" Muội không sao chứ? "

Tử Nguyệt bị Hàn Khiết Nam ôm quá chặt nên nàng không thể thở được, khihắn vừa buông ra, nàng chưa kịp hít lấy không khí đã bị người khác nắmvai kéo qua một bên. Vì thế thân hình nàng liền thuận thế ngả về mộtbên, khi thân thể gần chạm đất thì một cánh tay ôm nàng vào lòng.

Sau một lúc, nàng nhận ra người đang ôm nàng chính là Lãnh giáo chủ. Vìkhông thể thích ứng khi có người khác ôm nàng ngoài ca ca, Tử Nguyệtnhanh chóng đứng lên nói.

" Muội không sao, chỉ là chóng mặt do không thể hít thở thôi "

Thấy nàng nhanh chóng muốn rời khỏi, trong lòng hắn không hiểu vì sao rấtkhó chịu. Hàn Khiết Nam nhìn thấy muội muội ngã tâm liền hoảng, bây giờnhìn thấy muội ấy đang nằm trong lòng nam nhân thì lòng rất tức giận.Nhưng khi nhận ra là ai thì chỉ nhếch môi mỉm cười, nhìn hắn bây giờ rất giống gian thương.

" Lãnh huynh, đã lâu không gặp, huynh quen biết muội ấy sao? "

Hàn Khiết Nam vừa hỏi vừa tiến đến đỡ Tử Nguyệt, ngay cả Bạch Thiên Chínhcũng muốn biết vì sao nàng lại có thể quen biết với Lãnh giáo chủ nổitiếng lãnh khốc này.

" Nam huynh, Lãnh giáo chủ chính là vị sưhuynh mà muội đã kể. Sư huynh, đây là Hàn Khiết Nam, là người quen củamuội từ lâu, giống như là huynh trưởng vậy "

Thấy không khí giữahai người dần trở nên ngột ngạt, nàng liền nhanh chóng lên tiếng giớithiệu, nhưng lại bỏ quên một người. Bạch Thiên Chính thấy nàng bơ quamình, trong tâm rất khó chịu nhưng lại không dám giận, nhìn người trướcmắt không xảy ta chuyện gì đành phải cất bước đi trước.

" Nguyệt, huynh biết người này là ai, muội không cần phải giới thiệu, lát nữa trở về huynh sẽ kể cho muội nghe "

Hắn đã thấy sự việc từ lúc đầu, cũng biết rằng Hàn Khiết Nam sẽ bảo vệ chonàng thật tốt. Lúc nhìn nàng nằm trong vòng ôm của tên kia lòng hắnkhông hiểu vì sao rất khó chịu. Thân thể hắn không tự chủ được mà đi đến đưa nàng thoát khỏi Hàn Khiết Nam.

Nhưng khi nàng nhanh chóngmuốn thoát khỏi hắn, trong lòng liền xuất hiện một khoảng trống. Dù chỉthoáng qua nhưng hắn thật sự luyến tiếc hơi ấm nơi nàng, không biết đãbao lâu hắn không còn cảm nhận được hơi ấm?

" Đã lâu không gặp, Hàn huynh năm nay cũng tham Dự đại hội sao? ".

" Giải thưởng năm nay rất đặc biệt nên ta muốn thử sức? Còn Lãnh huynh? "

" Nhàm chán nên tham gia "

Tử Nguyệt nhìn hai người nói chuyện giống như bằng hữu nhưng nàng cảm thấy hai người đang đấu khấu với nhau thì phải? Thấy canh giờ cũng sắp đến,nàng nhanh chóng hối thúc Hàn Khiết Nam.

" Nam huynh, cũng không còn sớm, chúng ta cũng nên đi thôi. Sư huynh, huynh đi cùng bọn muội chứ? "

" Dù sao cũng chung đường, chúng ta đi "

Lãnh giáo chủ đang muốn tìm lí do để đi chung với Tử Nguyệt nên khi thấynàng chủ động hỏi hắn không chần chừ chấp nhận. Vốn biết được thân phậnthật của nàng nhưng giữa thanh thiên bạch nhật lại ôm nhau chặt như thếngười ngoài không biết còn rất dễ gây thị phi.

Cả ba cùng nhau đi đến đại sảnh, Mộc Vũ Hiên đang đứng ở bên ngoài để đón khách. Khi nhìnthấy ba người đang tiến đến lão liền nhận ra là ai.

Ông có giaotình với Hàn Minh nên Hàn Khiết Nam ông vốn đã quen biết từ lâu. Ngay cả việc khi xưa của Hàn Nguyệt Chi Mộc Vũ Hiên ông chính là người cung cấp tin tức, và thân phận thứ hai của nàng Hàn Minh cũng không giấu.

Khi Mộc Vũ Hiên nhìn qua nam nhân vận hắc y bên cạnh họ, ông dễ dàng nhậnra đó là Lãnh giáo chủ của Huyết giáo. Dù chưa có ai có thể nhìn đượckhuôn mặt thật của hắn nhưng mặt nạ trên mặt lại có thể khiến cho ôngnhận ra đó là ai.

Mặt nạ này do chính Lãnh giáo chủ tự tay làmnên, mọi người ai cũng biết hắn chỉ để chừa phần miệng. Nhưng nếu ai để ý kĩ, thì ngay phần trán của mặt nạ có hình cây trúc được khắc rất khéoléo.

Lúc trước Lãnh gia từ đời tổ tiênluôn sống trong rừng trúc, họ không bao giờ màng thế sự bên ngoài mặc dù người của Lãnh gia ai nấy đều là cao thử bậc nhất trong giới võ lâm.

Nhưng không ngờ một ngày, Lãnh gia đã bị sát hại một cách tàn khốc, chỉ cònmột mình hắn là sống sót. Lãnh giáo chủ là trưởng tử của Lãnh gia, cũnglà thiên tài khó gặp nên từ nhỏ đã nhận được sự quan tâm của gia tộc.Nay hắn khắc cây trúc lên mặt nạ, cũng muốn biểu thị cho mọi người biếtrằng Lãnh gia đã bị tiêu diệt nhưng vẫn còn một người là hắn.

" Khiết Nam, lâu rồi không gặp, gia phụ vẫn khỏe chứ? Còn Nguyệt Chi đâu? "

" Đa tạ Mộc thúc, phụ thân con vẫn khỏe, Chi nhi muội ấy không muốn tham dự, người còn nhớ Tử Nguyệt chứ? "

" Nhớ chứ, lâu rồi không gặp, chắc lão già Hoàng Dực lại ham chơi bắt con thay mặt lão chứ gì? Tính cách của lão ta còn lạ gì, hai con mau vàođi. Vị này có phải là Lãnh giáo chủ không? "