Nửa Đời An Nhiên

Chương 13: Đến nhà thăm hỏi

"Có phải muốn như vậy hay không?" Sắc mặt anh nhàn nhạt, giống như phác hoạ ra một bức tranh thuỷ mặc, yên lặng không ồn ào: "Anh biết rồi."

...... Căn bản không phải như vậy được không!

Trong lòng Nghị Nhiên có vô số phun tào chạy như điên, nhưng cô lại không thể không thừa nhận, nụ hôn này làm cô nhớ tới rất nhiều ký ức thân mật lẫn nhau, hại môi cô mềm suýt nữa thì cái gì cũng không nói ra được.

Cố Đình Xuyên còn chưa ngưng hẳn nụ hôn này, đột nhiên rời mắt từ cánh môi chuyển qua đôi mắt mơ hồ của cô.

"Anh, anh đột nhiên chơi lưu manh làm cái gì?"

Nhìn đến Nghị Nhiên đầy mặt ngượng ngùng, Cố Đình Xuyên lại mặt không đổi sắc mà nhìn về phía màn hình laptop, như thể để cô điều chỉnh lại, mới trả lời: "Không phải em nói, muốn làm một ít việc giữa vợ chồng hửm?"

Nghị Nhiên nhất thời không lời gì để nói, qua nửa ngày, chỉ có thể vừa tức giận vừa buồn cười mà cắn môi dưới: "Anh đừng nói loại lời không thể hiểu được này có được không? Em là cảm thấy, giống chúng ta hơn nửa tháng không liên lạc đối phương quá không bình thường, em nghĩ lại vấn đề của chính mình, nhưng anh cũng có trách nhiệm."

Cô nghiêm túc giáo huấn, tựa như họp lớp với học sinh tiểu học, Cố Đình Xuyên điều chỉnh dáng ngồi một chút, khóe môi hơi hơi giơ lên, giống như đối với việc này không có phản đối gì.

Nghị Nhiên hắng giọng, suy nghĩ sâu sắc về trạng thái trước đây của cô, cô vốn là cảm thấy cả hai đều có công việc, lại vội vã kết hôn, vì vậy không cần phải can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của cả hai bên, nhưng trên thực tế quan hệ không đủ chặt chẽ sẽ bị thời gian và không gian kéo càng ngày càng xa, cuối cùng dư lại cũng chỉ có thể là hôn nhân "Tồn tại trên danh nghĩa".

"Em không biết chăm sóc người lắm, rất nhiều lúc cũng không đủ cẩn thận, nhưng sau này em sẽ cố gắng làm tốt hơn, chẳng hạn như...... Anh nằm viện muốn ăn cái gì? Em hầm canh gà cho anh nhé?"

Mặt mày Cố Đình Xuyên vẫn bình đạm như cũ, chỉ là, ý vị thâm trường mà nhìn cô một cái, như thể anh đã ngầm đồng ý với những lời nói và hành động của cô.

Mặc dù người trước mắt này biểu tình đứng đắn, nhưng Nghị Nhiên rõ ràng cảm giác được bầu không khí trong phòng bệnh mơ hồ nóng bỏng lên, cô ngồi dậy và vươn tay ra, sờ sờ cái trán của anh, phát hiện nóng đến dọa người: "Anh rốt cuộc sao lại thế này?! Còn đang phát sốt sao lại không chú ý nghỉ ngơi? Vừa rồi vậy mà còn muốn làm việc......"

Cố Đình Xuyên đáp lại đã muộn một ít, trên thực tế anh đang suy nghĩ một vài việc có liên quan đến cô.

Anh từ trước đến nay liền không phải kiểu đàn ông "Ở nhà", khối lượng công việc cường độ cao trong thời gian dài làm anh sớm thành thói quen, chỉ cần bận rộn lên, tất cả lực chú ý của anh đều ở trên công việc, căn bản không thể nghĩ đến nên chủ động gọi cho cô một cuốc điện thoại, hoặc là liên lạc với cô......

"Anh cho rằng em nói đúng, nếu là vợ chồng, là nên vì lẫn nhau bảo trọng thân thể."

Nghị Nhiên sửng sốt một chút, ngay sau đó gật gật đầu, thực nghiêm túc mà đồng ý.

Thần sắc Cố Đình Xuyên lộ ra một tia mỏi mệt, anh xoa xoa ấn đường, tiếp tục nói: "Gần đây " Gia Diệp " có một số việc cần anh xử lý, 《 Đường Về 》 cần phải đóng máy trong vòng một tháng, sau đó đưa đến liên hoan phim nước ngoài, nếu không nhanh lên là không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ."

Huống chi nhiều chuyện như vậy một mình Cố Đình Xuyên phải tự đảm đương, nghệ thuật sáng tác là thứ mà người khác chỉ có thể giúp đỡ nhưng không thể làm thay bạn, kết quả là anh chỉ có thể  ép buộc mình, rồi lại ép người, làm một đám người đều sống trong một cơn ác mộng mỗi ngày...

"Nhưng anh thật sự có nghĩ đến em."

Nghị Nhiên: "......" Đây là "nghĩ " mà cô nghĩ sao?!

Cố Đình Xuyên chú ý tới biểu cảm của cô: "Anh nghĩ tới có phải nên nói với em một chút gì hay không, nhưng lại cảm thấy không cần như thế, trên thực tế......Có lẽ anh cũng không phải " người tài ba " ở phương diện này."

Nghị Nhiên theo bản năng lắc lắc đầu, vội vàng liền nói: "Mặc kệ anh nói cái gì, em đều nguyện ý nghe."

Nói xong câu đó cô mới cảm thấy có chút hơi xấu hổ, trên mặt tức khắc một trận khô nóng, cô làm bộ bình tĩnh mà thay đổi đề tài: "Đúng rồi, em còn có chuyện muốn nói với anh."

"Em nói đi."

Cố Đình Xuyên phản ứng cực kỳ bình tĩnh mà nhìn cô một cái, Nghị Nhiên liền vội vàng tổ chức lại từ ngữ, đem việc muốn mời phụ huynh của Cố Thái đến trường học nói giản lược một lần, sau khi nghe xong, anh suy nghĩ một phen, hơi hơi nghiêng đầu nhìn về phía bên ngoài, một mảnh trời xanh và sắc màu ấm chiếu vào, làm đôi mắt anh sáng ngời.

"Cha mẹ Cố Thái đều không tiện ra mặt, hôm nào để anh đến trường của các em một chuyến."

Nghị Nhiên kinh ngạc: "Thân thể anh chịu nổi sao?"

Cố Đình Xuyên cười như không cười mà nhíu mày: "...... Em là người duy nhất không nên hỏi ra vấn đề này."

"......"

Cô thật là phục người đàn ông này, Cố đạo thật sự là suy nghĩ qua nhiều, hơn nữa một chút mệt cũng không muốn ăn!

"Cố tiên sinh, vậy phiền toái anh trước tiên ở bệnh viện chờ hạ sốt lại nói."

Nghị Nhiên nói xong, ngón tay thon dài của Cố Đình Xuyên gõ vài cái lên bàn phím, một lát sau, mới nhẹ nhàng nói: "Lại nói tiếp, cha mẹ anh đã về nước, vừa lúc anh có thể đưa em trở về ăn cơm.

Giờ khắc này trở đi, Nghị Nhiên rốt cuộc không nghe rõ Cố Đình Xuyên đã nói cái gì, cô chỉ cảm thấy mí mắt nhảy dựng, căn bản dừng không được...... Có thể cho cô nhiều thời gian một chút để xây dựng tâm lý hay không a!

Cư nhiên liền phải gặp cha mẹ chồng!!

......

Thành phố S vào buổi sáng sớm có hương vị nồng đậm của cuối thu, thời tiết ảm đạm và dễ thay đổi, mỗi một cơn gió đều mang theo một chút lạnh lẽo.

Cố Đình Xuyên ở bệnh viện nghỉ ngơi một đêm liền trở về dinh thự Minh Loan của Cố gia, cùng lúc đó, về "Tin đồn" của anh rốt cuộc có một bước nhảy vọt.

Trước đây, anh đã tuyên bố với các phương tiện truyền thông bên ngoài thông qua công ty rằng anh đang kết giao đối tượng, trước đó vài ngày trực tiếp cho thấy "Đã kết hôn", vợ tân hôn chính là cô gái ngày đó ở cửa khách sạn cùng anh "Ôm", "Vãn cánh tay" bị các phóng viên chụp đến.

Những tấm ảnh đó đều chụp Nghị Nhiên  có chút mơ hồ, hầu hết quần chúng vây xem cũng không thể nhận ra rõ ràng khuôn mặt của cô.

Trong lần xuất hiện công khai tiếp theo, Cố Đình Xuyên hiếm khi hào phóng tiết lộ rằng vợ anh là người ngoài vòng, làm công việc bình thường, hy vọng mọi người không cần quấy rầy cuộc sống tình cảm của bọn họ, thông tin liên tiếp nổ ra như vậy, làm không ít fan đều khiếp sợ đến không lời gì để nói.

—— Cố đại đạo diễn của tôi thế nhưng kết hôn rồi?!

Tiêu đề Weibo ngay lập tức thu hút hàng chục triệu cư dân mạng tương tác, nhóm phóng viên nhà báo vì thế tăng ca thêm giờ viết bản thảo, Nghị Nhiên dự tính về sau sẽ xuất hiện trên các loại tiêu đề thần kỳ, ví dụ như "Nữ tinh xxx, người mẫu xxx...... Những người này thế mà đều bại bởi cô ấy......"

Nhưng, liền tính không thể tiếp thu sự thật đạo diễn nam thần đã kết hôn, đại bộ phận fan điện ảnh và nhan khống vẫn là thoát không được fandom.

Lúc này, bên trong xe an tĩnh, Nghị Nhiên dựa vào ghế sau nhắm mắt ngủ, cô ở bệnh viện ngây người hơn nửa đêm, thực sự cũng có chút mệt mỏi.

Cố Đình Xuyên nguyên bản muốn cô đi về trước, nhưng cô đã nói rồi, từ nay về sau muốn gánh vác trách nhiệm chăm sóc thân thể, huống chi, cô thật sự sợ cô vừa bỏ đi anh liền lại muốn xằng bậy.

Tuy nhiên, không biết có phải lời của mình có tác dụng hay không, Cố đạo từ tối hôm qua bắt đầu liền rất an phận, hôm nay liền xe cũng để tài xế lái, hai người thực thả lỏng mà tựa lưng vào ghế ngồi nghỉ ngơi.

Cố Đình Xuyên từ khoé mắt nhìn đến bộ dáng hô hấp đều đều của Nghị Nhiên, lông mi nhu hòa động động, hình ảnh trông giống như một lớp sương mỏng vậy mà có điểm đẹp, anh hơi hơi cong khóe môi, giơ tay mát xa huyệt thái dương.

Xe dần dần vào Minh Loan, người đi trên đường đã ít đi, Nghị Nhiên ở tại thành phố S nhiều năm, cũng không có cơ hội bước vào khu dân cư này.

Nếu nói chung cư Cố Đình Xuyên ở mang đến cho cô cảm giác mạnh mẽ về kịch văn nghệ, vậy toà nhà Cố gia có lẽ chính là phim thần tượng nội địa*. Lúc cô đi đến phòng khách còn không dám tùy ý nhìn, nhưng dường như là mơ hồ nghe được giọng của Cố Thái, làm cảm xúc khẩn trương của cô được giảm bớt một chút, ngay sau đó cảm thấy chính mình đời này khó có được gặp gỡ cốt truyện như vậy, chi bằng hãy tận hưởng giờ khắc này.

*Tức là nhà anh Cố thì dạng hơi cổ điển còn Cố gia thì xa hoa á.

Thịnh Như nhìn đến con trai trở về rất vui vẻ, nhờ dì giúp việc bưng trà cho anh, ánh mắt nhìn qua Nghị Nhiên một cái.

Mặc dù đối với "Nghị Nhiên" một cô gái nhỏ trở thành con dâu của Cố gia bà cho rằng là không hợp cách, nhưng cũng may cô bé là cô giáo của Cố Thái, so với những nữ minh tinh tin đồn thì gia thế còn trong sạch hơn, đồng thời nhìn ngoan ngoãn lanh lợi "Biểu hiện giả dối" cũng còn tính gạt được người, so với vài người tâm thuật bất chính kia thì vẫn tốt hơn một ít.

Mặc dù có nhiều điều không hài lòng, Thịnh Như tu dưỡng tốt vẫn phải miệng cười đối đãi với Nghị Nhiên: "Con chăm sóc Đình Xuyên một đêm, vất vả rồi, ai, nó những năm gần đây chính là vội công tác, ta đã nói bao nhiêu lần muốn nó phải để ý thân thể......"

Nghị Nhiên cũng cười với bà, lại lắc lắc đầu: "Con cũng không chăm sóc tốt cho anh ấy, làm bác lo lắng ạ."

Cố Đình Xuyên ở bên dặn dò một câu: "Gọi " mẹ " là được."

Lỗ tai Nghị Nhiên hơi hơi đỏ lên.

Cô cũng không biết chính là, Cố Đình Xuyên dùng trạng thái an ổn "Kết hôn sinh con"  làm tiền đề, để cho cha mẹ đáp ứng tiếp thu Nghị Nhiên gả vào Cố gia, đồng thời cũng đánh mất ý niệm an bài "Liên hôn" vì anh của bọn họ.

Ở trong mắt Cố đạo, anh cả Cố Đình Vĩnh và vợ cũng là bạn tốt thế gia nhiều năm, kết quả một đôi trời đất tạo nên vẫn là gặp phải nguy cơ hôn nhân, vậy còn không bằng giống như anh chọn một người nguyện ý chính mình đi tiếp thu.

Cố Lâm Phong đang ngồi ở trên sô pha giả ý xem báo chí, sắc mặt nhàn nhạt nhìn không ra có gì khác so với ngày thường, nhưng thật ra Cố Thái thần sắc cổ quái mà nhìn về phía cô giáo Nghị, nhìn chằm chằm nói: "Các cô thật đúng là kết hôn?"

Nghị Nhiên xem biểu cảm của cậu nhóc có chút "Ăn mệt", không hiểu sao rất muốn cười:" Ừm, bởi vì cô quá thích em đó, Cố Thái tiểu soái ca."

Cố Thái ngẩn người, lúng túng nhìn đi chỗ khác, nhìn qua có chút tức giận.

Cố Đình Xuyên về đến nhà càng có vẻ có chút khí chất tùy ý, anh và Nghị Nhiên song song ngồi ở trên sô pha, cầm lấy cái ly nhấp một ngụm trà nóng, nhỏ giọng nói với cháu trai: "Cô giáo của con đã nói chuyện với chú, chú sẽ thay ba con đi trường học một chuyến."

Khuôn mặt của Cố Thái hơi thay đổi, nhưng vẫn giả vờ không quan tâm lắm mà chơi máy tính trước mặt: "Chỉ là mâu thuẫn nhỏ giữa bạn bè thôi ạ, chú không cần tự mình đi một chuyến đâu."

Nghị Nhiên không dám nhúng tay vào vấn đề giữa bọn họ, làm bộ cúi đầu thưởng thức ly sứ men xanh ngọc trong tay, hình như là xuất xứ từ phương Tây.

Trong lúc này, Cố Lâm Phong nhìn Thịnh Như một cái, bà ngồi ở tại chỗ cười cười, bộ dáng cũng không phải tốt lắm: "Chúng ta có chuyện muốn cùng nhau thương lượng, Cố Thái, bé ngoan, bà nội muốn nói chuyện với chú và thím, con đi hoa viên chơi một lát nhé?" Nói rồi còn thuận tay nhéo nhéo mặt của cậu bé.

Chờ đến Cố Thái cầm sách đi, Thịnh Như mới lại nhìn về một đôi vợ chồng son trước mắt, ngữ khí hơi trầm xuống, nhưng trong mắt vẫn mang theo ý cười: "Các con kết hôn quá hấp tấp, rất nhiều chuyện chúng ta đến bây giờ cũng không hiểu biết, Nghị Nhiên, con cũng biết tính tình của Đình Xuyên, không muốn nói thì hỏi cỡ nào cũng không ra, nhưng mà Cố gia dù gì cũng là một đại gia đình, việc các con kết hôn không chỉ là việc của hai người, nói trắng ra, ngoại trừ muốn cho các trưởng bối tâm bình khí hòa tiếp thu, hôn nhân của các con còn liên lụy đến rất nhiều quan hệ lợi ích thực tế."

Nghị Nhiên lập tức có chút không rõ ý tứ của mẹ chồng, quay đầu lén lút nhìn về Cố Đình Xuyên ở bên cạnh.

- -----------------------------------

Tưởng thi xong hết bận, nhưng không ~

Xưng hô mẹ chồng nàng dâu chưa đổi thành mẹ - con được nên mình để ta nhé