Dù thời tiết đã bước vào đông nhưng vẫn ko thể nào tránh nổi những tia nắng gay gắt.

Mạc Nhu Nhi đang nhàm chán đứng ở hành lang lầu một phơi nắng tiện thể ngắm nhìn khung cảnh ở đây.

Haizzz, Mạc Nhu Nhi khẽ thở dài một tiếng. Xung quanh khắp bốn hướng đều có người canh gác nghiêm ngặt. Trừ phi nàng có cánh, còn ko chỉ dựa vào đôi chân muốn chốn khỏi đây là điều ko thể.

“ Tiểu thư, cơm trưa đã chuẩn bị xong rồi, mời cô vào ăn”

“ Anh ta ko ăn sao?” Mạc Nhu Nhi giờ mới chú ý là kể từ sáng tới giờ ko thấy Lãnh Tuyệt đâu.

“ Cậu chủ đi ra ngoài vẫn chưa về. Dặn cô ở nhà ăn trước” Quản ra cung kín nói. Dựa vào kinh nghiệm làm việc mấy năm ở tại đây ông có thể thấy rõ cô gái này rất quan trọng với cậu chủ. Nếu muốn tiếp tục công việc này đương nhiên ko thể đắc tội với cô.

Bước vào phòng ăn. Nếu bình thường trên bàn bày nhiều món ngon như vậy, nàng sẽ lao đến ăn như điên. Bởi nàng luôn thuận theo chân lí vĩnh cửu của mình ' Sống là để ăn. Ăn là để sống'. Tuy nhiên hiện tại Mạc Nhu Nhi nhìn thấy đống đồ ăn trước mặt lại cảm thấy thật ngán, ko muốn ăn. Nàng là đang bị bắt cóc nha! Sao có thể nuốt trôi cho được.

Do vô ý Mạc Nhu Nhi làm đổ chút canh ra người. Quản gia thấy thế lo lắng hỏi

“ Tiểu thư có sao ko? Có bị bỏng chỗ nào ko?”

May mắn là canh cũng đã nguội hơn nhiều rồi nên nàng ko hề bị bỏng

“ Ko sao, tôi lên thay đồ”

Khi bước vào phòng, mở tủ ra có vô vàn quần áo với đủ màu sắc. Đa số là nghiêng về các tông sáng và đậm chất lotita. Có lẽ Lãnh Tuyệt đã điều tra nàng rất kĩ càng. Quả thực những bộ này đều đúng với style Mạc Nhu Nhi hay mặc.

Bước ra từ phòng tắm, bỗng thấy Lãnh Tuyệt mở cửa đi vào.

“ Bị canh đổ vào người sao?”

Giọng nói của hắn ôn nhu

“ Chỉ một chút thôi “

“ Có bị bỏng chỗ nào ko?”

“ Ko a”

“ Thế thì tốt “

Nói xong, Lãnh Tuyệt quay người rời khỏi phòng. Đi tới căn cứ bí mật ở tầng hầm. Truyện được viết duy nhất tại wattpad

“ Phong Diệc Thần đã đến?”

“ Vâng, có một chiến cơ F-35 vừa hạ cánh tại Brooklyn. Đó là chiếc máy bay đời mới được sản xuất bởi Hắc Bang. “

“ Vậy đương nhiên chúng ta phải có màn chào hỏi tử tế rồi” Lãnh Tuyệt cười lạnh

“ Cậu điều một nhóm người tới tập kích Phong Diệc Thần. Ai làm hắn bị thương dù chỉ là một chút sẽ liền có thưởng. Nhớ, phải là những người có năng lực”

“ Vâng” Phương Trình nhận lệnh rồi đi ra khỏi căn cứ. Hắn rất có khí chất nên được Lãnh Tuyệt tiếp nhận đào tạo mới có được ngày hôm nay trở thành một trợ thủ đắc lực.

-------

“ Trở về trụ sợ Hắc Bang tại thành phố New York” Phong Diệc Thần lạnh lùng ra lệnh. Dù sao đây cũng là địa bàn của Lãnh Bang, đương nhiên hắn sẽ ko ngu mà tới thẳng trụ sở Lãnh Bang gây chiến khi chưa chuẩn bị đầy đủ

Diêm Hạo quan sát gương, bỗng thấy có xe bám theo

“ Bang chủ, có người theo đuôi”

Phong Diệc Thần nhíu mày

“ Cắt đuôi hắn, nếu ko được thì giải quyết nhanh gọn “

“ Hình như là người của Lãnh Bang”

Đoàng đoàng...

“ Tính ám sát tôi sao?! Nằm mơ!” Phong Diệc Thần cười lạnh. Đây là chiếc Cadillac có thiết kế nội thất sang trọng bên trong. Ko chỉ vậy bên ngoài còn có chức năng chống đạn bạc. Ngoại trừ bom ra, ko gì có thể gây tổn thương người trong xe.

“ Kết liễu hắn” Lời Phong Diệc Thần vừa dứt, Phong Diệc Hàn cầm súng lên, mở cửa sổ, ngắm chuẩn mi tâm tên lái xe mà bắn, phải nói nhìn mặt hắn bây giờ, thật sự đáng sợ. Chuẩn lời giang hồ nói hắn ko sai, bình thường phong lưu, nhưng khi làm việc lại vô cùng tàn nhẫn.

Người lái tử vong ngay tại chỗ. Chiếc xe vốn đang đi với vận tốc nhanh trở nên phiêu vẹo dần dần bị lật đổ. Một tai nạn khủng khiếp.

Đây chính là hành động Phong Diệc Thần muốn cảnh cáo với Lãnh Tuyệt. Ai động vào hắn đều có kết quả thảm khốc. Bao gồm cả động vào người của hắn cũng vậy. Truyện được viết duy nhất tại wattpad