừ, đây là cha cháu hồi sáu tuổi đó, rất giống cháu bây giờ nhỉ.”

“Không đâu, Scorpio đáng yêu hơn cha! Ba đã nói vậy mà.”

“…” Lucius bị chọc cười, Narcissa bên cạnh cũng cười không ngừng.

“Scorpio, đi ăn cơm thôi, ăn cơm xong rồi cùng mở quà, được không nào?”

“Được ạ.”

Cuối cùng cũng đến lúc mở quà. Quà chất đầy dưới cây thông Noel, Scorpio không biết phải bắt đầu từ đâu, khuôn mặt nhỏ nhắn quấn quýt nhăn lại, trông vô cùng đáng yêu. Ông nội tặng một bộ sách cổ tích, bà nội tặng một áo choàng cùng nón vải, ba tặng một cây chổi mới, cha tặng một hộp nhạc, mẹ nuôi tặng một bộ từ điển, chú Ron tặng một bộ đồ chơi kì quái, Rose và Hugo cùng nhau tặng một cuốn notebook tinh mỹ, ông Snape tặng một lọ Phúc Lạc Dược.

“Thích không, Scorpio?”

“Thích ạ, năm nay cháu được tặng nhiều hơn năm ngoái ba món. Ba nói có được một món quà là có được một lời chúc phúc, vậy năm nay cháu có nhiều thêm ba lời chúc phúc!” Lucius cùng Narcissa nhìn nhau. Scorpio là một đứa bé hiểu chuyện, phải nói là Harry đã giáo dục bé rất tốt. Tuy nghịch ngợm nhưng không quá phận, hiểu lễ nghĩa nhưng không phải lúc nào cũng vâng lời, có lí lẽ của bản thân, so với những đứa trẻ được nuông chiều từ nhỏ khác thì bé hơn nhiều lắm, có thừa kế hết ưu điểm từ hai người cha của mình. Nhưng cứ nghĩ đến việc không được nhìn cháu trai lớn lên thì hai người lại cảm thấy khó chịu.

“Năm sau nhất định Scorpio sẽ nhận được nhiều quà hơn nữa, bà nội hứa đó.”

Scorpio ngồi trên sofa nghe ông bà nội kể chuyện, khi Harry cùng Draco đến đón thì bé vẫn ngồi chăm chú nghe.

“Ba, cha!”

“Scorpio, con ở đây có ngoan không?”

“Ngoan ạ! Năm nay con nhận được nhiều hơn ba lời chúc phúc đó!” Narcissa mỉm cười nhìn hai cha con, còn Draco lại được Lucius gọi vào thư phòng nói chuyện riêng.

“Con và Cứu…Harry thế nào rồi?”

“Em ấy vẫn không chịu gả cho con, nhưng mà con tin có một ngày em ấy sẽ đồng ý thôi. À, sáng nay Harry nôn rất nhiều, có thể là lại mang thai rồi.” Lucius nhìn con trai đang cười híp mắt, cảm thán tụi trẻ cũng nhanh quá. Dù sao nhà Malfoy trước giờ sinh rất ít con, thêm mấy đứa nữa cũng là chuyện tốt.

“Ha, đây là tin tốt, kiểm tra rồi sao?”

“Chưa ạ, mai cha đỡ đầu đến dạy Scorpio học, sẵn tiện kiểm tra cho Harry.”

“Ừm, mà Scorpio cũng nên làm lễ thừa nhận sớm đi.”

“Con biết rồi ạ.” Hắn cũng muốn làm lễ thừa nhận cho Scorpio, nhưng Harry lại sống chết cũng không đồng ý. Ngày mai tốt nhất là cha đỡ đầu báo tin vui cho hắn, như vậy hắn mới yên tâm hơn.

Scorpio lưu luyến tạm biệt ông bà nội để về nhà. Đặt những món quà của con trai vào tủ, Harry bảo Draco dẫn con trai đi chơi, cậu muốn ngủ bù. Tối qua bị Draco lăn đi lăn lại cả đêm không ngủ được. Harry nằm trên giường, mơ mơ màng màng nghĩ, thói quen cũng là một thứ rất đáng sợ.

Quen cùng giường cùng gối với Draco, quen mỗi buổi sáng ngủ vùi trên giường với hắn, quen cùng hắn chăm sóc Scorpio, quen cùng hắn kiểm tra công việc. Quen với sự hiện diện của hắn.

Chỉ một tháng ngắn ngủi, mà cậu đã quen ở bên cạnh hắn.